One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 858: Lợn đâm cây, cô đâm lợn à? (3)

Chương 858: Lợn đâm cây, cô đâm lợn à? (3)
Bởi vì Diệp Ngôn tùy thời có thể tỉnh lại, chúng Cờ Yêu còn bonus thêm một đống lời nói nhảm vô nghĩa kiểu 'Chủ nhân trâu bò', 'Chủ nhân vô địch thiên hạ' vân vân. Còn vung tay đánh nhau chỉ vì tranh đoạt quyền lợi được 'Canh giữ trước giường bệnh của chủ nhân, để chủ nhân vừa tỉnh lại là thấy mình đầu tiên', rất phù hợp phong cách của bọn chúng.
"Tóm lại là hai người này vô phương cứu chữa đúng không? Chỉ có thể tiếp tục sống đời người thực vật à?" Trương Đạt Dã vất vả lắm mới tìm được tin tức mấu chốt trong một đống ngôn ngữ vô dụng kia.
"Y thuật bình thường thì không làm gì được. Nhưng chẳng phải trên thuyền có tiểu thư Wendy đấy à..." Trong lúc bận rộn, Tùy Phong Nhĩ tranh thủ thời gian trả lời một câu, sau đó lại bị kéo trở lại chiến đoàn tiếp tục đánh nhau.
"Tìm Wendy cũng được, tài liệu giảng dạy hiếm có mà." Trương Đạt Dã không xen vào đám dở hơi này nữa, định tìm Wendy đi thực hành. Hiếm khi gặp được vết thương linh hồn, không nhân cơ hội học tập thì tiếc lắm.
"À đúng rồi, còn một chuyện quan trọng chưa làm!" Trương Đạt Dã tìm Thụy Manh Manh, móc ra mấy xấp Belly: "Manh Manh, cô mau chân đi mua toàn bộ trái cây của thị trấn Mock về đi!"
Thụy Manh Manh nhận tiền, xác nhận lại: "Toàn bộ ạ?"
"Ừ, tôi đang nghĩ, Midnight chết rồi, liệu trái Yami Yami có hồi sinh ở khu vực gần đây không. Giống trái Suna Suna của Vivi đấy." Trương Đạt Dã cũng không giấu giếm ý tưởng của mình, cậu không muốn ăn trái ác quỷ nhưng dù đem bán cũng đáng tiền mà.
Thụy Manh Manh gật đầu một cái: "Được, tôi đi luôn đây."
Thành Long nói: "Để tôi đi phụ một tay, mình cô chắc không lo xuể."
Perona cũng tham gia náo nhiệt: "Em đi nữa! Đã bảo phải đi mua quần áo mà!"
"Ai muốn đi thì đều đi đi, chờ lúc về chúng ta lại đến rừng rậm trên đảo xem thử có thể hái quả gì không. Xem như dạo chơi." Trương Đạt Dã phất tay: "Wendy, đi xem hai tên bị thương với anh nhé?"
Wendy ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng!"
Trương Đạt Dã dẫn Wendy đến chỗ nhốt đám thuyền trưởng và nòng cốt, trong số 10 người ở đây thì đã có tới 5 năng lực giả.
Tuy 1 chết 1 hôn mê rồi nhưng Trương Đạt Dã tổng cộng chỉ có 2 còng tay Hải Lâu Thạch, không đủ mà chia. Trương Đạt Dã bất đắc dĩ, đành phải dùng kỹ năng ‘chùy một giờ’ nửa nạc nửa mỡ của mình gõ Boodog hai mươi liên kích.
Về phần tại sao chỉ gõ hắn ta? Bởi vì hắn ta đuổi theo cắn Tom.
"Dạ? Linh hồn bị thương ạ?" Wendy cũng ít khi thấy vết thương như vậy: "Em có thể thử một lần, chắc là khôi phục được."
"Không cần có gánh nặng trong lòng, dù sao đều là cặn bã, không chữa khỏi cũng không sao."
"Em sẽ cố gắng." Wendy hiền lành hơn Trương Đạt Dã nhiều, nếu đã quyết định muốn chữa thì dù là kẻ địch cô bé cũng cố gắng.
Enameru nhìn động tác của Trương Đạt Dã và Wendy, do dự thật lâu mới lấy can đảm hỏi: "Xin hỏi, anh định xử lý chúng tôi thế nào?"
"Xử lý thế nào à? Giao cho hải quân đổi tiền thưởng chứ thế nào." Trương Đạt Dã nói: "Yên tâm đi, kiểu năng lực giả khó nhằn như cô thì chắc chắn được một vé vào Impel Down, phòng ngừa trái ác quỷ phục sinh nhanh quá mà."
Enameru hỏi tới: "Vậy các chị đại thì sao? Các chị ấy sẽ thế nào?"
Trương Đạt Dã suy nghĩ một lát, trả lời: "Có thể sẽ bị giam lại, cũng có thể sẽ bị tử hình công khai, dùng để răn đe những hải tặc khác. Cụ thể phải xem ý định của Chính Phủ Thế Giới và tội lỗi của bọn họ thế nào."
Kiểu người có tiền thưởng lên tới 6000 vạn như Anne và Mary đã có thể gọi là 'Đại hải tặc', vậy mà không có danh tiếng, không có năng lực trái ác quỷ, cũng không có chỗ dựa phía sau, thế thì xử tử luôn cũng không có hậu quả gì. Bởi vậy, thỉnh thoảng Chính Phủ Thế Giới sẽ chọn vài hải tặc giống thế để tử hình công khai.
Đương nhiên, tử hình công khai mấy người này không cùng quy cách với tử hình công khai Vua Hải Tặc Roger, đến lúc đó vài hòn đảo quanh nơi tử hình sẽ thấy hình ảnh mấy cô này bị tử hình, sau đó báo chí hôm sau có lẽ sẽ có mẩu tin.
"Không được! Không được đâu! Các chị đại không thể chết được! Xin anh. Xin anh hãy tha cho các chị đại! Anh muốn tôi thế nào cũng được. Muốn tôi chế tạo kẹo không ngừng nghỉ cũng được!" Bởi vì Enameru bị còng Hải Lâu Thạch khóa nên không có chút sức lực nào, khó khăn lắm mới dập đầu van nài được.
"Dựa vào đâu mà bọn họ không thể chết được?" Trương Đạt Dã sẽ không bị tình nghĩa đồng bạn giữa hải tặc với nhau làm cảm động. Tuy băng hải tặc AM có vẻ liêm sỉ hơn băng hải tặc Midnight đấy, nhưng cũng chỉ có chút xíu mà thôi.
Bọn họ có thể 'chung sống hòa bình' với dân thường là vì tác phong băng hải tặc này là 'Chửi tơi bời đám người không dám phản kháng, dùng vũ khí tiếp đãi đám dám phản kháng'. Không cần nghĩ cũng biết những người bị dùng vũ khí đối đãi sẽ chẳng có kết quả gì tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận