One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 609: Chẳng lẽ mình cũng vô dụng như anh chủ lòng dạ độc ác á? (3)

Chương 609: Chẳng lẽ mình cũng vô dụng như anh chủ lòng dạ độc ác á? (3)
Thấy phản ứng của cô nhóc, Trương Đạt Dã lập tức nói: "Cái này được đấy, bổ nhiệm em làm điều tra viên của đoàn du lịch Hope nhé. Ừm, gọi là điều tra viên thì nghe bình thường lắm. Gọi là trinh sát nhá, trinh sát nhanh nhẹn* đi."
Biệt danh của Teemo trong Liên Minh Huyền Thoại
Biệt danh của Teemo trong Liên Minh Huyền Thoại
"Khì." Diệp Ngôn nén cười, cậu ta từng chơi game dẫn quái online, cũng chính là trò chơi này.
Perona cũng bật cười, nhưng thấy Diệp Ngôn như thế thì đá nhẹ vào chân Trương Đạt Dã: "Nghe như thể anh đang chê bai chiều cao của em nhá. Em sẽ còn cao tiếp đấy. Xí!"
Trinh sát Hán Việt là xích hậu, na ná chờ cao
* Trinh sát Hán Việt là xích hậu, na ná chờ cao
Nhắc tới vấn đề thân cao, Wendy nhoi nhói trong lòng, ôm đầu gối ngồi xuống boong, toàn thân bị bầu không khí mất mát bao phủ… Lâu lắm rồi cô bé không cao thêm tí nào, nếu không cao được thì phải làm sao bây giờ?
Carla chỉ có thể bất đắc dĩ, cô mèo hiểu nỗi ưu tư của Wendy nhưng không giúp được gì. Cũng đâu thể tìm ông hội trưởng để học ma pháp người khổng lồ?
Trương Đạt Dã hỏi: "Perona, em lén dùng Hollow tiêu cực với Wendy à?"
"Sao em làm thế được!" Perona vội vàng tiến tới cạnh Wendy, hai loli thì thà thì thầm.
Mất mát nho nhỏ không tồn tại lâu lắm, cuộc sống trên Hope vẫn như mọi ngày, có lúc vui đùa ầm ĩ, có lúc lại an tĩnh vô cùng.
Từ ngày ấy trở đi, Perona rất nghiêm túc làm trinh sát, luôn luôn thả vài ma trơi nhỏ ra ngoài dạo một vòng hoặc dứt khoát dùng linh hồn bay ra thám thính.
Có một lần Perona trở lại thân thể thì phát hiện Tom đang cầm một cái bút mực vẽ vòng tròn trên mặt mình. Sau đó cô nhóc đuổi Tom chạy nhảy khắp thuyền 7 - 8 vòng, quậy cho cả thuyền náo loạn hết cả.
Kết quả là Tom bay người nhảy xuống biển, cô nhóc cũng nhảy xuống theo, đạp nước vài cái mới nhớ ra mình là năng lực giả rồi chìm nghỉm, được Sharkler vớt lên.
Tin xấu là Perona bị cảm, tin tốt là vừa đủ để rửa sạch mực trên mặt.
Cuối cùng Tom chuẩn bị canh nóng, cacao nóng và đủ loại bánh ngọt Perona thích để xin lỗi, còn vươn móng mèo thề sau này không trêu cô nhóc nữa.
Người khác có tin hay không khó mà nói, dù sao Trương Đạt Dã không tin.
...
"Phía trước có đảo!" Tiếng Thụy Manh Manh vang lên qua loa phóng thanh: "Trông quen mắt lắm."
Không chỉ Thụy Manh Manh cảm thấy quen mắt, ngoại trừ Wendy và Carla ra, tất cả mọi người đều cảm thấy rất quen. Bọn họ đã từng thấy hòn đảo này nhưng không phải trên biển mà là trên trời.
Đây là một trong những hòn đảo mà Sư Tử Vàng đưa đến biển Đông - Merveille.
Điểm đặc sắc lớn nhất trên đảo chính là cây Daft-Green kịch độc và hoa I.Q có thể giải độc Daft-Green.
Lúc ấy, hải quân ủy thác Issho di chuyển hòn đảo, cư dân ở trên đảo không muốn trở lại Đại Hải Trình đầy nguy hiểm nên cả hòn đảo này được để lại biển Đông và bố trí ở gần thị trấn Shells - nơi đóng quân của chi bộ hải quân 153.
Perona hỏi: “Không phải chứ? Em nhớ lúc ông chú kia vận chuyển hòn đảo này là trở về ngay ngày hôm đấy mà. Sao chúng ta đi thuyền lâu như vậy mới đến?”
“Bởi vì ngay từ đầu chúng ta đã không đi theo hướng này, vừa tìm kho báu vừa du ngoạn gì đó, lượn một vòng lớn quanh biển Đông còn gì.” Sharkler giải thích: “Nếu muốn thì giờ chỉ cần đi thuyền theo hướng 15 độ Đông Nam, trong vòng ba ngày là có thể quay trở lại vùng biển đã bị đóng băng kia.”
“Vậy thì xem như trở lại chốn cũ nhỉ. Hay là đi xem thử đi, không biết các thôn dân trên hòn đảo đó sinh sống thế nào, dù chúng ta biết họ nhưng chưa từng gặp mặt.” Lúc này Trương Đạt Dã mới nhớ ra, tuy bọn họ đối nghịch với Sư Tử Vàng vì các thôn dân này một phen nhưng chưa từng gặp mặt bọn họ. Tình huống cụ thể đều nghe được từ Cờ yêu phụ trách điều tra lúc ấy.
Perona phấn khởi kể cho Wendy nghe về quá khứ chạy trốn huy hoàng của cả nhóm trên hòn đảo này, lúc ấy cưỡi voi ma mút dẫn dắt một nhóm kẻ địch chạy khắp hòn đảo đúng là kích thích.
Perona nói: “Sau đó bọn tớ phóng sinh con ma mút kia. Không biết bây giờ nó sao rồi.”
“Chắc nó đã chết rồi.” Hôm nay Diệp Ngôn hóa trang thành một quả táo lớn màu đỏ, đầu đội chiếc mũ màu nâu trông như cuống táo, bên cạnh mũ là chiếc lá xanh biếc, tứ chi lộ ra bên ngoài chẳng khác nào quả táo thành tinh.
Ngó lơ vẻ mặt bất mãn của Perona, Diệp Ngôn giải thích: “Lúc đó hải quân nói sẽ giúp dân làng săn lùng dã thú đột biến trên đảo, con voi ma mút có lẽ nằm trong phạm vi săn bắt.”
Perona chán nản: “Tại sao lại thế…”
Trương Đạt Dã còn thản nhiên bồi thêm nhát dao: “Đúng là tiếc thật, nếu biết sớm thì thà để chúng ta nướng nó ăn luôn còn hơn.”
Perona gào lên: “Anh là ác quỷ à!”
“Anh không phải ác quỷ, anh chỉ không biết thịt voi ma mút có mùi vị như thế nào thôi.” Trương Đạt Dã thấy biểu cảm tiếc nuối của cả Artoria và Tom, cậu nghĩ ngay đến việc lần sau sẽ thử nướng Jack Hạn Hán xem thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận