One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 484: Trương Đạt Dã: Sớm muộn có một ngày mình sẽ trở thành nhân vật chính (3)

Chương 484: Trương Đạt Dã: Sớm muộn có một ngày mình sẽ trở thành nhân vật chính (3)
Đại khái là những người này đã yếu đến mức không xứng so với Trương Đạt Dã.
Trương Đạt Dã tự mình rơi vào rối rắm. Rốt cuộc cậu nên vui mừng vì thực lực mạnh lên rồi hay bi ai vì sức chiến đấu của mình chỉ là đơn vị đo lường của Artoria?
Bây giờ không phải lúc để ngẩn người, Trương Đạt Dã hỏi: "Sharkler, có tài liệu của băng hải tặc kia không?"
"Không có gì cả." Sharkler nói: "Có lẽ tôi cần cập nhật kho tài liệu hải tặc ở biển Đông mới được."
Trương Đạt Dã gật đầu: "Cũng đúng, lúc trước chỉ sưu tập lệnh truy nã của Đại Hải Trình. Để lần sau đi tìm chi bộ hải quân xin lệnh truy nã đi."
"Anh Đạt Dã, cần chiến đấu ạ?" Wendy hơi sốt ruột, còn thoáng có vẻ mong đợi nữa.
"Ừ. Hay là giao cho hai đứa giải quyết nhé?" Trương Đạt Dã nghĩ rằng chỉ có 20 tên yếu ớt, dùng để Wendy luyện tập thích ứng phương thức chiến đấu ở nơi này cũng rất thích hợp.
Thật ra thì một chiêu Hollow tiêu cực của Perona là có thể diệt sạch cả đoàn trong 1 giây, còn có thể dọa cho đám người này sợ quá mức, bởi vì chắc gì chúng đã biết tới trái ác quỷ.
"Vâng ạ!" Wendy đồng ý. Đây là trận chiến đầu tiên của cô bé khi tới đây, nhất định phải biểu hiện thật tốt.
Carla cũng không có ý kiến, để Wendy trải qua chiến đấu cũng tốt.
Thế là Hope chuyển hướng, Trương Đạt Dã dặn dò Wendy cẩn thận những người đó bắn lén. Cũng không biết đạn ma pháp của thế giới Fairy Tail so với súng kíp thì thế nào. Chắc Wendy có kinh nghiệm ứng phó mấy thứ này chứ nhỉ?
Trương Đạt Dã lải nhải giống ông cha già, vừa muốn con gái rượu mơ đi ra ngoài rèn luyện lại lo lắng con gái sẽ bị thương.
Cuối cùng vẫn là Carla khuyên nhủ: "Đừng lo lắng như thế, Wendy cũng mạnh lắm đấy. Cậu ấy đã trải qua rất nhiều chiến đấu cam go."
Khi đám Trương Đạt Dã quay hướng mũi thuyền, thuyền hải tặc cũng điều chỉnh hướng đi.
Hải tặc trên biển gặp thuyền bè, lại xác nhận đối phương không phải quân hạm thì làm thế nào? Đương nhiên là xông lên cướp rồi tính tiếp.
"Thuyền trưởng, đối phương quay đầu chạy về phía chúng ta!" Hoa tiêu hải tặc đứng trên đài ngắm hô to.
Thuyền trưởng gào: "Thế chẳng phải đúng lúc à? Đều hăng hái lên cho tao, sẵn sàng chiến đấu!"
Có người hỏi: "Nhưng thuyền trưởng ơi, bọn họ thấy chúng ta còn không chạy, liệu có phải thợ săn tiền thưởng không?"
Thuyền trưởng nói: "Thế chẳng phải đúng lúc à? Đánh ngã bọn họ, dương danh khắp biển! Trở thành đại hải tặc không ai dám dây vào, sau đó muốn cái gì có cái đó!"
"Oa!" Chúng hải tặc rất kích động.
Thuyền trưởng rút đại đao, giẫm lên lan can thuyền: "Hết tốc lực tiến về phía trước, chuẩn bị nổ pháo!"
Hai chiếc thuyền dần đến gần nhau, hai tiếng ‘phụp, phụp’ vang lên, hai quả đạn đại bác bay về phía Hope.
“Ầm! Ầm!” Mặt biển cách Hope khoảng 10 mét nổ lên hai cột nước, tài nghệ pháo thủ của đám hải tặc này chẳng ra gì.
Nhưng nếu là đối phó người thường thì hiệu quả như thế là xấp xỉ rồi. Chúng hải tặc của biển Đông không trông cậy đạn đại bác tạo thành sát thương gì nhiều, bắn pháo chủ yếu là vì đe dọa, muốn mục tiêu từ bỏ giãy giụa, ngoan ngoãn phối hợp mà thôi.
Không phối hợp thì tới bước giáp lá cà trên thuyền, đạn đại bác dự trữ của chúng ít ỏi lắm.
"Kỹ năng bắn pháo tệ vãi." Lúc này Trương Đạt Dã đang lái tàu, tình hình cỏn con này còn chưa đến mức cần Artoria ra khỏi đài quan sát.
Diệp Ngôn khinh bỉ: "Trông thuyền cũng rõ nát. Thuyền chở hơn 20 người mà còn không to bằng thuyền của chúng ta. Nhìn thế này chắc không phải hàng đồng nát qua tay 9 lần mua ở đâu không rõ chứ hả?"
Trương Đạt Dã nhìn kỹ, mũi tàu và cờ xí đều là tiêu chí chưa thấy bao giờ, chắc là băng hải tặc nhỏ không biết tên.
Sau đợt pháo oanh lệch đến không buồn đánh giá, thuyền hải tặc bắt đầu kêu gọi đầu hàng: "Người đối diện nghe đây, bọn tao là băng hải tặc Walker, thức thời thì từ bỏ chống cự, giao hết đồ đáng tiền ra đây, bằng không muốn sống để rời đi cũng khó đấy nhé!"
Khá khen cho dũng khí của đám người này, Trương Đạt Dã nhịn cười hô: "Hải tặc đối diện nghe đây, chúng tôi kiêm chức thợ săn tiền thưởng, thức thời thì chống cự kịch liệt một chút, bằng không sau này sẽ chẳng còn cơ hội chống cự đâu đấy!"
"Đáng ghét, dám xem thường chúng ta!" Thuyền trưởng Walker tức giận: "Bay đâu, sẵn sàng lên thuyền chiến đấu. Nhớ giao thằng nhãi vừa hô hào cho tao, tao phải cắt lưỡi nó!"
"Aaa!" Chúng hải tặc bừng bừng khí thế, con thuyền đối diện từ mũi thuyền đến cờ đều chẳng có vẻ gì là mạnh cả. Xem ra trận chiến hôm nay không có gì nguy hiểm.
“Véo véo véo!” Vài tên hải tặc hưng phấn quơ tròn móc neo, sẵn sàng vắt lên cột buồm Hope khi hai chiếc thuyền gặp nhau.
Dựa theo quy củ trên thuyền, kẻ nào leo lên thuyền địch đầu tiên sẽ được chia nhiều chiến lợi phẩm hơn một chút. Tuy làm thế khá là nguy hiểm nhưng đã ra làm hải tặc thì chút nguy hiểm ấy tính là gì đâu. Huống chi là con thuyền kia nhìn kém cỏi như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận