One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 229: Người máy cũng có khả năng là giấc mộng của người cá

Chương 229: Người máy cũng có khả năng là giấc mộng của người cá
Wadatsumi nhìn bàn tay đang chảy máu của mình, giận dữ kêu lên như trẻ con: "Giận giận! Muốn đánh bẹp mi!"
Sharkler không hoảng không cuống: "Super Mode hợp nhất!"
Sharkler hoàn thành biến hình ngay trong buồng lái, Cá mập khổng lồ cũng lập tức hóa thành hình dạng hung ác, tay trái là đại bác cá mập, tay phải là đao chém hạm vây cá mập.
"Cái gì? Biến hình kìa!" Vander Decken kinh ngạc thốt lên.
"Biến hình thật kìa!" Người cá A và người cá B hưng phấn.
"Ngầu bá cháy!" *n
Mắt của Wadatsumi và mười mấy người cá tại nơi này đều sáng rỡ, đồng thanh kêu lên.
Vander Decken tức giận hô to: "Kích động cái gì hả! Cũng xông lên chiến đấu đi chứ! Khốn kiếp!"
"Vâng, thuyền trưởng!"
Dù đối thủ có là người máy chăng nữa, lệnh của thuyền trưởng vẫn là tuyệt đối, một đám người cá bất đắc dĩ đánh về phía Cá mập khổng lồ.
Đương nhiên cũng có mấy tên thông minh xông về thuyền của đám Trương Đạt Dã. Đến cả Wadatsumi đối phó với người máy kia còn bị thương nữa là, có ngu mới xông tới chỗ hắn chịu chết. Tìm một đối thủ dễ ức hiếp thì tốt hơn.
Nghênh đón bọn họ là hai viên đại bác do Thụy Manh Manh và Trương Đạt Dã bắn thử. Lần đầu tiên chơi pháo, độ chính xác không tốt lắm, nhưng không ảnh hưởng đến việc có người xui xẻo dùng mặt đón đạn đại bác, sáu tên người cá thông minh cứ thế giảm mất một người.
"Tôi trúng!" Trương Đạt Dã vui cực kỳ. Thật ra một kiếm là có thể chém ngã một tên lâu la yếu nhớt này, nhưng chém người sao vui bằng chơi pháo được.
"Tới đi tới đi, bắn tiếp đây này!" Trương Đạt Dã hứng thú dào dạt, tiếc là chúng người cá không phối hợp, nhanh chóng đến gần thuyền, không muốn cho bọn cơ hội nổ súng lần nữa.
"Chẳng qua là loài người mà thôi, đánh chìm thuyền của bọn họ!"
"Được!"
Năm người cá tràn đầy lòng tin lôi vũ khí ra, chuẩn bị giết cá nổ thuyền, nhưng cái đuôi của Unagi dùng tốc độ không thể tưởng được vung lên, quật xuống đầu bọn họ.
"Á!" Tiếng kêu thảm vang lên: "Tại sao một con cá lại..."
Đây là vấn đề họ nghĩ sao cũng không hiểu. Bọn họ thấy cá kéo thuyền nhiều rồi, cũng gặp nhiều hải thú kéo thuyền rồi. Nhưng mấy loại cá và hải thú như vậy đều khá hiền lành, thấy họ cũng chỉ có nước chạy trốn hoặc là ngoan ngoãn chịu đòn.
Hôm nay sao còn chủ động tấn công thế? Mà tốc độ và lực lượng này rất vô lý có được không hả!
Thật ra thì Unagi cũng không hiểu ra sao. Nó chỉ biết rằng mỗi lần nó nghe theo cô gái đứng ở mũi thuyền chỉ huy là sẽ dào dạt dũng khí và sức lực.
Đây cũng là nguyên nhân dù gặp phải Wadatsumi khổng lồ như thế mà nó cũng không bị dọa sợ chạy trốn.
Năm người cá cứ thế bị chiếc cá chình mình coi thường đánh cho mắt trợn ngược mất ý thức, tứ chi rũ xuống phiêu dạt theo sóng như con sứa.
Một đầu khác, Sharkler đối mặt mười mấy người cá cùng lúc xông về phía mình chỉ xem như chuyện vặt mà thôi. Hắn không vội không hoảng, điều khiển Cá mập khổng lồ xoay tròn đao chém hạm vây cá mập như xoay mái chèo.
"Vây cá mập tạo bão!"
Đây là tên gốc của chiêu này, có thể chế tạo ra cơn bão uy lực đủ để thổi bay Kabutack khổng lồ.
Nhưng hiện tại đang ở dưới nước, chiêu này chế tạo ra một vòi rồng rất lớn, cuốn lấy toàn bộ mười mấy người cá.
"Đây là cái gì?"
"Thuyền trưởng cứu mạng!"
Chúng người cá không thể phản kháng luồng nước xoay chuyển cực nhanh, kêu thảm bị vòi rồng cuốn đi, không biết bị ném tới xó xỉnh nào của biển khơi.
Cùng lúc đó, viên đại bác bị Thụy Manh Manh bắn ra vừa hay bay đến phía Vander Decken đang đứng ngoài xem chiến.
Tiếc là Thụy Manh Manh không phải Tom, đạn đại bác cô bắn ra không có chức năng thần kỳ như vậy. Đồng thời, vì là dưới nước nên đạn bị chậm lại rất nhiều, bì Vander Decken thoải mái đón lấy bằng một tay.
"Khốn nạn, đang xem thường tao đấy à?" Vander Decken tiện tay ném đạn đại bác ra khỏi màng bong bóng của mình.
Nhưng giây sau đó, đạn đại bác chợt chuyển hướng, muốn bay về hướng khác.
"Không hay rồi!" Vander Decken che đầu: "Đây là bàn tay đánh dấu Shirahoshi! Mình ném đạn đại bác về phía Shirahoshi rồi!"
Đạn đại bác chuyển hướng trong làn nước, bay về phía con thuyền của Trương Đạt Dã dưới ánh mắt không dám tin tưởng của Vander Decken. Hoặc nói cho chính xác hơn, bay về phía Tom.
Đầu của Tom lắc lư trái phải theo đường vòng của đại bác, sau khi xác định mục tiêu của nó là mình thì sợ đến mức nhảy dựng.
Sau đó Tom chạy mấy bước sang trái, lại chạy mấy bước sang phải, cuối cùng vẫn chạy về tại chỗ, nằm bẹp xuống boong thuyền, nhắm mắt ôm đầu thuận theo ý trời.
Theo lý thuyết, gặp phải chuyện như vậy thì Tom không tránh khỏi việc bị đạn đại bác nện xuống không gian tầng dưới của boong thuyền, điểm khác nhau chỉ có tư thế của nó và hình dáng in lại trên boong thôi.
Nhưng Artoria đương nhiên sẽ không nhìn chuyện như vậy xảy ra. Cô phi người nhảy lên, cắt đạn đại bác thành hai nửa ngay giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận