One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 394: Một chiếc Tom thảm thương (1)

Chương 394: Một chiếc Tom thảm thương (1)
...
Giao Diamante và Buffalo cho trung tướng Gion đã là chuyện của ngày hôm trước, hôm qua cả đám chơi ở St. Poplar cả ngày, hôm nay mới lại quay về thành phố Thất Thủy.
St. Poplar còn xưng là thành phố Nữ Thần Mùa Xuân. Nguồn gốc cái danh hiệu này không rõ, chỉ biết là hòn đảo của mùa xuân. Bốn mùa như xuân nghĩa đen chứ không phải giống vài thành phố mùa xuân như bốn mùa.
Đây là một trấn nhỏ phồn vinh, bệnh viện, cửa tiệm, nhà hàng ăn uống, khách sạn… cần gì có nấy, cảm giác mọi mặt đều rất tốt, chẳng qua không có gì đặc sắc.
Sau khi nghe ngóng mới biết, thứ đặc sắc của nơi này là vô số nhà máy nguyên liệu gỗ, sản xuất chất liệu gỗ vô cùng xuất sắc. Vấn đề là đám Trương Đạt Dã tới du ngoạn, đương nhiên không tính là đặc sắc.
Để người ấn tượng sâu nhất là nơi này có một quán bowling, mọi người hứng thú bừng bừng đi vào trải nghiệm.
"Bowling thôi mà, chẳng phải là ném bóng ra, đẩy ngã càng nhiều ki càng tốt à?" Tuy Trương Đạt Dã chưa từng chơi nhưng có xem qua rồi, cũng từng chơi game bowling trên di động, cứ phải gọi là tràn trề tự tin.
Bây giờ cậu khỏe thế này, thể lực xịn thế này, loại vận động như vậy chẳng phải chuyện nhỏ hay sao?
Trương Đạt Dã cầm bóng bằng tay phải, tự tin xuống tay, bowling vạch ra một đường parabol xinh đẹp, nảy lạch cạch trên đường trượt rồi đụng đổ ba con ki.
"Yohohohoho~ Hóa ra chơi bowling như thế à?"
"Không phải đâu, tôi cảm thấy sếp vừa trượt tay thôi." Thụy Manh Manh tàn nhẫn vạch trần chân tướng.
"Lỡ tay, ngoài ý muốn thôi. Lần đầu chơi nên chưa quen mà." Trương Đạt Dã xấu hổ, lại cầm bóng lên, ném hai bóng nữa mới miễn cưỡng ném ngã toàn bộ số ki: "Là tay mới thì như vậy khá lắm rồi chứ hả?"
"Để tôi thử." Diệp Ngôn cầm một quả bowling lên, ướm thử sức nặng rồi tự tin tung ra, bowling chuẩn xác trúng vào mục tiêu, đụng ngã con ki.
"Cậu ăn gian đấy à!" Trương Đạt Dã thấy bóng của Diệp Ngôn còn chẳng lăn trên đường băng, rõ ràng cậu ta dùng kỹ xảo ném mà Người Cầm Canh luyện tập từ nhỏ để ném thẳng vào con ki.
Diệp Ngôn hỏi: "Trong quy tắc có nói qua bowling bắt buộc phải lăn trên đường băng à?"
Trương Đạt Dã cứng họng, cậu biết quy tắc khỉ gì đâu. Thôi, thích chơi thế nào thì chơi thế ấy đi vậy. Dù sao cũng là đi chơi chứ có phải thi đấu đâu.
Sau đó Thụy Manh Manh và Brook cũng lần lượt chọn một quả bóng ném thử, ngay cả Perona cũng chọn quả bóng hơi nhẹ để chơi cùng mọi người.
Artoria thì mời Tom thi đấu với mình, bởi vì trong tất cả những thành viên tại đây, có mỗi Tom là động tác thành thạo nhất, tao nhã nhất. Cô cảm thấy Tom am hiểu về bowling nhất cả đoàn.
Tom vui vẻ ứng chiến, bóng nào ra cũng gạt ngã cả 10 ki, đánh với Artoria khó phân cao thấp.
Đến quả bóng cuối cùng, Tom hằm hè hoạt động cổ tay và mắt cá chân một lát, nhét ngón tay vào lỗ trên quả bowling. Bởi vì sợ nắm không chặt, nó còn ấn mạnh tay vào vặn xoắn.
Tom tự tin ngời ngời chạy lấy đà, đến trước vạch cấm chân thì quả quyết ném bóng ra.
Chỉ thấy quả bowling hoàn hảo bay ra ngoài, mỗi tội đầu ngón tay của Tom không rút ra được, cánh tay nó bị sức nặng của bowling kéo ra thật dài.
Tom hít một hơi khí lạnh, trưng ra vẻ mặt sợ hãi rồi cả người bắn theo quả bowling.
Trương Đạt Dã và Artoria cùng lúc vươn tay tới, chẳng qua tốc độ phản ứng nhanh đến đâu vẫn bắt hụt…
“Keng! Cốp! Xủng xoẻng!”
Sau một hồi âm thanh vang vọng, toàn bộ ki đều đổ, trang bị xếp ki hạ xuống rồi nâng lên, Tom hình con ki số 10 vô tội chớp chớp mắt.
"Tom!"
"Cậu Tom!"
Perona và Brook không rõ phong cách của Tom nhất nên thốt lên sợ hãi, quăng bóng chạy tới.
...
Trong lúc mọi người chơi hừng hực khí thế, chỉ có Sharkler trầm tư đứng nhìn ba cái lỗ nhỏ trên quả bóng bowling, sau đó lại nhìn tay của bản thân. Môn thể thao này chẳng thân thiện với cá gì cả:
"Hết cách rồi, khởi động chế độ Super Mode!"
"Oa!" Cả quán vang lên tiếng hoan hô, nhiệt liệt hơn khi có người ném đổ cả 10 ki. Thiếu gì người chơi bowling được điểm tối đa, còn người máy biến hình thì mới thấy lần đầu đây này.
Lẽ tất nhiên, vô số người đến gần vây xem người máy chơi bowling.
Sharkler đã thành thói quen với đãi ngộ như vậy. Hắn mặc kệ đám người, vui sướng vượt qua mười lăm phút quý báu.
"Thời gian biến hình sắp hết rồi, đã vậy, một bóng cuối cùng nào!" Sharkler làm ra tư thế ném bóng, mà khoảnh khắc bowling rời tay thì hắn lại khôi phục nguyên hình: "Nguy rồi, lực lượng..."
Bowling bắn véo ra ngoài như đạn đại bác, phương hướng vừa khéo là chỗ ‘con ki Tom số 10’.
Con ki Tom số 10 thấy quả bowling từ đối diện bay tới thì hít hà một hơi, sợ đến mức nhảy dựng lên biến phốc thành hình dáng ban đầu, cuống cuồng chạy ra khỏi đường băng, nhảy thẳng vào lòng Trương Đạt Dã.
“Ầm!”
Quả bowling khảm mạnh vào thiết bị sếp ki trên đường băng tạo thành cái hố, từ hố tỏa ra khói đen, Brook và Perona đều bị sợ hết hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận