One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 755: Lại ra khơi (3)

Chương 755: Lại ra khơi (3)
"Perona, đến giờ luyện võ rồi." Thành Long hô: "Đi tập với anh."
"Ơ? Sao mới đó đã đến giờ rồi?" Perona ôm một con gấu bông nằm liệt trên sô pha, nghe Thành Long nói xong thì ôm gấu lăn lộn làm nũng: "Cháu không tập đâu. Cho cháu nghỉ thêm tí nữa đi mà!"
Thành Long chống nạnh, hơi nghiêng người về phía trước: "Đừng bướng. Mấy hôm trước em vừa nói sẽ cố gắng cơ mà."
"Chú Long ơi~" Perona nằm trên ghế sô pha, dùng gấu che đầu mình, giọng nói rất chi là uể oải: "Cho cháu nghỉ thêm 5 phút đi, 5 phút thôi mà!"
5 phút sau chắc chắn còn có 5 phút tiếp theo nữa, Thành Long quá rành chiêu trò của Perona rồi. Anh dứt khoát nắm quần áo cô nhóc nhấc bổng lên: "Trì hoãn là thói quen xấu, chuyện nên làm phải làm ngay."
Tứ chi Perona mềm rũ như con sứa, bị Thành Long xách đi, gấu bông trong tay rơi xuống đất như đã đánh mất ước mơ.
Wendy cười nhặt gấu lên, đặt nó ngồi ngay ngắn trên sô pha: "Carla, mình cũng đi thôi."
"Ừ!"
Trương Đạt Dã và Sharkler đang nghiên cứu một tấm bản đồ sơ lược của Alabasta. Alabasta là một vương quốc vô cùng cổ xưa và nổi tiếng, rất nhiều sách báo đều có ghi chép về nó.
Tuy không thể tìm được bản đồ chi tiết nhưng Sharkler vẫn chắp vá đủ loại tài liệu thành một tấm bản đồ miễn cưỡng chấp nhận được.
Sharkler nói: "Nếu tới Alabasta thì cần cập bờ tại thành phố cảng tên Nanohana này. Nếu được cho phép cũng có thể từ đây thuận sông Sandora đi vào, đi dọc sông vào thành phố rồi mới cập bờ."
Trương Đạt Dã nói: "Nếu được thì tốt nhất là chúng ta đi sông Sandora. Nếu phải lên bờ từ Nanohana thì cần mấy ngày mới tới được thủ đô của bọn họ. Từ thủ đô Alubarna còn phải đi bộ một thời gian, qua sông rồi mới tới hang ổ Rainbase của Crocodile được. Chẳng thà từ đầu đã chạy dọc sông Sandora còn hơn."
Sharkler gật đầu: "Hơn nữa đặt Hope ở lại chỗ xa như vậy thì chúng ta cũng đều không an tâm."
Hai người bàn bạc một hồi, bên ngoài có tiếng Wendy hét rầm lên: "Mọi người chú ý, gió lớn sắp tới, hơn nữa còn là gió ngược chiều!"
Sharkler cất bản đồ chạy ra ngoài: "Đến lúc bận rộn rồi!"
Đi biển thật là vui ghê, lái thuyền nhỏ vượt biển, vượt muôn trùng sóng khơi…
Trương Đạt Dã hăm hở, trực diện gió lốc: "Cùng trời đấu, vui sướng vô cùng!"
"Anh lại còn rảnh ở đấy mà vui sướng vô cùng! Mau tới kéo buồm ngang hộ em một tay!" Perona phí sức kéo một sợi dây thừng. Cô nhóc không thích làm việc đâu nhưng chỉ cần kéo chú Long ra ngoài làm việc cùng là không cần luyện công nữa. Bảo cô nhóc lựa chọn cũng dễ thôi.
Mỗi tội bây giờ hơi hối hận rồi đấy. Để Perona điều chỉnh buồm ngang trong cơn gió lớn như vậy đúng là vất vả, cô nhóc gần như treo cả người trên dây thừng, trông như sẽ bị gió thổi bay bất cứ lúc nào vậy.
"Đến ngay đây." Trương Đạt Dã một tay nắm dây thừng, một tay nắm Perona, kéo luôn cả người lẫn buồm: "Dô ta dô hầy~ Em quản bím tóc của em đi, đánh trúng mặt anh rồi!"
"Ai bảo anh xách em như thế!" Perona bắt lấy bím tóc hồng đang bay phấp phới trong gió, bất mãn nói: "Thả em xuống nhanh lên."
Ngoại trừ Tom bỗng nhiên nảy ra ý định kỳ quái chạy đi thả diều, mọi người ai làm việc nấy, Hope vui sướng tung tăng ngược gió tiến tới. Nói đúng hơn thì không tính là ngược gió mà hơi lệch khỏi cơn gió một góc, đi về phía trước theo đường chéo. Tuy đi thế này hơi chậm lại nhưng tổng thể nói chung vẫn là đang đi tới, mất kha khá thời gian mới thoát khỏi khu vực ngược gió.
Thể lực của Thành Long không chống chịu nổi, nằm vật lên boong dùng tay áo xoa mồ hôi trán: "Thật là khoa trương, tôi còn tưởng gặp bão đấy."
"Đại Hải Trình chính là như vậy, cực nhiều thời tiết khắc nghiệt, quen là được rồi..." Diệp Ngôn nằm xuống cạnh Thành Long, nâng một tay chắn bớt ánh nắng, chợt hỏi: "Cái gì kia, diều à?"
Thành Long nhìn thoáng qua: "Hình như thế, lại còn là diều hình Tom nữa chứ. Thủ công rất khá."
"Tôi có dự cảm không lành." Diệp Ngôn cảm thấy chuyện này không đơn giản, sau khi thấy ‘diều’ ngày càng lớn thì vội bật người lăn ra khỏi vị trí cũ: "Mau tránh đi!"
"Ối oái! Xui quá xui quá!" Thành Long phản ứng cũng rất nhanh, một chiêu cá chép lộn mình dựng người dậy chạy.
“Rầm!” Boong thuyền nhiều ra một cái lỗ hình con mèo, trong lỗ vang lên tiếng đồ vật bị va đổ loảng xoảng.
Mấy giây sau đó, Tom bị mọi người vây xem nhô đầu ra khỏi lỗ, trên đầu còn úp cái thùng nước.
Trương Đạt Dã vươn tay giúp Tom bỏ thùng nước ra, câm nín hỏi nó: "Mày lại đang chơi cái gì thế?"
Tom nở nụ cười ngượng ngùng, còn Trương Đạt Dã bỗng nhiên bùng nổ giác quan thứ 6, dịch người sang bên cạnh một chút.
Một con diều hình tam giác rất lớn rơi xuống, đỉnh nhọn đúng lúc đâm trúng đầu Tom.
Cả Tom lẫn diều lại rơi xuống dưới hố, trong khoang lại vang lên một tràng tiếng động như đất rung núi chuyển, mấy con diều tưởng tượng xoay vòng vòng bên trên cái lỗ tại boong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận