One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 390: Giáo ái

Chương 390: Giáo ái
Đằng nào cậu ta cũng cảm thấy Artoria không cần giúp đỡ cũng đuổi kịp Diamante đang phải kéo theo một người.
Trương Đạt Dã tổng sỉ vả: "Kỹ năng gì mà đốn mạt thế? Chẳng những liên lụy đồng đội còn chơi luôn chính mình à? Chẳng lẽ đây là tàn nhẫn lên thì oánh cả chính mình trong truyền thuyết à?"
Nào ngờ Diệp Ngôn gật đầu cái rụp: "Anh đoán đúng rồi. Khi cuộc chiến rơi vào bế tắc, gõ Chiêng trấn hồn liên tục cũng là một loại kỹ xảo chiến đấu, lợi dụng ưu thế miễn dịch của mình để so với đối thủ xem đứa nào bị chấn động chết trước. Nói là tàn nhẫn lên oánh cả chính mình chuẩn phết đấy."
Mọi người câm nín rồi, có vẻ như Người Cầm Canh cũng vất vả lắm.
Lúc này, hai ma trơi nhỏ của Perona đã bay đến sau lưng Diamante, Diamante rút kiếm chém xuống: "Ma à? Năng lực gì vậy?"
Trường kiếm chẳng tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào cho ma trơi, ma trơi nhỏ thuận lợi xuyên qua cơ thể Diamante và Buffalo…
Đầu gối Diamante mềm nhũn: "Tôi… tôi vốn chẳng phải thiên tài gì cả!"
Buffalo vẫn chưa nhúc nhích được lại cũng bắt đầu sám hối: "Tôi đúng là cặn bã, trước nay vay tiền Baby 5 chưa trả bao giờ..."
Haki của Diamante còn chưa mạnh đến mức có thể triệt tiêu năng lực của trái ác quỷ, chẳng qua hắn ta nhanh chóng khôi phục, thở hắt ra một hơi: "Sao bọn họ lại có nhiều năng lực quái dị như vậy!"
Không cho hắn ta thời gian suy nghĩ nhiều, kiếm của Artoria đã chém tới, Diamante vung kiếm đón đỡ: "Thanh kiếm rắn (Vipera Glaive) !"
(Vipera Glaive)
Khoảnh khắc hai kiếm chạm nhau, kiếm dài trong tay Diamante chợt mềm xuống, uốn lượn như rắn đâm về phía gò má Artoria.
Artoria hơi nghiêng đầu đi, trực giác nói cho cô rằng chiêu này không làm gì được cô.
"Ái ui!"
Quả nhiên, một tiếng hét thảm vang lên, Diamante che mông nhảy cao năm mét, chiêu hắn vừa chém ra cũng mất đi tính uy hiếp.
Tom mặc đồ tù trưởng Ấn Độ hài lòng rút cây giáo về, một tay vỗ miệng phát ra tiếng rú vui vẻ: "U..."
Căn cứ tiếng hét thảm của Diamante, Trương Đạt Dã xưng chiêu này là Ngọn giáo ái ui, gọi tắt là giáo ái.
"Ngài Diamante!" Mãi Buffalo mới khôi phục năng lực hành động, lập tức bay lên định đón đỡ Diamante.
Tom nheo một mắt lại, ưỡn người ra sau lấy đà, ném mạnh ngọn giáo dài trong tay ra.
Ngọn giáo vạch qua gò má Buffalo, mắc kẹt vào cánh quạt vì logic khó hiểu.
Cho đến khi Buffalo hét lên rụng máy bay thì vẫn không tài nào nghĩ ra vì sao ngọn giáo đơn sơ làm từ thanh gỗ buộc cục đá mà lại không bị cánh quạt của hắn cắt nát.
Chuyện về sau thì đơn giản hơn nhiều, trên người Diamante và Buffalo đều tăng thêm một vết thương, đánh mất khả năng phản kháng, bị Trương Đạt Dã dùng còng tay Hải Lâu Thạch còng lại.
Diamante nằm dưới đất còn chưa hết hy vọng: "Rốt cuộc con mèo kia là sao hả? Nó qua đây hồi nào?"
"Tom, mày đến lúc nào thế?" Thành thật mà nói Trương Đạt Dã cũng không chú ý Tom chạy tới từ bao giờ. Vừa rồi còn thấy nó tản bộ trên bờ cát cơ mà.
Tom cầm giáo của mình, hết sức phấn khởi chạy về vị trí cũ, biểu diễn cho mọi người kỹ thuật ẩn núp cao siêu của nó.
Đầu tiên là quan sát xem có ai đang chú ý mình không. Sau đó nó ngã lăn xuống đất, ôm ngọn giáo trườn từng tí về đằng trước. Nếu nhìn kỹ còn có thể thấy vết nó xê dịch lúc đầu trên bờ cát.
Kỹ xảo ẩn núp vụng về như thế mà không phát hiện thế quái nào được! Diamante hoài nghi nhân sinh. Chắc mình học Haki quan sát lởm mất rồi.
"Không cần phải suy sụp đến thế đâu. Thật ra thì nó là ăn trái ác quỷ Neko Neko - loại sinh vật thần thoại - hình thái yêu quái mèo chín mạng. Sinh vật thần thoại mà, có tí năng lực đặc biệt là chuyện thường thôi." Trương Đạt Dã đứng đắn bịa tình báo.
"Ra là sinh vật thần thoại hiếm hơn cả hệ Logia." Diamante tin ngay tắp lự. Chuyện không hợp lý mà giải thích bằng sinh vật huyền bí thì ăn khớp hơn hẳn rồi.
Trương Đạt Dã vừa nghe sinh vật huyền bí hiếm hơn hệ Logia là muốn cười. Cậu cảm thấy sinh vật thần thoại và động vật cổ đại hiếm hoi sau này nhan nhản toàn vương quốc Wano. Tóm lại là đau lòng Chopper.
"Gọi cho trung tướng Gion chưa?"
Thụy Manh Manh đáp: "Tôi lén gọi rồi, trung tướng Gion nói sẽ chạy tới trong vòng 5 tiếng. Cô ấy bảo chúng ta cố gắng cầm cự, chớp được cơ hội thì trốn mau."
"Ờm..." Trương Đạt Dã chỉ chỉ Diamante: "Cô ấy nhắn nhủ chúng ta hay bọn chúng?"
"Chắc cô ấy lo lắng chúng ta bị cả băng hải tặc Donquixote bao vây tấn công." Lúc Thụy Manh Manh liên lạc với trung tướng Gion thì còn chưa dám chắc có phải chỉ có hai người Diamante và Buffalo thôi hay không.
Diệp Ngôn nói: "Khoan đã, có gì sai sai thì phải? Chúng ta đi lâu như vậy mới tới nơi này, cô ấy chỉ cần 5 tiếng để chạy tới thôi á? Chẳng lẽ thuyền của cô ấy ở gần đây à?"
Thụy Manh Manh trả lời: "Trung tướng Gion nói cô ấy đang ở trung tâm hải quân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận