One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 793: Tom: Mèo bị chém á? (2)

Chương 793: Tom: Mèo bị chém á? (2)
"Ha ha..." Thành Long lúng túng sờ gáy: " Xin lỗi, dạo trước huấn luyện nhiều quá, thành phản xạ có điều kiện, phản xạ có điều kiện. Nhưng bị anh nói là nỗi ô nhục của đàn ông khiến người ta khó mà chấp nhận được."
"Mày biết cái đếch gì? Tao vừa là đàn ông~ lại là phụ nữ~" Mr.2 dùng giọng xướng để nói chuyện, còn bày ra đủ loại tư thế múa: "Con đường okama là mạnh nhất!"
Thành Long bày tỏ mắt mình bị ô nhiễm nên đành giơ tay lên tặng thêm một phát Long bạo phá.
“Ầm!” Bậc thềm cung điện bị nổ ra một cái hố to, chẳng qua lần này Mr.2 đã có phòng bị từ sớm, 'tao nhã' tránh thoát rồi hét ầm: "Tên khốn này~ Đánh lén cũng phải có chừng mực chứ! Ngoan ngoãn nghe tao nói cho xong đã!"
“Ầm!” Lại là một phát Long bạo phá, Thành Long cảm giác mình dần dần tìm được niềm vui khi sở hữu hỏa lực vô hạn, tiếc là ý đồ tấn công của anh rõ ràng quá, đòn đánh thẳng thắn như vậy khó mà trúng được.
Chưa kể đây còn là vương cung, Thành Long cảm thấy nổ quá ác không hay lắm.
Mr.2 đã bị chọc giận triệt để, sau khi tránh vụ nổ thì tiến lên phía trước, nhấc bắp chân đầy lông đá vào ngực Thành Long.
Thành Long nâng cánh tay đón đỡ nhưng vẫn bị đá bay ra ngoài. Lúc này, anh có thể khẳng định rằng tốc độ phản ứng và kỹ thuật cận chiến của anh chưa chắc thua đối phương nhưng sức lực lại kém quá nhiều.
Ơ mà hắn là năng lực giả nhỉ? Thành Long rút còng tay Hải Lâu Thạch quấn bên hông ra, múa vài vòng như dùng côn nhị khúc, lần nữa nghênh chiến Mr.2.
"Còng tay?" Mr.2 cảm thấy chuyện này không đơn giản, nhưng cứ thăm dò cái đã rồi tính: "Okama Kenpo!"
Mr.2 vòng hai tay lên bắt chước dáng thiên nga, hai tay đập liên tục về phía trước, phối hợp thêm với tư thế cơ thể tạo thành vũ điệu.
Trong cái nhìn của Thành Long thì chiêu thức của người này có chút bóng dáng của xà quyền và hạc quyền, vẫn còn nằm trong phạm vi đối phó được. Có thể né thì né, tránh không thoát thì nghĩ cách chặn từ mặt bên, tránh cứng đối cứng.
Chủ yếu là nhìn nhiều sẽ cảm thấy tinh thần mình bị ô nhiễm. Chờ Thành Long quen với quyền pháp của Mr.2 thì lập tức nhìn chuẩn cơ hội sử dụng còng tay tiến hành đánh trả.
Mr.2 không chút sợ hãi nhanh chóng đón đỡ. Mấy chiêu ban đầu còn tốt, hắn luôn đập chính xác vào chỗ xích sắt nối liền hai bên còng, không bị ảnh hưởng gì.
Nhưng thời gian dài sẽ gặp sơ sót, một quyền nện vào còng tay. Còng tay thì bắn ngược trở về, còn mặt Mr.2 cũn glập tức thay đổi: "Hải... Hải Lâu Thạch! Á..."
Trong nháy mắt, Thành Long nhân lúc đối phương mất sức, nhấc chân đá vào bụng Mr.2 đạp hắn bay ra ngoài.
"Còng tay thật sự có vấn đề, vậy tiếp theo tao sẽ không khinh thường nữa!" Mr.2 lấy hai món đồ trang sức có hình thiên nga ra, quấn bộ phận từ cổ thiên nga trở lên vào mũi chân mình.
"Tiếp đến để mày mở mang kiến thức áo nghĩa của Okama Kenpo, thiên nga ném bom!" (Swan Bombardier)
(Swan Bombardier)
Mr.2 giơ chân lên nhẹ nhàng lắc lư, cổ thiên nga ở mũi chân đong đưa làm cho đầu thiên nga xuất hiện vài luồng bóng chồng, khiến Thành Long nhất thời khó phân biệt.
"Okama Kenpo - Ký ức về bầu trời đông năm ấy!" (Ano Fuyu Sora no Memoir/ Memoir of a Winter Sky)
(Ano Fuyu Sora no Memoir/ Memoir of a Winter Sky)
Sau khi phối hợp đồ trang sức thiên nga, phạm vi công kích từ chân Mr.2 dài tới hai mét, điểm tiếp cận của đòn đánh cũng càng thêm khó lường.
Thành Long không xoay sở nổi, quơ còng tay Hải Lâu Thạch cũng khó đánh trúng cơ thể của Mr.2, mà lấy còng tay đón đỡ còn sẽ bị món trang sức đầu thiên nga linh hoạt vòng qua.
Trước khi thích ứng cách thức tấn công kỳ quái này, Thành Long chỉ có thể vừa đánh vừa lui, may mà thời khắc nguy cơ còn có thể dùng Long bạo phá cứu cấp. Anh cảm thấy bảo anh cầm Long bạo phá đánh với hai người khổng lồ ở Khu Vườn Nhỏ thì phần thắng còn lớn hơn đánh với con người nhanh nhạy này.
Giống vậy, Mr.2 cũng rất nhức đầu với cái vũ khí không biết tên mà Thành Long tùy lúc đều có thể đưa ra kia. Cảm giác đối thủ này thích hợp để Mr.5 đi đối phó.
Hai người kiêng kỵ lẫn nhau, đánh đến khó phân thắng bại, rất có xu hướng tái chiến 300 hiệp.
Nhưng đúng lúc này, Mr.2 đột nhiên quỳ xuống: "Hôm nay dáng múa của tôi đúng là xấu đau xấu đớn..."
Thành Long sững người, sau đó thấy một con ma trơi nhỏ quen thuộc. Anh giơ ngón tay cái với ma trơi: "Giúp rất nhiều đấy."
Sau đó anh cầm còng tay Hải Lâu Thạch tới còng Mr.2 lại.
"Chú Long! Chú không sao chứ ạ?" Wendy và mấy cô bé đều chạy tới, quan tâm hỏi han.
Thành Long nhìn quần áo rách rưới trên người và vài vết máu trên cánh tay cũng như trên đùi, cảm giác bị thương rất nhẹ: "Anh không sao, chỉ bị thương ngoài da, Perona tiếp viện rất kịp thời."
"Hừ hừ!" Perona chống nạnh thầm vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận