One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 454: Nền tảng rất vững chắc (3)

Chương 454: Nền tảng rất vững chắc (3)
Trương Đạt Dã vỗ vai Diệp Ngôn: “Với thể trạng xíu xiu của cậu thì 8-9 phần là không đạt tiêu chuẩn. Cố mà rèn luyện đi.”
“Vãi chưởng, yêu cầu này biến thái quá chứ?” Diệp Ngôn rất muốn mắng người. Từ khi đến nơi này, cậu ta đã liều sống liều chết rèn luyện hơn một tháng, sức ăn đã tăng gấp bội rồi, thế mà vẫn chưa đủ tư cách nhập môn nữa.
“Xin nén bi thương, tôi thì có thể học Soru và Geppo trước. Kế đó… Rankyaku trông khá ngầu, còn Kami-e và Shigan thì có vẻ không hữu dụng cho lắm.” Trương Đạt Dã nhanh chóng quyết định được tuyến đường học tập của riêng mình, về phần Tekkai ư? Xùy!
Artoria quyết định nghiên cứu Geppo trước, Soru thì dùng để tham khảo.
Thụy Manh Manh không có chủ kiến gì. Cô do dự một hồi, cuối cùng quyết định cứ theo sếp là được.
Sharkler nhìn tay chân của mình, thôi thì đừng góp vui. Hắn vẫn nên luyện Karate người cá đi, nếu luyện tốt thì cũng sẽ không thua kém những thứ này.
Thể chất của Perona còn yếu hơn cả Diệp Ngôn, hơn nữa cô nhóc không hứng thú gì với việc trở nên mạnh mẽ. Việc tập luyện bắt buộc hàng ngày đều là Trương Đạt Dã nhờ mọi người đốc thúc cô nhóc tham gia tiết học thể dục, tập thể dục theo đài. Còn Lục Thức Thất Thức gì đó, cô nhóc không thèm.
Brook đọc sơ yêu cầu: “Yohohoho~ Có vẻ khó cho tôi rồi. Nhưng người tôi rất nhẹ, chưa biết chừng có thể học được Geppo.”
Không dễ gì Tom mới chen vào được, thò đầu vào nhìn thoáng qua, cuốn sổ đang dừng lại ở trang giới thiệu về Soru.
Trong nháy mắt liên tục giẫm đạp mặt đất vài chục lần? Tom rụt đầu lại, nhanh chóng giẫm đạp trên sàn thuyền rồi vấp phải chính mình và ngã sấp tại chỗ, răng rơi đầy sàn thuyền.
Đập đến rụng răng trên sàn gỗ của con thuyền Hope, chỉ có thể là Tom.
Nhưng Tom không nản lòng, chui đầu vào đọc thêm vài dòng nữa: “Điểm mấu chốt phát lực là…”
Tom gật gù, thử lại lần nữa, vút~ bụp! Tom bay ngang ra ngoài, bụng va vào lan can nằm ngang, toàn bộ phần thân trên của nó bị đập thành hình chữ u.
Tom không cam lòng, chạy lại đọc thêm vài dòng nữa: “Bí quyết để kiểm soát phương hướng là…”
Lần này không có vấn đề gì, Tom đầy tự tin thử lại.
Giây tiếp theo, Tom đập mặt vào cột buồm, 4 chi duỗi thẳng đơ hai bên cột, từ từ trượt xuống. Hai mắt Tom biến thành vòng xoáy hình nhang muỗi, lưỡi thè ra và trải dài trên sàn thuyền, mấy chiếc thuyền Hope nho nhỏ xoay vòng quanh đỉnh đầu nó.
“Tom gợi cảm đang dạy online, ba bước dạy bạn Lục Thức hải quân.” Trương Đạt Dã bế Tom lên ghế nằm, huơ tay xua tan ba chiếc thuyền trên đỉnh đầu nó, cuộn lưỡi Tom nhét trở lại miệng nó, giúp nó đóng hàm lại.
“Trông có vẻ không khó lắm.” Diệp Ngôn vừa bị Trương Đạt Dã khinh bỉ tố chất thân thể, giờ lại cảm thấy mình rất được rồi, thử luyện tập Soru theo các bước trong cuốn sổ.
Bịch bịch bịch… Diệp Ngôn chạy từ bên trái sang bên phải boong thuyền, rồi lại chạy từ bên phải trở về bên trái: “Ờm… hình như hơi khó.”
Trương Đạt Dã: “Cậu cứ luyện xong rồi hẵng nói khó chứ?”
Diệp Ngôn nói: “Tôi vừa thử đấy thôi”
“Ồ~” Trương Đạt Dã bỗng hiểu ra: “Vừa nãy cậu đang luyện Soru à? Tôi còn tưởng cậu chạy 2 vòng để làm nóng người.”
Thụy Manh Manh nhắc nhở: “Sếp, cậu nói như vậy dễ bị ăn đập lắm.”
Trương Đạt Dã bình thản nói: “Không sao đâu, bây giờ Diệp Ngôn vẫn chưa đánh lại tôi.”
Đương nhiên ý cậu là so đấu thể thuật trực diện cơ, nếu đánh nhau thật thì khả năng cao là cậu sẽ bị Diệp Ngôn tính kế.
Đúng như dự đoán, Diệp Ngôn chỉ có thể bất lực, tức giận nói: “Đừng khinh thiếu niên nghèo chứ, khốn nạn!”
Cãi cọ một hồi, Sharkler nói: “Sếp Đạt Dã, chúng ta vẫn nên sớm lên đường thôi. Tôi cảm giác như lớp băng vỡ bên dưới đang có dấu hiệu đóng băng trở lại.”
“Không thể nào? Sao nước biển có thể dễ bị đóng băng như vậy được?”
Sharkler nói: “Chuyện bất khả kháng thôi, dù sông băng đều bị đánh nát nhưng nhiệt độ vẫn rất thấp. Hơn nữa, dòng chảy ở nơi này cùng rất hiền hòa, dễ kết băng một lần nữa. Vì để giảm bớt phiền phức, tôi đề nghị nên rời khỏi vùng hải vực có băng nổi trước đã.”
“Cũng đúng, ngọc thiêng Yasakani của Khỉ Vàng không có công dụng tăng nhiệt độ, chúng ta hãy rời khỏi đây trước đã.”
Mọi người giương buồm và đi về phía hòn đảo nhỏ được đánh dấu trên hải đồ giản lược.
Cùng lúc đó, một tin tức lớn đang lan truyền khắp thế giới:
[Huyền thoại hải tặc đã chấm dứt, một thời đại mới sắp bắt đầu!]
Tin tức lớn như vậy đương nhiên chiếm trang nhất trong ngày, bức hình lớn phía trên là Sư Tử Vàng nằm trong một cái hố to với hai thanh kiếm cắm bên cạnh.
“Khỉ Vàng còn kiêm chức chụp ảnh nữa ư?”
Nhóm Trương Đạt Dã cũng mua tờ báo mới nhất ngay khi sau tách khỏi hải quân, khung cảnh trong bức hình chính là nơi Sư Tử Vàng bị đánh bại. Trương Đạt Dã cũng xác nhận rằng bọn họ không chụp bức hình nào cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận