One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 864: Chuẩn tướng Vergo (3)

Chương 864: Chuẩn tướng Vergo (3)
Trương Đạt Dã cảm thấy khá là hứng thú với một mẩu tin không quá nổi bật, tin viết người ra biển dưới danh nghĩa đoàn du lịch, đội thám hiểm, thợ săn hải tặc vân vân từ khắp 4 vùng biển ngày càng nhiều lên. Nếu là trước kia, đa số những người như vậy sẽ treo cờ hải tặc rồi đấy.
Tác giả mẩu tin suy đoán chuyện này rất có thể liên quan đến đoàn du lịch Hope đang ngày càng nổi danh. Bọn họ cung cấp một hướng nghĩ mới cho những người trẻ tuổi có mơ ước, thích thám hiểm, khát vọng danh tiếng kia: ‘Hóa ra không cần làm hải tặc cũng có thể du lịch khắp nơi, cũng có thể đạt được cả công lẫn danh.’
Trong đó cũng có không ít người hy vọng tìm được cơ hội gia nhập đoàn du lịch Hope, thậm chí vô số người trở thành người hâm mộ đoàn du lịch Hope, mỗi ngày chăm chỉ xem báo chỉ để tìm được câu chuyện liên quan đến Hope.
Trong số đó thì quần thể hâm mộ Artoria là khổng lồ nhất. Thực lực mạnh mẽ và khí chất sát cả trai lẫn gái của Artoria khiến cho không ít người cảm thấy vị trí mỹ nữ đệ nhất thế giới nên được đổi người rồi.
Trương Đạt Dã cười ha hả gấp báo lại: "Thú vị rồi đây."
Cậu không nói đến chuyện người hâm mộ, mà là tình huống nguyên dự bị hải tặc đều biến thành đoàn du lịch. Hình như vô tình gây cản trở "Thời đại đại hải tặc" rồi đây này.
...
Quân hạm hải quân đến đảo Jaya lúc xế chiều, gồm 5 con thuyền, 1 lớn 4 nhỏ.
Trên quân hạm lớn do Hina và Smoker dẫn đội, mà người dẫn đội quân hạm nhỏ hơn đều là học viên cùng học kỳ với Hina và Smoker, cũng tính là thân quen với Trương Đạt Dã… đánh nhau làm quen lúc ở núi Whisky rồi mà.
May mà mọi người đều là so tài hữu hảo, không kết thù kết oán gì cả, sau khi gặp lại còn rất quen thuộc.
Chỉ là thời gian bọn họ lên đảo không khéo gì cả, Trương Đạt Dã vừa không thể mời bọn họ ăn cơm, lại không tiện lên quân hạm ăn cơm chùa nên cậu khá là mất mát.
Hina không chú ý tới tâm tư nhỏ của Trương Đạt Dã, sau khi trò chuyện vài câu đã chỉ huy cấp dưới đi tiếp nhận hải tặc:
"Một lần giải quyết nguyên hai băng hải tặc quy mô bực này, không hổ là các bạn, Hina rất bội phục."
Trương Đạt Dã khiêm tốn nói: "Tàm tạm thôi. Cũng tại đám người này chơi chiến thuật triệt tiêu từng phần, phái người tiêu hao bớt thể lực của bọn tôi. Chứ nếu toàn bộ cùng xông lên một lượt thì có lẽ còn phiền phức một chút."
"Những người này trông cũng không yếu, có phải mấy người lại mạnh lên rồi không hả?" Smoker phì phèo hai điếu xì gà, vẻ mặt đăm chiêu.
Trương Đạt Dã cười đáp: "Có muốn đấu một trận kỷ niệm lâu ngày gặp lại không?"
"Cầu còn không được." Tuy Smoker không tin rằng mình có thể thắng được nhưng anh không phải người sẽ lùi bước trước chuyện như vậy. Thường xuyên so đấu với người mạnh thì mới có thể trở nên mạnh hơn.
"Vậy chờ hai người làm xong chính sự đã nhé." Trương Đạt Dã hỏi: "Chuẩn tướng Vergo mà hai người nhắc tới đâu rồi?"
"Tuy đã ra điều lệnh nhưng chuẩn tướng Vergo còn có việc ở chi bộ G5 cần bàn giao. Chắc vài ngày nữa ngài ấy mới tới." Hina trả lời: "Trước khi đó thì tôi và Smoker toàn quyền phụ trách công việc nơi này."
"Kia là thuyền trưởng Midnight của băng hải tặc Midnight, bởi vì sau khi bị thương lại liều mạng ra đòn nên chúng tôi không thể thu tay kịp thời. Hai tên kia là Alifu và Aliphant, bị Midnight liên lụy nên chịu ảnh hưởng. Tuy chúng bị thương khá nặng nhưng đại khái là còn cơ hội bình phục."
Trương Đạt Dã nói rõ tình huống chúng hải tặc cho Hina và Smoker, nhất là hải tặc đã chết và đang hấp hối. Tuy ai trong số họ cũng không xoắn xuýt tình huống thất thủ giết chết hải tặc nhưng nói cho cùng Hina và Smoker vẫn phải viết báo cáo, tùy tiện tìm một lý do cho qua là được.
"Những tên trông vô cùng thê thảm kia bị giết chết trong cuộc hải chiến. Khi ấy chúng tôi bị 21 thuyền hải tặc bao vây, tình huống nguy cấp, bất đắc dĩ mới ra tay hơi nặng."
Hina gật đầu bày tỏ tin tưởng chuyện hoang đường của cậu. Tình huống nguy cấp đến thế mà còn có thể đảm bảo 20 con thuyền còn lại không hư hại tí nào, chỉ nổ mỗi con thuyền này cơ mà… Chắc là thù riêng gì rồi?
"50 tên bên kia thì là do bắt cóc cư dân thị trấn. Vì đảm bảo sự an toàn cho dân thường nên chúng tôi đành ra tay dứt khoát một chút."
Smoker gật đầu bày tỏ đã hiểu, người kiểu đấy chết không có gì đáng tiếc. Ngay cả những lính hải quân khác cũng lộ ra vẻ mặt kính nể, hải tặc bắt giữ con tin luôn là vấn đề khiến họ rất nhức đầu, đám Trương Đạt Dã có thể quyết đoán đánh chết hải tặc, giải thoát con tin hoàn mỹ đã là kết quả tốt nhất rồi.
"Chúng tôi cũng không làm được gì cho đám người bị thương đâu nhé. Chúng tôi chỉ là nhóm nhỏ, không có tài nguyên chữa bệnh phong phú đến thế. Đằng nào mạng đám người này cũng cứng lắm, tự mình chống chịu cho qua thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận