One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 188: Cá mập khổng lồ siêu cấp (1)

Chương 188: Cá mập khổng lồ siêu cấp (1)
Bên ngoài trời dần sáng choang, Tom đã ngủ no rồi, giùng giằng muốn bò ra khỏi khủy tay của Trương Đạt Dã nhưng không thành công, chỉ có thể lăn lộn cho khăn trải giường nhàu nhĩ.
Tom buồn bực nằm sấp trên giường, một tay ấp má, cái đuôi ở sau lưng lắc lư tới lui
Thụy Manh Manh đúng giờ thức dậy, ra cửa lại không thấy báo trong hộp thư, nhìn một vòng xung quanh mới phát hiện Artoria ở nóc phòng vẫy tay với mình… Hải âu giao báo thấy trên nóc nhà có người nên giao thẳng đến tay Artoria luôn.
"Đạt Dã canh ở đây cả đêm, giờ còn đang nghỉ ngơi."
"Thảo nào… Vậy tôi nấu bữa sáng đã nhé, lát nữa tôi thay ca cho cô." Thụy Manh Manh cầm năm bình sữa bò vào nhà.
Hôm qua Trương Đạt Dã đã đặt thêm phần của Sharkler, cậu còn đang tính xem có nên đặt cả thùng luôn không. Thế thì chẳng những có thể uống sữa buổi sáng, còn có thể dùng làm bánh ngọt vân vân.
Quán rượu không xảy ra vấn đề gì, bình an vượt qua một ngày này, Sharkler thuận lợi tỉnh lại. Ngược lại là bên ngoài đã xảy ra một sự kiện không lớn không nhỏ.
Thánh Mjosgard - Thiên Long Nhân mất liên lạc đoạn thời gian trước đã thuận lợi trở lại thánh địa Mary Geoise.
Lúc này chắc còn chưa ai biết thánh Mjosgard đã bị nữ hoàng Otohime của đảo Người Cá cảm hóa. Từ đây trở đi, trong số các Thiên Long Nhân thiếu một tên cặn bã, nhiều ra một kẻ khác người không nuôi nô lệ trong nhà.
Bởi vì không rõ, nên tin tức này vừa lan truyền, có rất nhiều người không vui cho lắm.
...
Sáng hôm sau, Trương Đạt Dã, Tom và Sharkler cùng đánh răng rửa mặt.
Tom thì không có gì để nói, động tác nhanh nhẹn, lưu loát hơn Trương Đạt Dã nhiều. Sharkler mới thú vị, hắn cầm chiếc bàn chải khổng lồ kia đánh răng ‘xoèn xoẹt’, chăm sóc cẩn thận từng cái răng một.
Sau đó hắn cầm khăn lông lên để "rửa mặt", tuy trông cứ như đang gội đầu.
Trương Đạt Dã nhổ nước súc miệng ra, khóe miệng còn dính bọt màu trắng, nghiêng đầu hỏi: "Sharkler này, có cần mua một ít dầu trơn gì đó để anh bảo dưỡng bộ phận máy không?"
Sharkler nói: "Không cần. Tôi dùng xà bông bình thường như loài người là được rồi, tắm cũng như nhau cả. Tôi là người máy có thể hoạt động tự do dưới nước đấy, trước giờ chưa từng phải bận tâm đến việc ngấm nước hoặc rỉ sét."
"Đánh răng cũng dùng kem đánh răng bình thường à?" Trương Đạt Dã cảm thấy cái bàn chải đánh răng to cỡ này, có lẽ mỗi lần phải nặn hết một tuýp kem đánh răng mất.
"Đúng thế, riêng kem đánh răng thì tôi định thử vài loại rồi quyết định." Thật ra thì hắn không dùng kem đánh răng cũng được, chẳng qua là nghe nói kem đánh răng ngoại trừ tác dụng làm sạch còn có tác dụng tiêu diệt vi khuẩn, bảo vệ răng miệng nên mới muốn thử xem thế nào.
"Được, sau này tôi sẽ chuẩn bị thêm cho anh vài loại kem đánh răng." Trương Đạt Dã cũng không biết có loại vi khuẩn nào đi tấn công răng kim loại, nhưng yêu cầu nhỏ như vậy quá dễ thực hiện, chờ đến tiệm tạp hóa mua mỗi loại vài thùng kem đánh răng là được.
Sau khi ăn sáng, Tom kéo kéo quần áo Trương Đạt Dã, chỉ tay vào Sharkler, sau đó giang hai tay vẽ một cái vòng thật lớn trước mặt mình.
Trương Đạt Dã hỏi: "Mày muốn xem Cá mập khổng lồ siêu cấp của Sharkler à?"
Tom gật đầu, trông mong nhìn Sharkler.
"Không thành vấn đề, tôi có thể biểu diễn bất cứ lúc nào." Sharkler vỗ ngực một cái, cũng lâu rồi hắn không cho cá mập khổng lồ ra ngoài hóng gió.
Trương Đạt Dã nói: "Vậy chúng ta đi bờ biển đi. Hạng mục huấn luyện thể năng hôm nay đổi thành bơi lội, tiện thể quan sát năng lực tác chiến của Sharkler dưới nước luôn."
Mọi người đều thống nhất ý kiến, chuẩn bị đơn giản rồi xuất phát ra bờ biển.
Trương Đạt Dã thấy xung quanh không có người, tỏ ý Sharkler có thể bắt đầu.
Sharkler đặt một tay trước miệng, bốn mươi lăm độ hướng về phía bầu trời hô to: "Cá mập khổng lồ siêu cấp!"
Một luồng ánh sáng thoáng qua phía xa, trên mặt biển xuất hiện một con cá mập to lớn có vây răng cưa, như một thanh đao đánh cho mặt nước dâng lên, nhanh chóng bơi về phía bờ, biểu diễn cho mọi người nghĩa đen của ‘đạp gió rẽ sóng’.
Khi sắp đến bên bờ, người máy khổng lồ từ mặt nước nhảy vọt lên, nặng nề rơi lên bờ đánh ‘ầm’ một tiếng, làm mặt đất cũng rung rung theo.
Bởi vì mặt đất của quần đảo Sabaody trên thực tế đều là rễ cây, ngoài lớp rễ còn có nhựa cây có tác dụng giảm xóc nên động tĩnh cũng không quá lớn.
Đó là một người máy cao khoảng 10 mét, màu sắc chủ đạo là màu xanh da trời, phối thêm với màu xám tro và màu đỏ. Trông tổng thể khá giống Sharkler phiên bản phóng đại, chẳng qua là đường cong càng thô, trông dữ tợn hơn Sharkler nhiều.
"To ghê!" Mọi người nhìn lên một lúc lâu, bắt đầu vây quanh một cái chân của Cá mập khổng lồ vỗ vỗ đánh đánh. Cả đám đều chỉ cao hơn bàn chân của Cá mập khổng lồ một tí thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận