One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 182: Khởi động chế độ Super Mode

Chương 182: Khởi động chế độ Super Mode
Không biết cá mập hắn đeo sau lưng sau khi biến hình có ăn được không nhỉ.
Sharkler cảm thấy lưng chợt lạnh toát, cứ như bị thứ gì khủng bố theo dõi. Nghĩ kỹ lại chỉ cảm thấy là ảo giác thôi, hắn giới thiệu:
"Sau khi đổi sang Super Mode, lực lượng của tôi sẽ tăng gấp mấy lần, là hình thái thích hợp nhất để chiến đấu. Tuy chỉ có thể duy trì 15 phút, nhưng đã là thời gian dài nhất trong số tất cả người máy thuộc nhóm B-Robots rồi."
Không hổ cái danh người máy mạnh nhất B-Robots. Thời gian Kabutack biến hình cũng chỉ duy trì được ba phút, nếu không phải có hào quang nhân vật chính, chỉ cần kéo dài thời gian cũng có thể mài chết hắn ta rồi.
Artoria ngập ngừng hỏi dò: "Xin hỏi, cá mập trên lưng anh là..."
Sharkler nói: "Cái này à? Một trong những vũ khí nhánh của tôi. Tác dụng là… Ờm, xin hỏi có bia bắn gì đó không?"
Trương Đạt Dã nói: "Trong sân có cọc gỗ và hình nộm cỏ chúng tôi dùng để huấn luyện. Đi thôi, ra sân."
Sharkler chọn một cái cọc gỗ to như cột điện, đứng cách hơn năm mét, hai tay ép sát bên hông, hơi khom người cúi đầu: "Vũ khí nhánh Cá mập răng nhọn!"
Cá mập máy trên lưng theo tiếng bay ra, một ngụm cắn cái cọc gỗ kia thành hai nửa, mạt gỗ ở chỗ bị cắn bay tứ tung.
Sau đó cá mập máy ngược đường bay trở lại, gắn lên lưng Sharkler.
Artoria và Tom thất vọng ra mặt, xem ra không ăn được thật rồi.
Chỉ có Thụy Manh Manh là một khán giả tốt, khen thưởng: "Mạnh thật đấy!"
Sharkler được khen thì rất vui vẻ: "Đây còn chưa phải vũ khí mạnh nhất của tôi đâu. Mạnh nhất là Cá mập khổng lồ siêu cấp, cao chừng 10 mét, lúc đổi sang Super Mode còn có thể gây ra bão."
"Hả? Anh ở nơi này cũng có thể kêu gọi Cá mập khổng lồ à? Đây không phải thế giới cũ của anh đâu. Với cả, ngày thường anh giấu con cá mập to như thế ở chỗ nào vậy?" Trương Đạt Dã hỏi.
"Không thành vấn đề. Cá mập khổng lồ là tiến sĩ dùng Star Piece cầu nguyện cho tôi, đều là trang bị nhánh giống với Vũ khí nhánh Cá mập răng nhọn, Cá mập đầu búa của tôi." Sharkler giải thích: "Cậu có thể cho là Cá mập khổng lồ được giấu trong không gian thuộc về tôi, chỉ xuất hiện khi nghe tôi triệu hoán."
Trương Đạt Dã gật đầu: "Khá là thần kỳ."
"Star Piece vốn chính là lực lượng không thể tưởng tượng mà. Thế… có muốn xem Cá mập khổng lồ siêu cấp của tôi không?" Sharkler muốn để những đồng bạn mới hiểu rõ bản thân hơn một chút.
"Đừng biểu diễn bây giờ vội, sẽ thu hút sự chú ý của người khác. Hôm nào chúng ta ra bờ biển rồi xem nhé?" Trương Đạt Dã sợ đè hỏng nhà cửa hàng xóm xung quanh. Cậu nhớ lúc thứ kia xuất hiện rất thích lặn xuống nổi lên từ mặt đất một hồi, gây ra động tĩnh rất lớn.
"Được rồi, vậy thì hôm sau xem vậy." Sharkler tương đối dễ nói chuyện với người nhà.
"Thế tối nay Sharkler ngủ tạm trong phòng của tôi đã nhé? Mai tôi lại tìm thợ mộc tới, nhờ họ sửa lại kho chứa đồ vặt làm phòng cho anh."
Tầng trên bị ba căn phòng chiếm trọn, nhưng có thể phá bức tường ngăn giữa kho chứa đồ linh tinh và phòng ngủ chính đi, sửa lại một chút, tách thành hai phòng ngủ có diện tích tương đương.
Artoria nói: "Nếu không tiện thì tôi và Manh Manh có thể dọn tới ở chung một phòng với nhau, tôi không bận tâm hoàn cảnh cho lắm."
Thụy Manh Manh cũng gật đầu: "Tôi không có ý kiến gì. Ở cùng phòng với Artoria giống ở ký túc xá nha. Cảm giác cực kỳ thú vị luôn."
Tom cũng nhảy ra khua tay múa chân, bày tỏ nó cũng sẽ nhường ổ nhỏ của mình cho mọi người ở.
Trương Đạt Dã cười xoa đầu mèo ta: "Ổ mèo của mày thì thôi, trừ mày ra có ai nằm vừa đâu."
"Cảm ơn mọi người. Thật ra cũng không cần phiền toái đến thế đâu. Hôm nay tôi tùy tiện nằm dưới sàn trong cửa hàng là được rồi. Tôi là người máy mà, không ngủ giường cũng chẳng sao." Sharkler gõ ngực mình một cái, phát ra âm thanh kim loại va chạm.
Chẳng qua là hắn đang nói dối thôi. Lúc trước còn nói người máy như mình biết đau, biết ngứa, biết ốm cơ mà, giờ lại bảo không cần giường ngủ.
Nói như vậy là vì hắn cảm nhận được lòng nhiệt tình của mọi người, không muốn cho bọn họ thêm phiền toái.
Bởi vì tiến sĩ Kouenji cho Sharkler chương trình đặc biệt nên từng học được mặt âm u, đáng sợ của loài người. Cũng chính vì vậy nên hắn không có bạn bè, vô cùng cô độc.
Sau đó hắn tự sửa đổi, trở nên phá lệ quý trọng tình bạn, hơn nữa cũng đang không ngừng học tập mặt tốt của loài người.
Vừa mới đến thế giới khác đã gặp được đồng bạn thật lòng lo nghĩ cho mình khiến Sharkler vô cùng vui vẻ, cũng tràn đầy chờ mong với cuộc sống sau này.
Cuối cùng Sharkler vẫn ngủ tạm trong phòng Trương Đạt Dã một đêm.
Vốn Trương Đạt Dã còn đang tò mò, không biết kéo lê đuôi cá mập rõ dài thế kia mà nằm xuống ngủ thì có khó chịu lắm không. Ấy thế mà tính mềm dẻo của Sharkler tốt hơn cậu nghĩ nhiều, có thể vén đuôi sang bên cạnh như vén đuôi sam vậy, không hề trở ngại nằm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận