One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 753: Lại ra khơi (1)

Chương 753: Lại ra khơi (1)
Thành Long vò đầu gãi tai, vô cùng sầu muộn: "Toi rồi, cậu nói thế làm tôi càng hứng thú với đoạn lịch sử này hơn thì phải làm sao bây giờ?"
"Không sao, thuận theo tự nhiên là được." Trương Đạt Dã nói: "Dù sao chúng ta cũng không thể tùy tiện gặp được Poneglyph, chẳng may thấy thật thì chú cứ nhớ cho kỹ, sau đó một mình trốn trong phòng trộm nghiên cứu là không ai biết mà. Năm đó Ohara vênh váo quá nên mới thế. Một đoàn toàn nhà khảo cổ học ưu tú nhất trên thế giới tụ lại một chỗ, nhìn sao cũng có vấn đề còn gì?"
Thành Long gật đầu nhưng vẫn cảm thấy nên thận trọng, cả thuyền chỉ có mình anh hứng thú với lịch sử, không thể hành động thiếu suy nghĩ. Nếu vì mình mà khiến mọi người đều thành tội phạm thì nguy lắm.
Sau khi giới thiệu qua những thứ này, Trương Đạt Dã nói mọi người nghe phỏng đoán của mình về hai Hải Vương này. Thuận tiện nhắc nhở mọi người lần sau đi đảo Người Cá gặp Shirahoshi đừng để lộ chuyện gì, cũng đừng khiến cô bé kích động quá mức.
Wendy hỏi: "Vậy vừa nãy anh Đạt Dã nói muốn đi tìm con Hải Vương còn lại xác nhận cái gì ạ?"
Trương Đạt Dã nói: "Anh muốn nói chuyện xem thế nào. Hỏi thử có phải chúng nó cần làm gì đó giúp đảo Người Cá hoặc là Poseidon đời trước nhưng nửa đường gặp chuyện ngoài ý muốn không?"
Wendy nói: "Vậy mình đi luôn nhé? Em khôi phục rồi ạ."
Trương Đạt Dã lắc đầu: "Không vội, xem Dorry và Brogy đánh nhau trước đã. Dù gì cũng là muốn tới nhà Brogy mà, phải nói với chú ấy một tiếng."
Mặc dù mấy ngày này xem nhiều lắm rồi nhưng trận chiến giữa Dorry và Brogy vẫn khiến người ta thích thú. Hai người này đánh nhau gần trăm năm, hơn sáu mươi nghìn trận, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, đáng giá mọi người học hỏi.
Trận quyết đấu lần này không có gì ngoài dự liệu, lại kết thúc bằng kết quả hòa nhau. Hai người bị thương vẫn cười phá lên, làm người ta rất nghi ngờ không biết hai vị này có thật sự muốn phân thắng bại hay không.
Brogy nghe mọi người nói muốn đến nhà hắn đánh thức linh hồn Hải Vương thì không ngăn cản, Dorry còn hào phóng đồng ý, hắn có gì mà nói chứ.
Nguyên nhân khác là mấy ngày nay ăn uống chùa ở chỗ Tom nhiều, hắn cũng muốn hồi báo gì đó. Đừng nói là chỉ đi xem thử, dù đoàn Hope muốn dọn luôn bộ xương kia đi hắn cũng không ngăn.
Lần thi triển Ngân Hà thứ hai, Wendy thành thạo hơn nhiều, thuận lợi đánh thức linh hồn Hải Vương. Con này cũng na ná con Hải Vương bên kia, sau khi ý thức được bản thân đã chết thì ỉu xìu xìu, lẩm bà lẩm bẩm gì đó.
Mã Lão Ngũ lắng nghe: "Miễn cưỡng nghe hiểu mấy từ 'Vua', 'kẻ địch', 'Thần', gì đó."
Lại là mấy từ ngữ không ăn khớp trước sau này. Trương Đạt Dã oán giận: "Khả năng ngoại ngữ này chán quá nhé. Chờ khi nào phải bắt một con Hải Vương cho Mã Lão Ngũ học bổ túc mới được, thuận tiện bồi bổ cơ thể cho mọi người."
Mã Lão Ngũ bày tỏ xin lỗi phụ lòng tín nhiệm của mọi người, đồng thời cảm ơn sếp Dã có lòng đào tạo.
Trương Đạt Dã thử nói chuyện với Hải Vương, nhưng mặc kệ nói gì nó cũng không phản ứng lại.
Nó cũng phớt lờ không đếm xỉa đến những người khác, dù Tom nhảy nhót làm đủ mặt quỷ giễu cợt nó cũng không để ý, chỉ lầm bầm lầu bầu ở một chỗ đến khi biến mất hẳn.
"Vất vả cho Wendy rồi." Lần này vẫn không lấy được bao nhiêu tin tức, Trương Đạt Dã đoán 'Thần' chắc là ám chỉ Thiên Long Nhân, bởi vì bọn họ tự xưng mình là thần, mà kẻ địch thì không biết ám chỉ gia tộc D hay chỉ Hải Vương.
Đại khái là nói Thiên Long Nhân sẽ coi gia tộc D và Hải Vương là kẻ địch chăng? Hoặc là nói trời định rằng một ngày nào đó lập trường của bọn chúng chắc chắn ở phía đối lập với Thiên Long Nhân?
Wendy xoa mồ hôi trên trán: "Tiếc thật, hình như không có tin tức gì hữu dụng. Nếu em có thể kiên trì lâu hơn chút nữa thì tốt rồi."
"Không trách em được, loại Hải Vương này sĩ lắm, ngoài đồng tộc Hải Vương và Joy Boy ra thì không thèm ngó ngàng tới ai khác. Phiền vô cùng." Trương Đạt Dã cũng bế tắc. Ban đầu vua hải tặc Roger và Kozuki Oden ở biển sâu nghe được Hải Vương nói chuyện cũng từng gào to trao đổi với chúng nó nhưng đám Hải Vương có thèm để ý đâu. Mặc xác ông có Haki gì gì với chẳng năng lực lắng nghe vạn vận khỉ gió gì, chúng nó chỉ nhận vua của mình và ‘người ước định’ lúc đầu.
Bởi vì Tom bị ngó lơ triệt để nên vô cùng tức giận. Nó đá một nhát vào xương của Hải Vương.
Trương Đạt Dã tưởng giây sau đó Tom sẽ đau đến mức vừa ôm chân vừa nhảy lò cò bonus thêm hét thảm, nhưng kết quả lại là xương của Hải Vương đổ ầm ầm xuống, vỡ nát tan tác.
"Khụ khụ... Khụ khục..." Mọi người bị bụi bặm sặc đến mức ho khan.
Tom cắn đầu ngón tay, cảm giác mình lại gây họa rồi thì phải.
"Tom..." Trương Đạt Dã bất đắc dĩ nhìn nó. Hàng này lâu quá không phá nhà nên dùng nhà của Brogy cho đỡ cơn nghiền à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận