One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 776: Ngày đó, phong cách của Rain Dinners thay đổi (3)

Chương 776: Ngày đó, phong cách của Rain Dinners thay đổi (3)
"Vậy thì tốt." Trương Đạt Dã bưng khay tiền nặng trĩu. Cậu nhìn thôi thì không thể đoán ra bằng này tiền xu tổng cộng là bao nhiêu: "Cảm giác không sai biệt lắm hồi vốn rồi, có thể đi thử chơi những thứ khác."
Chỉ là Tom kéo vạt áo cậu lại, vẫy vẫy tiền xu đang cầm và chỉ cái máy poker không người, lộ ra vẻ mặt tội nghiệp.
Trương Đạt Dã cười nói: "Được, vậy thì chờ mày chơi xong rồi nói."
Tom hết sức phấn khởi nhảy lên băng ghế, cho tiền kéo cần.
Hình vẽ xoay tròn, cái thứ nhất dừng lại ở hình quả táo, cái thứ hai cũng thế, cái thứ ba lại là quả táo. Máy phát ra âm thanh "Chúc mừng trúng giải ".
Sau đó… một đống lớn táo đỏ tươi tràn ra từ khe tiền, xếp thành núi nhỏ chôn luôn Tom.
Khách đánh bạc vây xem đều trợn tròn mắt, cái máy này còn có phần thưởng là thức ăn à?
Nhân viên làm việc cũng bối rối, chúng tôi không nhớ là có cho táo vào trong máy bao giờ!
Mấy quả táo lăn xuống nhanh như chớp, Tom lơ tơ mơ thò đầu ra khỏi đống táo. Thế này là thắng hay thua?
Ánh mắt Artoria sáng lên, đưa tay cầm quả táo đỏ trên đỉnh đầu Tom cắn một miếng, giòn tan, ngọt ngào lại nhiều nước, mùi vị tuyệt vời.
"Ngon ghê!" Artoria nở nụ cười thỏa mãn: "Hóa ra đây mới là giải thưởng lớn à?"
"Tôi cảm thấy không phải." Trương Đạt Dã nhấc Tom ra ngoài.
Đúng lúc có nhân viên làm việc lại tới kiểm tu máy, cậu nói: "Bỏ hết táo vào túi cho chúng tôi."
"Hả? À, vâng!" Nhân viên làm việc không kịp phản ứng. Theo lý thuyết mà nói, số táo này coi như là phần thưởng thắng được ở sòng bạc của bọn họ, giúp người ta bỏ túi mang đi cũng không có vấn đề gì. Tuy chính sòng bạc cũng không biết có phần thưởng này.
"Tom, lại một lần nữa nhé?" Artoria ôm Tom đặt lên trước một cái máy khác.
Tom do dự thử lại một lần, thế là có thêm 1 máy cần kiểm tu, Artoria thu hoạch một đống quả cam.
Nhân viên làm việc cũng sắp điên rồi, ai biết thì nói chỗ bọn họ là sòng bạc, không biết còn tưởng tiệm hoa quả đấy! Chỉ là bọn họ không biết làm sao cho phải, đành báo lại tình huống cho quản lý sòng bài.
"Chắc không phải là năng lực giả có khả năng đặc biệt tới quấy rối chứ?" Quản lý nghĩ tới loại khả năng này. Dù sao mọi chuyện không thể giải thích đều có thể đổ vấy cho trái ác quỷ là dễ hiểu hết.
"Phải làm sao bây giờ quản lý ơi? Có cần đuổi họ ra ngoài không ạ?"
"Không! Không được. Chúng ta không có chứng cứ bọn họ giở trò, hơn nữa hôm nay đại nhân kia không có ở đây, tùy tiện trêu chọc một năng lực giả sẽ rất phiền phức. Không thể cứng rắn."
Quản lý suy nghĩ một phen rồi nói: "Khuyên bọn họ đi thử trò chơi khác, sau đó tìm cơ hội mời bọn họ tới phòng khách quý."
"Vâng." Nhân viên vội vã đi ra ngoài, nhưng kế hoạch tiến hành không hề thuận lợi.
Tom được Artoria năn nỉ nên lần lượt quay một vòng máy poker, ra một đống trái cây như chuối tiêu, xoài, anh đào, cam, chanh, kiwi vân vân.
Quần chúng vây xem đều hân hạnh được chia cho 1 - 2 quả gì đó, hưng phấn bừng bừng xem con mèo này biểu diễn, đã thế người vây xem càng tới càng đông, gần như toàn trường đều ngừng đánh cược, nhà cái chỉ đành đứng ở bàn đánh cược rướn cổ ngóng.
"Thế này không ổn rồi!" Các nhân viên làm việc bối rối, nhưng bọn họ cũng không thể đuổi hết người đi luôn được. Ban đầu là chờ Tom dùng máy nào sẽ 'kiểm tu' máy ấy, cuối cùng quản lý hạ lệnh, dứt khoát dừng toàn bộ máy.
Làm như thế khiến khách tới đánh bạc đều bất mãn nhưng không dám nói cái gì, dù sao cũng là sân nhà của Crocodile, vuốt mặt cũng phải nể mũi.
Thôi thì trò hay đã xem, còn xin được mấy quả để ăn, hôm nay không lỗ.
Quản lý đích thân tới nói xin lỗi: "Vô cùng xin lỗi thưa quý khách, sợ rằng những máy này hôm nay đều không tốt. Hay chúng ta thử chơi cái khác nhé?"
"Chất lượng tệ quá đấy?" Trương Đạt Dã thuận miệng nói: "Được rồi, được rồi. Chúng tôi đi chỗ khác xem thử. Để bồi thường, bên các ông bố trí mấy người khuân đồ đi theo chúng tôi được chứ hả?"
"Vâng, không thành vấn đề, không thành vấn đề!" Quản lý vội vàng gọi vài người tới khuân trái cây, thuận tiện để bọn họ canh chừng đám người này.
Thế là trong sòng bạc xuất hiện một đội hình kỳ quái, 4 người 1 mèo - mỗi thành viên cầm trái cây vừa ăn vừa lượn vòng quanh sòng bạc; đằng sau là mười mấy người vạm vỡ mặc âu phục giày da - mỗi người ôm một thùng to đùng.
Mỗi khi phía trước có người hô "Cam!", "Chuối tiêu!" thì sẽ có người ôm thùng quả tương ứng bước nhanh về phía trước, đưa quả xong lại về hàng ngũ, tình huống vừa kỳ quái vừa hài hòa.
Quản lý ở phía xa nhìn đội ngũ kỳ lạ này mà trăm mối ngổn ngang: "Sao lại thành ra thế này?"

"Chủ nhân, tôi đã lẻn vào phòng làm việc của hắn." Cờ Yêu Mã Lão Ngũ thông qua tâm linh liên lạc Diệp Ngôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận