One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 717: Smoker nhả ra một dấu hỏi chấm (2)

Chương 717: Smoker nhả ra một dấu hỏi chấm (2)
Zephyr, Smoker và Hina nhìn trạng thái của đám tội phạm thì hơi cau mày. Trên người bọn họ đủ kiểu loại vết thương, có người bị đao, kiếm chém thương, có người gãy xương, đứt gân do vật nặng đánh trúng, có vài người thì vết thương rất lung tung rối loạn, không nhìn ra là bị thứ gì đánh, thậm chí có một người toàn thân chịu vết bỏng lạnh…
Nghe người truyền tin cũng không nói đoàn du lịch Hope có sở thích ngược đãi tù binh mà nhỉ? Đám người này thảm quá, cứ như bị tra tấn vậy.
Zephyr không vội kết luận ngay, ngược lại là Smoker thấy tình huống này lại muốn bùng nổ, chẳng qua Hina đã trước anh một bước, tương đối ôn hòa hỏi: "Sau khi các bạn bắt được bọn họ không tiến hành cứu chữa sơ qua à? Hina thấy có vài người thoi thóp đến nơi rồi."
"Chữa rồi đấy chứ, còn dùng tới ma pháp chữa thương mà. Nhưng sau khi chữa cho vài người, những người còn lại đều khóc la, từ chối điều trị." Thật ra thì nếu không phải vì rèn luyện kỹ năng, Trương Đạt Dã còn lâu mới thèm đếm xỉa tới. Nếu không phải vì ma lực không đủ dùng, cậu càng sẽ không dừng việc điều trị chỉ vì bọn họ kêu khóc mấy câu.
Hina nghi ngờ: "Từ chối chữa trị? Tại sao chứ? Hina rất tò mò."
Các tội phạm nghe lại muốn khóc, không phải chúng tôi không muốn chữa, vấn đề ở chỗ thà ông cố tổ này đừng đến chữa còn hơn, chữa xong lại đánh người ta trọng thương tiếp. Đánh thôi cũng được đi, nếu ngài cảm thấy vết thương nhẹ hơn ban đầu thì còn phải tăng thêm vài đòn. Ai dám để ngài chữa ạ?
Nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, các tội phạm chỉ đành chảy nước mắt, nước mũi ròng ròng kêu: "Chị gái hải quân ơi, xin hãy đưa chúng tôi đi luôn đi! Không cần chữa đâu ạ!"
"Vâng, đúng đấy. Đám tội phạm chúng tôi không xứng được chữa trị."
"Chính xác, cứ đưa chúng tôi vào ngục giam tự sinh tự diệt là được!"
Zephyr, Smoker, Hina: “?”
Đối diện với ánh mắt ngờ vực của hải quân, Trương Đạt Dã không thể làm gì khác hơn là vỗ ngực bảo đảm: "Tôi thanh minh trước, tôi không hề cố ý ngược đãi bọn họ."
Luyện kỹ năng xong phải phục hồi nguyên dạng đồ thí nghiệm là lễ tiết cơ bản, sao có thể nói là ngược đãi được.
"Tùy các vị có tin hay không, chờ các vị đếm xong thì tôi sẽ đưa các vị tới một nơi." Trương Đạt Dã nói thêm với Zephyr: "Tốt nhất là dẫn hết học viên theo ạ. Đã ra ngoài thực tập mà không chứng kiến nơi này thì tiếc lắm."
"Ra vẻ huyền bí." Smoker bất mãn nói một câu, sau đó vừa hít mây nhả khói vừa đi cùng Hina dẫn người tới bắt giữ phạm nhân, ghi chép danh sách.
Zephyr như nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Trương Đạt Dã hỏi ý kiến: "Chẳng lẽ thị trấn nhỏ này đã..."
Trương Đạt Dã gật đầu: "Haki quan sát của ngài chắc là mạnh lắm đúng không? Ngài không cảm thấy nơi này yên tĩnh đến quá mức à?"
Zephyr siết chặt nắm tay.
...
Trên núi xương rồng, mấy trăm học viên trại huấn luyện hải quân nhìn bia mộ chi chít, vừa chấn động lại xấu hổ, cắn dứt. Nếu họ có thể nhận được tin tức sớm hơn, nếu có thể tới sớm hơn…
Người kích động nhất là Smoker, sau khi hiểu rõ chân tướng thì anh tức đến mức bùng nổ - là nổ nghĩa đen, nổ thành một cụm sương khói nổi giận đùng đùng muốn bay xuống núi. Nếu không có Zephyr và Hina ngăn cản, chắc anh sẽ nhất quyết tới dạy dỗ đám tội phạm kia. Dù sau chuyện này có phải chịu phạt cũng chẳng sao cả, đằng nào anh cũng là thành phần cá biệt.
Ý định của Trương Đạt Dã là muốn Zephyr mượn cơ hội này lên lớp cho các học viên và vân vân, tiện thể nhân lúc mọi người bồng bột cảm xúc để len lén nói ra suy đoán của mình cho Zephyr nghe.
Nhưng Zephyr lại cảm thấy đã không cần nói thêm gì nữa, học viên của ông không phải binh lính bình thường, thấy những bia mộ nơi đây đã đủ rồi. Thế nên Zephyr chỉ dẫn học trò đứng trên núi mặc niệm, trịnh trọng kính lễ rồi bình tĩnh tuyên bố: "Từ hôm nay trở đi, tất cả mọi người tăng lượng huấn luyện lên gấp đôi."
"Rõ!" Không ai oán giận bất cứ điều gì, chờ đến khi xuống núi mới lẳng lặng đội mũ hải quân lên, im lặng tiến hành huấn luyện.
Loại chuyện này đã không cần Zephyr phải giám sát tận nơi, ông bước đi cạnh Trương Đạt Dã, cất tiếng hỏi: "Cậu Đạt Dã cố ý dẫn chúng tôi tới nơi này là có lời gì muốn nói phải không?"
"Vâng, chúng cháu tự tiện thẩm vấn một chút, biết được kế hoạch của Baroque Works, cũng có phương hướng phỏng đoán kẻ đứng sau thao túng." Trương Đạt Dã nói.
"Ai?" Smoker không kìm được, sốt ruột hỏi tới, hận không thể lập tức chôn luôn hung thủ lên đỉnh ngọn núi kia.
"Tôi nghi ngờ Thất Vũ Hải Crocodile."
"Cậu nói gì cơ?" Xì gà trong miệng Smoker suýt rơi ra ngoài, Hina cũng giật mình há hốc miệng.
Zephyr nghiêm túc nói: "Cậu Đạt Dã, cậu biết mình đang nói cái gì không?"
Dù chính ông cũng không ưa gì Thất Vũ Hải nhưng dù sao cũng là chế độ do Chính Phủ Thế Giới lên kế hoạch rất lâu và đã thực hiện rộng khắp. Thân là hải quân, nhiều khi không thể không coi đám hải tặc này là đồng minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận