One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 227: Gương kia ngự ở trên tường (1)

Chương 227: Gương kia ngự ở trên tường (1)
"..." Không khí an tĩnh một giây đồng hồ.
Thụy Manh Manh phỉ nhổ: "Sếp ơi là sếp, nó có phải gương thần đâu. Cậu cũng có phải bà hoàng hậu già đâu hả!"
"Khà khà, điều chỉnh bầu không khí một tí mà, lần sau rút được Star Piece thử gắn lên gương xem có làm được gương thần không." Trương Đạt Dã lại nói với cái la bàn: "Nói cho ta biết vị trí của Tom đi?"
Cây kim đồng hồ nằm giữa la bàn như đang sưu tầm tín hiệu, đầu tiên là lộn một vòng chiều dọc, sau đó lộn một vòng bề ngang, cuối cùng chỉ vào Tom.
Tom dịch sang trái hai bước, cây kim đồng hồ lắc sang trái.
Tom dịch sang phải hai bước, cây kim đồng hồ lắc sang phải.
Tom chạy lên đỉnh đầu Trương Đạt Dã, cây kim cũng rướn lên trên.
"Thành công rồi!" Sharkler và Thụy Manh Manh vỗ tay.
Trương Đạt Dã cũng rất mừng, chiếc Star Piece giả này không lãng phí: "La bàn ơi la bàn hỡi, nói cho tao vị trí của Vander Decken IX nào!"
Lời vừa dứt, la kim chỉ của bàn cây quay hai vòng dò tín hiệu, cuối cùng chỉ một phương hướng.
"Không biết chiếc Star Piece này có thể kiên trì bao lâu. Artoria, có thể tăng tốc không?" Trương Đạt Dã đưa la bàn cho cô.
"Đã biết." Artoria nhận lấy la bàn đứng ở mũi thuyền, dưới chân có lớp sóng dao động vô hình khuếch tán ra, bao phủ thân thuyền và Unagi đang kéo thuyền.
Unagi bỗng cảm thấy tràn trề sức lực, tốc độ kéo thuyền tăng vọt, Unagi ngây thơ còn tưởng mình ăn no nên có sức cơ.
Thấy Unagi tinh thần phấn chấn, Trương Đạt Dã bỗng nảy sinh một ý tưởng to gan. Nếu lúc đánh nhau với người ta mà cõng theo Artoria thì có phải tương đương với đeo một món trang bị tăng tốc không nhỉ?
Sau đó cậu vội lắc đầu, mất công như thế còn không bằng để Artoria tự đánh luôn cho nhanh.
Unagi nghe Artoria chỉ huy, linh hoạt lách qua từng tảng đá ngầm đáy biển, tránh thoát từng con hải thú to lớn tập kích. Đây là cuộc chạy đua đáy biển kích thích nhất trong cuộc đời làm cá của nó.
Cứ thế bơi hơn nửa tiếng, một luồng sáng xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
"Tìm được rồi à?" Thụy Manh Manh không quá xác định, dưới đáy biển sâu thế này mà có ánh đèn đồng nghĩa với có người đúng không?
"Đúng là có nhiều khí tức tập trung lại ở khu vực gần đây, nhưng cảm giác rất quái lạ. Sẵn sàng chiến đấu đi." Artoria nhắc nhở.
Trương Đạt Dã và Thụy Manh Manh đều lấy vũ khí của mình ra, chỉ có Tom là do dự không biết nên chiến đấu kiểu gì trong tình huống thế này.
May mà có Sharkler ở đây. Hắn gọi ra Cá mập khổng lồ, đi trước dò đường.
Unagi chậm rãi đến gần ánh đèn. Chợt, ánh đèn chủ động tiến tới gần bọn họ, một cái miệng đầy răng nhọn nhắm thẳng Unagi cắn xuống.
"Không đúng, đây là cá lồng đèn khổng lồ! Chạy mau!" Trương Đạt Dã nhận ra ‘đèn lồng’ đặc trưng trên đỉnh đầu của loại cá này, hơi bị luống cuống một phen.
Bởi vì trong ấn tượng của cậu, cá lồng đèn nổi danh nhất One Piece là ‘đại nhân đèn lồng’ trong phần GOLD đặc biệt. Chẳng qua đó là cá lồng đèn khổng lồ có thể nuốt nguyên một hòn đảo, chắc chắn không phải con trước mặt.
Unagi và Cá mập khổng lồ linh hoạt né tránh cái miệng to lớn của cá lồng đèn, sau đó cá lồng đèn bị nện một quyền.
Đó là quả đấm tương đương với một con thuyền, một quyền trúng ngay cái đầu to tướng của cá lồng đèn, nện ra nguyên cục u chà bá.
"Người này to thế, còn khổng lồ hơn Neptune nữa!" Sharkler bên trong Cá mập khổng lồ than thở.
Thụy Manh Manh lắp ba lắp bắp: "Đây đây đây… Đây là người khổng lồ à?"
Artoria bác bỏ: "Không phải. Tôi từng đọc tin về trung tướng khổng lồ của hải quân trên báo, chiều cao của họ cũng chỉ khoảng 20 mét là cùng. Người này gần 100 mét đến nơi rồi."
"Lồng Đèn Vàng, tôi phải nói mấy lần mới hiểu hả? Không được ăn thuyền, ăn thuyền phải chịu lửa giận của thuyền trưởng Decken!" Cơ thể khổng lồ như vậy lại phát ra tiếng như trẻ con.
Cá lồng đèn bị đánh ấm ức rớt nước mắt, không dám phản kháng.
"Là hắn!" Trương Đạt Dã biết người này. Tuy cậu quên tên đối phương rồi, nhưng nhớ đó là thủ hạ của Vander Decken. Người này to thì to thật, tính tình và chỉ số thông minh lại như trẻ con mấy tuổi, rất dễ bị lừa.
Lúc này, một chiếc thuyền hải tặc trông ma quái khủng bố xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Mũi tàu treo đầu lâu khô to lớn, buồm chính viết 'Người Hà Lan Bay' - Thuyền Người Hà Lan Bay.
Nhìn cánh buồm rách rưới và trang bị hỗn độn trên thuyền, đúng là phong cách thuyền ma thật.
Từ mũi thuyền truyền đến một giọng nói hơi khàn: "Lồng Đèn Vàng, Wadatsumi, ăn mất thuyền là không lấy được bảo vật đâu, bắn chìm bọn họ rồi cướp bảo vật đã!"
"Vâng, thuyền trưởng!" Giọng nói trẻ con của Wadatsumi vang lên, sau đó hắn nhấc nắm đấm lên.
Tom liếc mắt nhận ra tên bốn chân đứng đầu mũi thuyền chính là người trong hình, cũng chính là tên ném đồ đập đầu nó lúc nó đang ăn cơm, nó bực mình dậm chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận