One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 368: Bữa tối ồn ào (2)

Chương 368: Bữa tối ồn ào (2)
Sharkler nhấc chân lên rồi lại đặt xuống, cảm thấy cảnh tượng này quá tàn bạo, không nhẫn tâm tham gia cùng bọn họ.
Artoria và Thụy Manh Manh là những người từng bị Brook van nài, đều không giúp đỡ hay đồng tình với hắn.
Perona giữ chặt váy ngắn của mình, muốn đá hắn cũng bất tiện.
Thấy Kokoro bối rối, Trương Đạt Dã nói: “Quý bà cứ làm việc của mình đi, chúng tôi chỉ đang giao lưu tình cảm thôi.”
Kokoro tin ngay, bởi vì bình thường Iceburg và Franky cũng thường giao lưu tình cảm theo cách này, chuyện rất nhỏ.
Ngược lại, Franky lập tức nắm bắt được mấu chốt: “Biến thái? Bộ xương này cũng là biến thái à?”

Sau một hồi giằng co, Brook trưng đầu lâu vô số cục u quây quần với mọi người bên bàn ăn.
Món Kokoro nấu tối nay chính là món cơm cà ri sở trường của bà, bao gồm các bước hầm khoai tây, cà rốt, thịt gà và các nguyên liệu khác với nhau - ít nhất theo quan điểm của Trương Đạt Dã thì phương pháp này chính là món hầm.
Tay nghề nấu nướng của Kokoro rất tuyệt. Chí ít Tom không ghét bỏ nó như những món ăn do Trương Đạt Dã nấu ra, ăn một miếng đã không kìm được mà đi làm tám món một canh.
Điều thú vị là ếch Yokozuna cũng giành một chỗ trên bàn ăn, thành thạo sử dụng bộ đồ ăn bằng đôi tay của mình. Xem ra địa vị của nó không khác gì Tom trong quán rượu.
Trương Đạt Dã nhìn con ếch lớn đang ăn vui vẻ, cậu nói: “Nhân tiện, lúc trước tôi luôn muốn hỏi, tại sao Yokozuna là một con ếch mà vẫn biết bơi tự do?”
“Tôi dạy nó bơi đó. Thế nào, nó bơi giỏi lắm phải không?” Franky rất tự hào.
“Gi~lo…” Biểu cảm trên mặt Yokozuna vừa vui lại vừa ngại ngùng.
Iceburg vô tình vạch trần: “Thật ra hồi trước Ky ngu ngốc hờn dỗi, nhất định đòi dạy Yokozuna bơi tự do chỉ vì thấy nó vụng về thì có lý do trút giận. Không ngờ một thời gian dài sau đó lại khiến Yokozuna học được cách bơi tự do thật.”
“Anh nói linh tinh gì đó hả Burg ngớ ngẩn! Tôi luôn tin chắc mình có thể dạy được cho Yokozuna ngay từ đầu nhé.” Franky giận dữ đập bàn: “Nếu anh không tin thì tiếp theo tôi sẽ dạy cho chú mèo kia bơi bướm, đảm bảo dạy được!”
Trương Đạt Dã nở nụ cười ngại ngùng nhưng vẫn lịch sự, muốn dạy Tom học bơi ư, anh vẫn còn non lắm.
Phớt lờ việc Franky đang khoe khoang trước mặt mèo Tom về việc hắn bơi giỏi thế nào, Trương Đạt Dã hỏi: “Ngài Tom, không biết ông có từng nghe nói đến một người tên là Bernice, chủ của một thương đội?”
Cậu vẫn chưa quên lý do chọn thành phố Thất Thủy làm điểm dừng chân đầu tiên trong chuyến lữ hành của mình là vì muốn thử tìm “người bạn cũ” này.
Người Cá Tom suy nghĩ một lúc: “Thương nhân ư? Tôi không tiếp xúc nhiều với những người này. Đó là người rất quan trọng với cậu à?”
“Cũng không hẳn, chỉ là gã này làm việc không từ thủ đoạn, gây rất nhiều rắc rối cho bọn tôi khi còn ở quần đảo Sabaody.”
Nói xong, Trương Đạt Dã nghĩ kỹ lại thì hình như cũng không tính là phiền phức gì, dù sao những người được Bernice thuê là lưu manh hay sát thủ thì cuối cùng đều làm đầy túi tiền cho cậu.
Kokoro cho biết: “Nếu muốn nghe ngóng về thương nhân, cậu có thể đến bến tàu số 1 ở phía Nam, đó là nơi có nhiều thương nhân từ bên ngoài đến neo đậu. Ngoài ra, khu vực lân cận ga tàu biển cũng trở thành nơi các thương nhân thích tụ tập.”
Trương Đạt Dã gật đầu: “Thế à, vậy ngày mai bọn tôi đi chơi sẵn tiện hỏi thăm luôn. Đúng rồi, bọn tôi có thể đi tàu biển được không?”
“Tất nhiên là được.” Người cá Tom giới thiệu: “Mặc dù vai trò quan trọng nhất của đoàn tàu biển hiện nay là vận chuyển hàng hóa nhưng các khoang hành khách vẫn được giữ lại, ai cũng có thể đi. Hiện tại, đoàn tàu biển đã kéo dài qua các trạm St.Poplar, Pucci, San Faldo - đều là những hòn đảo rất thịnh vượng. Chỉ có tuyến đường đi đến đảo Tư Pháp là không được tùy tiện đi.”
Trương Đạt Dã tiếp tục hỏi thăm một số thông tin về những hòn đảo này, sau khi hiểu rõ những điều đó thì mới dễ dàng sắp xếp lịch trình tiếp theo được.
Đến đêm, bọn họ không ngủ lại phòng làm việc Tom mà quay về tàu nghỉ ngơi, ngoại trừ có thêm bữa ăn khuya ra thì không có chuyện gì đặc biệt.
Sáng hôm sau, Brook, Perona và mấy con Cờ yêu ở lại để canh thuyền, những người khác đi cùng người trong phòng làm việc của Tom đến thuyền Tư Pháp.
Lúc này, thuyền Tư Pháp đã cập cảng và hạ thang lên tàu xuống, nhiều cư dân lên tàu, tiến vào tòa án để dự thính, một vài người thật sự quan tâm đến kết quả phán quyết, còn có vài người chỉ đơn thuần muốn xem trò vui.
Ngoài việc muốn biết vụ án của bậc thầy đóng tàu số một thế giới, trên thực tế, mọi người đều tò mò về vụ tấn công thuyền Tư Pháp của hạm đội vào ngày hôm qua.
Có người biết chuyện nhớ ra đã từng thấy Franky điều khiển một trong những chiến hạm để chiến đấu với Hải Vương và kết luận rằng những chiến hạm đó thuộc về phòng làm việc của Tom, đồng thời còn suy đoán liệu việc này có khiến tội của Tom tăng thêm một bậc hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận