One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 446: Lần đầu gặp mặt Issho (1)

Chương 446: Lần đầu gặp mặt Issho (1)
“Chỉ là có vài thứ có ghi trên giấy cũng không thể đạt được hiệu quả so với huấn luyện viên tự mình hướng dẫn. Nếu các bạn bằng lòng, có thể tranh thủ khi nào có thời gian thì tới trung tâm hải quân làm khách."
"Tốt thế cơ á?" Trương Đạt Dã còn tưởng phải trả giá gì đó, ví dụ như Lục Thức bị cắt xén thành Tam Thức, Nhị Thức gì đấy. Dù sao cậu chỉ cần có Geppo là ngon nghẻ rồi. Không ngờ hải quân rộng lượng đến vậy, vừa cho tài liệu giảng dạy lại còn phân phối giảng viên. Chỉ thiếu đúng một câu ‘Cam kết dạy xong học được ngay’.
"Bởi vì các bạn chẳng những giải cứu vài trăm dân thường trên Merveille mà còn ngăn cản kế hoạch của Sư Tử Vàng trước thời hạn, giải cứu vô số người trên biển Đông. Chúng tôi chỉ cung cấp một chút phần thưởng không đáng kể thôi mà." Strawberry cảm kích.
Khuya hôm qua bọn họ chạy tới nơi, lùng sục cả đêm bắt được cấp dưới của Sư Tử Vàng và tiến hành tra hỏi.
Sau đó rất tự nhiên biết được kế hoạch đào tạo thú dữ muốn hủy diệt biển Đông của Sư Tử Vàng kéo dài suốt mười năm nay. Tuy bọn họ tin rằng đến cùng hải quân vẫn sẽ ngăn cản được Sư Tử Vàng thôi, nhưng khi đó chắc hẳn đã có rất nhiều thành trấn bị hủy hoại.
Đến lúc đó số lượng bình dân chết và bị thương không lường được, danh dự của hải quân cũng gánh chịu đả kích khổng lồ.
Nhưng đoàn du lịch Hope xuất hiện khiến kế hoạch của Sư Tử Vàng bị lỡ dở giữa chừng, giúp hải quân việc lớn. Tặng bọn họ những thứ này là đáng giá.
Ngoài ra, nguyên soái Kong cũng không hy vọng đoàn du lịch Hope bất mãn với hải quân chỉ vì chuyện tiền thưởng.
Để bọn họ đến trung tâm thăm quan và học tập chiêu thức là vì cảm thấy người có lòng chính nghĩa như họ có lẽ sẽ bị không khí của bản bộ lây nhiễm, quyết định gia nhập hải quân và vân vân.
Dù không gia nhập thì xem như kết bạn cũng có thiệt thòi gì đâu.
"Chúng tôi chỉ vừa khéo gặp phải thôi. Dù không có chúng tôi thì chắc chắn hải quân cũng giải quyết được." Dù sao cũng xác định phần thưởng rồi, Trương Đạt Dã cảm thấy nên khiêm tốn một chút.
Hai bên nói vài câu xã giao không có tí dinh dưỡng nào một lúc, Trương Đạt Dã mới hỏi tới tình huống lúc này.
"Hạm đội của chúng tôi cách khu vực đóng băng một hải lý. Đội của tôi được trung tướng Kuzan dùng năng lực đưa lên giúp đỡ đại tướng Borsalino trấn an bình dân." Trung tướng Strawberry nói: "Chờ nhân vật then chốt xuất hiện và hạ những hòn đảo này xuống, chúng tôi sẽ áp tải xác Sư Tử Vàng và đám bè đảng còn sót lại của hắn trở về."
Trung tướng Strawberry cho Trương Đạt Dã ấn tượng rất khôn khéo lại kiên cường. Nghe nói ngài ấy vốn là thiếu tướng trực thuộc dưới quyền Khỉ Vàng. Sau khi Khỉ Vàng thăng cấp thành đại tướng thì hắn cũng thăng một cấp. Đúng là có một thượng cấp thích nhàn nhã thì phải đào tạo vài cấp dưới giỏi giang mới được.
Trò chuyện một lúc lâu, mọi người chú ý tới từ chân trời có hai người bay tới, nói chính xác hơn thì có một tảng đá lớn bay tới, còn hai người kia đứng trên tảng đá.
"Tới rồi." Strawberry cầm Den Den Mushi ra, muốn liên lạc với Khỉ Vàng, lại rất trong dự đoán mà không thể kết nối.
Nhưng chắc hẳn chỗ Khỉ Vàng cũng chú ý tới hai người này, một luồng sáng vàng bắn từ Merveille lên trời, nổ tung như đạn chớp, trông như đạn tín hiệu cho trung tướng Tokikake vậy.
Strawberry nghi ngờ người này dùng Den Den Mushi màu đen liên lạc với trung tướng Tokikake không được nên nghĩ ra cách này.
Artoria hỏi: "Đó là năng lực giống với Sư Tử Vàng à?"
"Không, đó là trái Zushi Zushi (trái trọng lực) , khác với trái Fuwa Fuwa của Sư Tử Vàng, cũng là năng lực rất mạnh." Strawberry giải thích. Lúc lên kế hoạch hành động hắn có nghe trung tướng Tokikake giới thiệu qua.
(trái trọng lực)
"Vậy thì xin phép. Sợ rằng lúc đảo hạ xuống sẽ lại gây ra khủng hoảng, chúng tôi cần tới làng ở Merveille trông nom."
Strawberry dẫn lính tạm biệt rời đi.
"Nào nào qua đây, chia của thôi!" Trương Đạt Dã gọi mọi người tới, mở bảo rương chia đồ.
Cũng không có tiêu chuẩn phân phối gì cả, thích cái nào lấy cái ấy thôi. Dù sao chỉ cần thuyền thiếu tiền thì bọn họ đều lấy ra rất hào phóng.
Perona nhìn đống tiền vàng, trang sức vàng, đồ trang trí bằng vàng chất thành đống nhỏ trước mặt thì kinh ngạc: "Em cũng có ạ?"
Brook cũng không sai biệt lắm: "Yohohoho ~ Kẻ hèn này cũng có thể lấy ư?"
Trương Đạt Dã nói: "Ai gặp đều có phần mà. Perona sợ mất thì có thể gửi ở chỗ anh, khi nào em lớn thì anh trả."
Perona nhìn cậu nghi ngờ: "Cứ cảm thấy anh đang lừa bọn em."
Trương Đạt Dã chối đây đẩy: "Làm gì có chuyện ấy. Em thấy Artoria, Manh Manh với Sharkler không? Bọn họ đều thích gửi tiền ở chỗ anh."
Artoria không thèm để ý mấy thứ này, đằng nào thì hơn nửa đều sẽ hóa thành tiền ăn của cô. Sau này có đủ hay không còn khó nói.
Thụy Manh Manh thì cảm thấy để ở chỗ của Trương Đạt Dã tương đối an toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận