One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 224: Gói

Chương 224: Gói
Trương Đạt Dã lôi Tom trở lại chỗ ngồi, răn dạy: "Tom! Đã nói bao nhiêu lần rồi, không được lãng phí thức ăn!"
Tom một tay bưng cái đĩa, một tay chỉ chỉ bàn ăn, lại chỉ về phía Neptune, ý là đằng nào cũng không phải đồ ăn nhà mình.
"Không phải thức ăn nhà ta cũng không được!" Trương Đạt Dã vừa tức vừa buồn cười. Biết xót đồ nhà mình là chuyện tốt, nhưng gieo họa đồ nhà người khác cũng không hay biết không?
Lại dạy dỗ một chập thì Tom mới tém lại một tí, nhưng Trương Đạt Dã vẫn cảm thấy Tom ngoan không phải vì biết lãng phí thức ăn là không tốt, mà là cảm thấy nên nghe lời chủ nhân thôi.
Sau khi khôi phục cách ăn bình thường, Tom ăn khá là tao nhã, dùng dao ăn cắt thịt thành miếng, rồi cầm nĩa (dĩa) xiên đến bên miệng.
Nhưng đã bảo rồi, đẹp trai không được 3 giây, Tom đang định cắn miếng thịt trước mặt thì có một cái gói nhỏ bay tới, nhắm thẳng tới sau gáy Tom.
Sharkler và Thụy Manh Manh ngồi đối diện lanh mắt, vội vàng nhắc nhở: "Tom (thầy Tom) cẩn thận phía sau!"
Tom giật mình, xoay người nhìn lại... Gói nhỏ nện thẳng vào mu bàn tay đang cầm nĩa của Tom.
Cả cái nĩa lẫn cục thịt bị tống thẳng vào mồm Tom, lồi ra sau đầu nó, in nguyên hình cái nĩa xiên cục thịt.
Sau khi đập trúng Tom, gói nhỏ không bị ảnh hưởng bởi năng lực của trái ác quỷ nữa, rơi thẳng xuống đất.
Tom ho sù sụ mấy cái, khạc ra cái nĩa, tức giận đùng đùng nhặt cái gói lên.
Quả nhiên, lại là "Mến gửi công chúa Shirahoshi".
Trương Đạt Dã xoa xoa đầu Tom, nhìn nó xé vỏ ngoài cái gói đến tan tành. Rõ ràng là cái gói chỉ nhỏ cỡ đầu Tom mà thôi, thế mà nó có thể xé ra một đống giấy vụn.
Cậu không cản Tom là vì đây không phải thư từ hay gói hàng đứng đắn gì cả, không cần tôn trọng quyền riêng tư và vân vân.
Bên trong là một bộ vòng tay vàng lóa mắt và một phong thư tình niêm phong kín. Tóm tắt đại khái chính là đưa tín vật đính ước cho Shirahoshi.
"Chà, vòng tay vàng xinh ghê!" Thụy Manh Manh lập tức bị hấp dẫn, dù có nam tính thế nào thì cô vẫn chỉ là một cô gái thôi.
"Trông có vẻ khá là giá trị." Sharkler cũng có hiểu biết sơ với tài liệu làm đồ trang sức quý giá thế này.
Artoria không hứng thú gì cả. Bảo cô đeo cái này còn không bằng bảo cô tùy thân đeo hai cái bánh donut.
Đồng tử của Tom đã hóa thành hình $$, nghĩ một lát lại cảm thấy không đúng, thế là đổi thành ký hiệu Belly. Cái vòng tay này đưa đến chỗ nó thì là của nó đấy nhỉ.
Vàng = đáng tiền. Hằng đẳng thức nhanh chóng hiện lên trong đầu Tom. Nó cười đểu cầm lên lá thư bị nó liếc qua rồi ném sang một bên lên.
Chỉ cần xé đi là không ai biết thứ này đưa cho Shirahoshi rồi, không xé thì nuốt luôn cũng được.
Trương Đạt Dã nhanh tay lẹ mắt nhặt thư lên, vẻ mặt Tom dễ hiểu quá mức, rõ ràng là muốn huỷ thư diệt tích, sau đó giữ vòng tay cho mình.
Phải nói bản tính của Tom chắc chắn là tốt, có ăn ngon hoặc thứ gì vui sẽ chia sẻ với bạn bè. Nhưng thỉnh thoảng nó cũng sẽ bị lòng tham của mình quyến rũ, sinh ra ý xấu.
Giống hồi tẩy Jerry thành màu trắng rồi bán cho người mua chuột bạch chẳng hạn. Vẫn phải giáo dục nó cho tốt thì hơn.
Trương Đạt Dã nâng thư lên cao, Tom nhảy nhót muốn cướp nhưng nhảy mãi cũng không đủ cao, càng không nghĩ đến việc dùng đạo cụ hỗ trợ.
"Được rồi Tom. Chuyện này vẫn nên nói với chú Neptune một tiếng. Mày muốn cái vòng kia thì nói thẳng với ngài ấy là được. Tao đoán ngài ấy cũng không muốn lấy ‘tín vật đính ước’ này đâu."
Lúc này Tom mới lưu luyến đưa vòng tay cho Trương Đạt Dã.
"Ăn xong rồi thì giải tán, chúng ta cũng không thể cứ chờ đợi thế này. Một ngày không tìm được Vander Decken thì Tom ăn cơm cũng không yên nữa."
"Được." Thụy Manh Manh nhanh nhẹn đứng lên, cô ấy cực để ý chuyện của thầy Tom nhà mình.
Sharkler lịch sự dùng khăn ăn xoa khóe miệng, còn súc miệng nữa… Tuy rằng môi hắn còn chẳng bọc kín được răng.
Artoria dùng vài giây tiêu diệt đĩa đồ ăn của mình, đến giờ làm chính sự thì cô cũng sẽ không để ham muốn ăn làm ảnh hưởng.
...
"Thì ra là như vậy, lần này đổi sang gửi vật phẩm à? Tên khốn Vander Decken!" Neptune tức giận vỗ tay vịn ngai vàng.
Nếu không nhờ cậu Tom đây, chẳng phải thứ bị nện hôm nay chính là đầu của Shirahoshi à? Tưởng tượng thôi cũng làm huyết áp của hắn muốn tăng vọt đây này.
"Hắn ném phong thư và quà tặng vài lần, nhưng nếu vẫn luôn không nhận được đáp lại, nói không chừng sau này sẽ ném vũ khí nguy hiểm." Trương Đạt Dã nói: "Cho nên chúng tôi cũng định ra ngoài tìm cho ra hắn ta."
Neptune im lặng một thoáng, áy náy nói: "Thật ra thì tên này vốn nhằm vào con gái của tôi, lại vô tình cuốn các vị vào. Thật vô cùng xin lỗi. Có cần trợ giúp gì thì xin cứ nói, dù muốn tôi phái một ít lính cho các vị cũng được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận