One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 207: Bước đầu tiên của đảo Người Cá (1)

Chương 207: Bước đầu tiên của đảo Người Cá (1)
"Tuy nhân ngư chúng tôi không ăn cá, nhưng đây là cá cố ý mua để tiếp các bạn, rất khó thấy được trên mặt biển."
"Hương vị rất ngon." Trương Đạt Dã rất thưởng thức thái độ này của bọn họ, tuy là thức ăn họ không ăn, nhưng không ngại những người khác ăn.
Tốt hơn mấy người phái cực đoan nhiều.
Artoria an tĩnh hưởng thụ đủ loại đồ ăn ngon khác hẳn trên mặt đất, Thụy Manh Manh và Keimi vừa ăn vừa cười nói.
Tom phồng má thi đua ăn sò với Shirahoshi.
Chỉ có Neptune không biết trốn tới trong góc vẽ vòng tròn từ bao giờ: "Bị người ta ngó lơ..."
Nhưng tả đại thần không hề ngó lơ hắn: "Quốc vương bệ hạ, xin chú ý hình tượng. Ngài thân là chủ nhân buổi tiệc, bla bla..."

Một bữa tiệc kết thúc, cả chủ lẫn khách đều vui vẻ.
Nữ hoàng Otohime nói muốn dẫn bọn họ đi thăm thành phố Long Cung, mà Neptune lại bị hai đại thần khuyên rời đi, chỉ có thể bất đắc dĩ đi xử lý chính vụ.
Khoảng thời gian thăm thú ban đầu, mỗi lần Trương Đạt Dã đến mỗi địa điểm mới đều sẽ phối hợp ‘woa’ một tiếng, dù gì cũng là cung điện dưới nước mới lạ.
Nhưng nhìn lâu rồi, đặc điểm các kiến trúc giống nhau cũng rõ rệt, bởi vì phải đảm bảo đủ cho những người cao tới 12 mét như quốc vương Neptune có thể hoạt động bình thường cơ mà.
Trong thời gian ấy còn bị nữ hoàng Otohime nhờ vả kể cho ba hoàng tử và công chúa Shirahoshi vài chuyện trên mặt đất.
Trương Đạt Dã lựa chọn giải thích cặn kẽ người và việc trên quần đảo Sabaody đúng với sự thật. Có người tốt như gia đình Goodman, cũng có gian thương có tí lương tâm như lão Bob, có mấy ông thợ thuyền bợm nhậu vô hại, cũng có thương nhân Bernice núp trong bóng tối ám toán cậu, có cả hải tặc độc ác và con buôn nô lệ nữa.
Thiên Long Nhân thì không cần Trương Đạt Dã giới thiệu, bởi vì bọn họ thấy tận mắt rồi.
Bọn nhỏ nghiêm túc nghe Trương Đạt Dã giới thiệu, cố gắng nhớ từng cái tên người xa lạ, sau đó trong lòng dán nhãn 'Người tốt', 'Người xấu ' cho bọn họ.
Nữ hoàng Otohime rất hài lòng với lời kể của Trương Đạt Dã. Cô hy vọng bọn nhỏ hiểu đủ kiểu loài người thực tế chứ không phải chỉ phiến diện một mặt tốt đẹp hoặc đáng ghê tởm.
Nghe đến con buôn nô lệ, Keimi thần kinh thô lộ ra vẻ mặt sợ hãi, nhắc lại chuyện đám người Macro muốn bắt cóc mình.
Bản thân cô bé cũng biết bị bán đi như nô lệ là chuyện rất đáng sợ, còn khủng khiếp hơn việc bị hải thú ăn thịt!
"Lần đó em vừa rời khỏi đảo Người Cá được một lát đã bị đám Macro bắt được, nhét vào cái túi đen ngòm. Thật là đáng sợ!"
"Không phải nói tốc độ của nhân ngư nhanh hơn người cá à? Sao em bị người ta bắt dễ như bỡn thế?" Lúc này Trương Đạt Dã mới nhớ tới lần trước vẫn luôn không hỏi Keimi sao lại bị bắt.
"Bởi vì bọn họ nói bọn họ cũng muốn đi lên trên mặt biển, vừa vặn thuận đường với em. Sau đó em bị bắt." Keimi le lưỡi: "Hì hì, cũng may mấy người anh Đạt Dã cứu em."
Đây là bài học đấy. Nếu là người nào không lạc quan bằng Keimi thì chuyện này đã trở thành bóng ma tuổi thơ rồi, có khi còn không chịu nói chuyện với người lạ nữa ấy chứ.
"Nhắc tới mới nhớ, mấy người kia từng là thành viên của băng hải tặc Mặt Trời, giờ đã bị chúng tôi tiêu diệt rồi. Liệu Jinbe có tìm chúng tôi gây phiền toái không?" Trương Đạt Dã thuận đề tài hỏi thăm tin tức của Jinbe.
Nữ hoàng Otohime khẳng định: "Không đâu. Đám Macro là buôn người nhằm vào nhân ngư, Jinbe cũng nể tình từng là đồng bạn nên do dự không thể xuống tay với bọn họ thôi. Anh ta chắc chắn sẽ không trách các bạn vì chuyện này."
"Nữ hoàng hiểu biết ngài ấy lắm à?"
"Đúng vậy, Jinbe vốn là thủ lĩnh quân đội, sau đó vì đi theo Tiger mới từ chức. Mãi đến khi lên làm Thất Vũ Hải, anh ta mới lần nữa trở lại bảo vệ đảo Người Cá." Nữ hoàng Otohime nói: "Buổi diễn thuyết ngày mai chắc chắn anh ta sẽ có mặt. Tôi có thể giới thiệu cho mọi người làm quen."
"Vậy thì tốt quá, tôi rất mong đợi." Trương Đạt Dã định làm quen Jinbe một phen, chủ yếu là muốn cho Sharkler thử xem có thể học Karate người cá không.
Buổi tối, đám Trương Đạt Dã ngủ lại trong Long Cung. Rõ ràng ngủ tại một căn phòng ngập nửa trong nước, thế mà trên giường không ẩm ướt tí nào, cảm giác rất lạ.
Keimi bị đưa về nhà, hẹn ngày mai gặp nhau tại buổi diễn thuyết của nữ hoàng.
...
Sáng sớm ngày hôm sau, đám Trương Đạt Dã đi theo nữ hoàng Otohime đến quảng trường Gyoncorde, nữ hoàng Otohime thường xuyên ở nơi này diễn giảng và thu nhận chữ ký.
Quảng trường này cũng là vốn là địa điểm băng hải tặc Mũ Rơm và mười người Jinbe cùng nhau đối chiến một trăm nghìn người. Nói cách khác, diện tích nơi này ít nhất đủ chứa một trăm nghìn người cùng lúc thảo luận.
Ví dụ dễ hiểu hơn, quảng trường Thiên An Môn (ở Trung Quốc) đủ để chứa một triệu người cùng lúc cử hành lễ hội, thế là đủ để hình dung ra diện tích lớn nhỏ thế nào rồi đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận