One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 217: Jinbe: Lão phu thực lực bình thường (1)

Chương 217: Jinbe: Lão phu thực lực bình thường (1)
Chắc có mỗi Jinbe nói được lời này thôi. Đổi thành đám Arlong cũng luyện Karate người cá đấy, gặp tình huống này là chầu ông bà luôn rồi.
"Không thể nào, a hức!" Hody Jones lại nuốt vào một đống chất độc ES, cơ thể biến hóa khiến hắn ta rên rỉ đau đớn.
Mấy giây sau, gò san hô nho nhỏ ầm ầm sụp đổ, Hody Jones bước ra từ giữa lớp bụi mù: "Bây giờ mới chân chính bắt đầu cuộc chiến!"
"Kích thủy!"
Một giọt nước nho nhỏ vừa ngưng tụ từ lòng bàn tay đã bị Hody Jones đánh ra, đây là công kích mang tính dò xét, hắn ta cần xác nhận một chút lực lượng bây giờ.
"Kích thủy!"
Jinbe lựa chọn chiêu thức giống hệt để ứng đối, hai giọt nước nho nhỏ đánh chuẩn vào nhau, thế mà lại phát ra tiếng nổ vang như đại bác.
Hai người cách nhau mấy chục mét, lúc này cơ thể Hody Jones vạm vỡ, tóc xám trắng, mắt đỏ tươi, so với vẻ ngoài trước kia thay đổi rất nhiều, lực lượng cũng tăng mạnh không tưởng.
"Ta bây giờ mạnh hơn bao giờ hết!"
Jinbe nhìn Hody Jones điên cuồng như vậy thì nhận xét: "Đúng là lực lượng tăng lên không ít, nhưng e là thuốc có thể mang đến loại lực lượng này sẽ có tác dụng phụ kha khá nhỉ?"
"Hết thảy đều đáng giá, lực lượng này có thể lật đổ đảo Người Cá, cũng... Là lực lượng có thể chinh phục thế giới!" Hody Jones đã lâng lâng rồi. Tiện tay một kích là có thể đánh ngang tay với Jinbe, chính hắn ta cũng không biết mình mạnh đến mức nào.
"..." Dốt nát quá đáng sợ, Jinbe nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt, chỉ có thể lại bày ra tư thế mở đầu, bất đắc dĩ nói: "Mở mắt ra nhìn thế giới cho cẩn thận đi. Biển khơi rộng lớn hơn mày tưởng tượng nhiều lắm. Đúng là ếch ngồi đáy giếng!"
"Nói hay lắm!" Trương Đạt Dã vỗ tay đứng dậy, đồng hành còn có Artoria và Sharkler.
Chủ yếu là Sharkler muốn xem Jinbe chiến đấu, Artoria phụ trách dẫn đường, Trương Đạt Dã… đơn giản là hóng hớt.
Lửa ở quảng trường nhanh chóng bị dập tắt rồi, chỉ là không giữ được bao nhiêu giấy ký tên cả.
Nữ hoàng Otohime muốn chờ đến khi Jinbe trở lại, đảm bảo dẫn độ phạm nhân, trấn an dân chúng rồi mới chịu trở về thành phố Long Cung.
Hữu đại thần phụ trách an toàn đã chạy tới, để binh lính bao quanh bảo vệ toàn diện cho nữ hoàng Otohime, ngay cả không trung cũng để người dùng phao bong bóng bay qua lại, bảo đảm dù có đạn từ đỉnh đầu bay tới cũng không thể bắn trúng nữ hoàng.
Thụy Manh Manh và Tom bị Trương Đạt Dã cho nán lại chơi với Shirahoshi, cậu nhớ rõ Hody Jones còn vài tên đàn em, tuy sức chiến đấu chẳng ra gì nhưng nếu đểu cô bé con này bị dọa sợ thì không phải chuyện đùa đâu.
"Là bọn mày! Loài người!" Ánh mắt Hody Jones nhìn về phía Trương Đạt Dã tràn đầy chán ghét và khinh bỉ: "Chờ ta giải quyết Jinbe, ta sẽ giết chết bọn mày ngay lập tức!"
"Ừ, anh cố gắng lên." Trương Đạt Dã thuận miệng qua loa lấy lệ, cậu đã có chút tâm đắc trong phương diện chọc điên kẻ địch, còn nghiêng đầu nói với Jinbe: "Vậy... Jinbe, cần giúp không?"
"Cảm ơn ý tốt, tuy lão phu thực lực bình thường nhưng vẫn có thể ứng phó loại người dùng thuốc giả tạo ra lực lượng. Các vị ngồi cạnh xem là tốt rồi." Jinbe có vẻ rất giỏi dùng giọng điệu tự tin nói ra những lời hết sức khiêm tốn.
"Vậy được." Trương Đạt Dã rất biết lắng nghe, lôi ba cái ghế phơi nắng trong ô chứa đồ ra, lấy thêm một cái bàn tròn nhỏ và một cái tủ đầu giường bé xinh.
Dọn bàn ghế xong, cậu lôi hạt dưa và bánh ngọt trong tủ đầu giường ra chuẩn bị để nghe kể truyện, vẫy gọi Artoria và Sharkler ngồi xuống, vừa xem vừa ăn.
Jinbe: “...”
Hody Jones: “...”
Có phải có chỗ nào là lạ không?
Trương Đạt Dã thấy hai người đều không nhúc nhích thì lên tiếng thúc giục: "Ờ thì… hai người cứ bắt đầu đi, đừng để ý đến bọn tôi."
Artoria lựa chọn ngồi xuống ăn, Sharkler vẫn tương đối kính trọng Jinbe dạy dỗ mình mấy hôm nay: "Xin thầy Jinbe bỏ quá cho, mấy người sếp Đạt Dã vẫn luôn khá là… ờm..."
Sharkler thật sự không nghĩ ra nên dùng từ gì để hình dung cho phải.
Jinbe thở dài không đáp, Hody Jones lại tức phát rồ: "Rốt cuộc loài người chúng mày đang xem thường ai đấy hả!"
Dứt lời, hắn ta muốn vòng qua Jinbe xử đẹp hai tên loài người đáng giận kia trước. Tốc độ này so với trước kia đúng là như hai người.
Nhưng Jinbe cũng không phải ăn chay, nháy mắt đã cản trước mặt Hody Jones, đánh ra một quyền bình thường.
Hody Jones kịp thời giơ lên cánh tay phòng ngự, bị Jinbe đánh lùi hai bước, giễu cợt nói: "Không đau không ngứa. Jinbe, mày cũng chỉ có thế thôi à?"
Trương Đạt Dã suýt cười phun hạt dưa, sao một người phí sức lớn như vậy chặn một chiêu bình thường của đối thủ còn có thể vênh váo đến mức ấy?
Jinbe mặc kệ hắn ta, quyết định dùng Karate người cá dạy hắn làm người, thuận tiện dạy học tại chỗ: "Sharkler, chú ý nhé, tiếp theo tôi sẽ biểu diễn cho cậu xem cách sử dụng Karate người cá trong chiến đấu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận