One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 593: Tom: Thì ra anh là một Sharkler như vậy (3)

Chương 593: Tom: Thì ra anh là một Sharkler như vậy (3)
Có người thử dùng kiếm chém Perona nhưng đều bị linh thể của cô xuyên qua.
"M… ma! Lần này là ma thật kìa!"
"Đầu tiên là bộ xương, sau đó là ma quái. Rốt cuộc đoàn du lịch này bị cái gì thế hả?"
Trương Đạt Dã quơ cột đèn đường đánh ngã kẻ địch trước mắt rồi mới bất đắc dĩ nhìn về phía Perona. Cậu đang thầm nghĩ xem có phải thường ngày mình đối xử với con bé nghiêm khắc quá không, giúp chuyện lớn như vậy mà chỉ đòi mỗi một phần bánh ngọt thôi á? Tuy rằng chùy lưu tinh kia chưa chắc đủ sức làm cậu bị thương.
Perona thấy Trương Đạt Dã không nói gì hết bèn la lên: "Một phần thôi mà! Em đảm bảo mình sẽ súc miệng ngay sau khi ăn xong, đánh răng luôn nhé!"
"Rồi, nhất trí. Phần của anh hôm nay cũng cho em luôn." Trương Đạt Dã cười tủm tỉm: "Bên dưới giải quyết xong cả rồi à?"
"Ôi mẹ ơi, sao hôm nay anh tốt bụng quá thế?" Perona không thể tin được nhưng vẫn vui vẻ trả lời: "Đã giải quyết gọn ghẽ, tổng cộng cũng có bao nhiêu người đâu. Mọi người sắp lên đến rồi đấy."
Cô nhóc vừa nói xong, Carla đã cắp Wendy bay đến, còn Kim Nhị Bằng chở Diệp Ngôn theo sát phía sau.
Diệp Ngôn kinh ngạc hỏi: "Đánh nhau kịch liệt thế cơ à? Sắp không có chỗ đặt chân rồi đây này."
Trận chiến hơn 2000 người đều tập trung tại cây cầu này. Từ trên cao nhìn xuống cảm giác như thây phơi đầy đồng vậy, dù những người ngã xuống đều chưa chết.
"Mọi người giỏi quá." Đây là lần đầu tiên Wendy thấy thành viên cả nhóm đều tham chiến.
"Em nói sớm quá đấy, bọn họ còn chưa sử dụng hết 100% công lực đâu." Diệp Ngôn vẫn nhớ ánh kiếm xuyên thấu trời xanh thổi bay đất bằng của Artoria, hoặc có thể gọi là pháo laser cũng được. Chẳng qua là tình hình bây giờ không thích hợp để họ trổ hết tài năng, bằng không cây cầu này cũng sập từ lâu rồi.
Diệp Ngôn quan sát trạng thái của mọi người rồi đề nghị: "Chúng ta hỗ trợ Brook trước đã, trông chú ấy hơi mệt rồi, cũng vừa lúc tìm chỗ để đặt chân."
"Cần chỗ đặt chân ạ? Giao cho em đi." Wendy hô: "Carla ơi!"
"Hiểu rồi." Carla biết Wendy muốn làm gì nên sà xuống dưới, đồng thời tìm được một chỗ vừa ý.
Đám hải tặc tò mò nhìn nhau: "Con mèo biết bay và… một con nhóc?"
Sau đó cả bọn đồng loạt biến sắc. Bọn chúng tận mắt thấy một con mèo đang đùa bỡn mấy trăm người cho vui, giờ lại xuất hiện thêm một con nữa?
Wendy hít sâu một hơi, hai má phồng to như chú chuột hamster, một vòng tròn ma pháp xuất hiện trước mặt cô: "Thiên Long hống!"
Vòi rồng khổng lồ bị phun ra, không hề tương xứng với dáng người gầy yếu của Wendy.
"Điều này hoàn toàn khác với tưởng tượng của tôi!"
"Tại sao loli đáng yêu cũng khủng bố thế hả?"
"Lại là năng lực giả à?"
Đám hải tặc hoảng sợ bị vòi rồng cuốn bay, ra sức giãy giụa cũng phí công vô ích. Có tên trưng ra vẻ mặt tam quan vỡ nát, những gì chúng trải qua ngày hôm nay đều quá sức tưởng tượng. Thôi kệ đi, mệt quá rồi.
Carla lựa chọn góc độ rất tốt, gần cả trăm người đều bị một chiêu ma pháp của Wendy cuốn bay ra khỏi chiếc cầu, xây xẩm mặt mày rơi xuống biển.
Lực trùng kích khổng lồ khiến bọn chúng bị thương khá nặng, không còn sức để bơi lội, chỉ đành phập phồng trên mặt biển như đám cá chết.
"Tuy không phải lần đầu tôi thấy nhưng cảm giác uy lực của chiêu này rất khủng bố." Diệp Ngôn đáp xuống đất ngay sau Wendy, thở dài cảm thán.
"Yohohohoho... Tiểu thư Wendy giỏi quá." Brook khen ngợi, sau đó chống cái eo già của mình: "Kẻ hèn này sắp không chịu nổi rồi, đúng là người có tuổi, đám nhóc này không biết kính lão đắc thọ gì cả."
"Chú bị thương ạ?" Wendy quan tâm Brook. Cô bé không biết ma pháp chữa trị của mình có tác dụng với vị này hay không.
"Không sao đâu, về uống một cốc sữa bò là được, không được thì hai cốc." Brook rất tự tin với xương cốt của mình.
"Không sao thì tốt, đánh xong rồi tính sau." Thánh tăng Diệp Ngôn phất tay ra lệnh đám Cờ yêu lên trước, còn mình thì do dự không biết nên dùng thiền trượng hay Chùy trấn hồn.
Bọn hải tặc đều bị ma pháp của Wendy dọa cho mất vía. Tuy lúc chúng đối phó với Brook cũng vất vả nhưng ít nhiều cũng biết hắn chém người bằng kiếm, vấn đề ở đây là chúng không biết con bé xinh xắn kia sử dụng loại sức mạnh gì cơ.
Lại còn… Tám gã to lớn màu xanh lá cây này là gì? Nhìn sao cũng không giống con người lắm đúng không?
Cách thức lên sân khấu của Sharkler thô bạo hơn Wendy và Diệp Ngôn rất nhiều. Hắn đứng trong lòng bàn tay Cá mập khổng lồ rồi điều khiển Cá mập khổng lồ ném mình lên cầu.
Cá mập khổng lồ có chức năng điều khiển từ xa giới hạn, tuy dùng để chiến đấu thì hơi vụng về nhưng chỉ ném một cái là chuyện nhỏ thôi.
Điểm rơi Sharkler lựa chọn vừa hay là nơi mà Tom đang đùa bỡn đám hải tặc. Hắn không cần lo sẽ rơi vào người một nhà… nện trúng Tom thì không có hậu quả gì nghiêm trọng, cùng lắm thì xin lỗi đàng hoàng là xong, kế hoạch hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận