One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 415: Người đàn ông đầu cắm bánh lái thuyền

Chương 415: Người đàn ông đầu cắm bánh lái thuyền
"Vậy hắn làm hòn đảo này bay lên bằng cách nào?" Karasuke hỏi thay sư tử kỳ lân và các động vật khác.
"Hắn là năng lực giả ăn trái Fuwa Fuwa (trái trôi nổi), mọi thứ bị hắn chạm vào đều có thể lơ lửng, mặc hắn khống chế. Dù là cả một hòn đảo." Trương Đạt Dã ngửa đầu nhìn trời, loáng thoáng thấy được mười mấy bóng đen khổng lồ bên trên, bổ sung câu vừa rồi: "Dù là mười mấy hòn đảo."
Những người khác cũng ngẩng đầu theo Trương Đạt Dã: "Thế này cũng... Quá khoa trương chứ!"
Đúng vậy, quá đáng quá thể luôn. Vẫy tay là điều khiển được mười mấy hòn đảo, bảo bay lên là bay lên, bảo hạ xuống phải hạ xuống, khác nào sức mạnh của thiên tai đâu.
"Nhân vật lớn như thế sao phải để mắt tới hòn đảo này? Chẳng lẽ cũng vì truyền thuyết về kho báu khiến người trở thành vua à?" M. Danbo cũng chỉ nghĩ được tới nguyên nhân này mà thôi.
Trương Đạt Dã nhìn đám động vật hoảng sợ vây quanh bên người sư tử kỳ lân: "Chắc vì đám thú lạ này."
Cậu nhớ là Sư Tử Vàng tốn gần 20 năm làm nghiên cứu tàn bạo khiến động vật trở nên mạnh hơn, mục đích là thả đám động vật đó xuống biển Đông, hủy diệt vết nhơ cuộc đời Roger.
Sư Tử Vàng cảm thấy đường đường vua hải tặc lại bị xử tử hình ở vùng biển yếu nhất chính là nhục nhã đối phương, thành ra nằng nặc muốn hủy diệt nó.
Nếu nói Sư Tử Vàng có cảm tình sâu nặng với Roger thì Trương Đạt Dã còn hiểu được. Nhưng tốn hai mươi năm làm thí nghiệm kia thì cậu không thể lý giải luôn. Rảnh như thế thì chẳng thà dùng năng lực của mình, điều khiển từng hòn đảo bay tới rồi nện xuống cho nhanh.
Hay tại làm thế động tĩnh lớn quá, dễ bị hải quân phát hiện?
"Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?" M. Danbo hỏi ra lời đám động vật cũng muốn hỏi.
Nghe được là vì bọn chúng mà đến, đám động vật càng sợ. Người có khả năng điều khiển nhiều đảo thế này cơ mà, nghĩ thôi cũng biết không phải hạng bọn chúng đối phó được, chỉ đành ký thác hy vọng lên người các ân nhân. Các ân nhân cũng mạnh lắm nhỉ?
Trương Đạt Dã nói: "Còn có thể làm sao bây giờ. Đương nhiên là ai biết bay thì bay khỏi, không biết bay tự nghĩ cách rời đi, sau đó chúng ta tranh thủ thời gian làm ra một cái dù khổng lồ, lên thuyền bỏ chạy."
"Hả?" Người M. Danbo ngã ngửa ra phía sau, miệng há hốc mắt lồi ra, không ngờ lại nhận được đáp án như thế.
Đám động vật cùng chung động tác và biểu cảm như hắn, trong đó còn lòi ra một chiếc Tom.
M. Danbo vất vả lắm mới điều chỉnh được tâm trạng: "Không chiến đấu à?"
"Chiến đấu với hắn ta là vô nghĩa." Trương Đạt Dã thấy đám đồng bạn cũng nghi ngờ thì giải thích: "Nếu chúng tôi đánh thua thì khỏi phải bàn, chúng tôi đều sẽ chết. Nếu đánh thắng thì tụi bay thảm rồi, năng lực của trái Fuwa Fuwa mất khống chế, toàn bộ mười mấy đảo đều sẽ rơi xuống, đến lúc đó đều chết rất khó coi. Với cả nếu bên dưới có đảo khác thì còn vạ lây người ta nữa cơ."
"Tôi tán thành quyết định của sếp Dã, trước khi nghĩ ra cách để các đảo hạ cánh an toàn thì đừng trêu chọc hắn mới là lựa chọn sáng suốt nhất." Khi đưa ra vài quyết định quan trọng, Diệp Ngôn tỉnh táo đến mức không có cảm tình: "Nhân lúc người của chúng chưa tới, trốn nhanh mới là lựa chọn chính xác. Nơi ở có thể đổi, mất mạng thì mất tất."
Đám động vật này càng nghe càng tuyệt vọng, đặc biệt là sư tử kỳ lân. Thân là vua động vật của hòn đảo này, trước thì không thể bảo vệ các động vật khác, khó khăn lắm mới có người giúp chúng nó đánh bại kẻ xâm lăng thì lại sắp mất cả hòn đảo Vương Miện.
M. Danbo không đành lòng nhìn chúng động vật như vậy, đối với đám động vật này mà nói, tìm một chỗ ở thích hợp là chuyện rất khó. Trong quá trình tìm kiếm không biết sẽ chết bao nhiêu con, không biết bao nhiêu con không thích ứng hoàn cảnh mà bỏ mạng. Hắn hỏi như đang xin giúp đỡ: "Chẳng lẽ không có cách nào đoạt lại hòn đảo này à?"
Trương Đạt Dã nói: "Nếu anh nhất định muốn làm gì đó thì có thể thử báo hải quân xem."
M. Danbo sửng sốt: "Hải quân á?"
"Ừ." Trương Đạt Dã khẳng định: "Ý tưởng của người bình thường khi gặp phải hải tặc chẳng lẽ không phải trốn đi rồi báo hải quân à? Tình huống khủng bố thế này, chỉ có thể gửi gắm hy vọng ở chỗ hải quân có năng lực giả đặc thù hoặc có công nghệ đen gì đó."
M. Danbo nói: "Nói thì nói thế, chỉ là không ngờ người tài giỏi như các ân nhân cũng lệ thuộc vào hải quân."
"Nói như thể chúng tôi không phải công dân tuân thủ pháp luật ấy. Chúng tôi là đoàn du lịch hợp pháp nhé." Trương Đạt Dã mò một con Den Den Mushi ra: "Thôi thì để tôi liên lạc cho, phía trên có người~"
Diệp Ngôn nhắc nhở: "Tôi cảm thấy chúng ta nên đổi chỗ khác thì hơn. Vị trí này hơi chói mắt, nếu chúng tới vì động vật thì sẽ nhanh chóng phái người tới thăm dò."
Bạn cần đăng nhập để bình luận