One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 775: Ngày đó, phong cách của Rain Dinners thay đổi (2)

Chương 775: Ngày đó, phong cách của Rain Dinners thay đổi (2)
“Tạch, tạch, tạch.’ 3 ô cho ra hình vẽ khác nhau, theo tiếng nhạc vui tươi cất lên, 100 Belly sung sướng trôi theo dòng nước.
Trương Đạt Dã đau lòng ôm đầu: "Thấy gì chưa, đánh bạc hại người hại mình! Trẻ con tuyệt đối đừng học người ta đánh bạc nghe chưa!"
Thụy Manh Manh nhắc nhở: "Sếp ơi, hôm nay trẻ con cần cậu giáo dục đều không ở đây."
"À, quen miệng. Lần sau gặp được sòng bạc nhớ nhắc tôi đưa mấy đứa nhóc vào giáo dục một phen." Trương Đạt Dã tiện tay thả nốt xu còn lại vào, đúng như dự đoán, lại thua mất khoản tiền mua được 2 tờ báo.
"Tôi cảm thấy đơn giản là kỹ thuật của anh nát quá." Diệp Ngôn tràn đầy tự tin nhét tiền, kéo cần gạt, rồi lại nhét tiền, lại kéo cần gạt, vẻ mặt cứng ngắc.
Diệp Ngôn đập đài điều khiển một cái, tức giận nói: "Cái của nợ này hỏng đúng không! Trước kia tôi chơi ít nhất sẽ không thua lỗ cơ mà!"
Trương Đạt Dã vỗ vỗ bả vai cậu ta an ủi: "Màn trình diễn đặc sắc lắm, thần bài ạ."
Diệp Ngôn lúng túng nói: "Lỗi thôi, lỗi thôi, chắc tại lần đầu tiên chơi ở chỗ này, lạ nước lạ cái. Manh Manh cho tôi mượn 100 nhé?"
"Cho cậu hết cũng được." Thụy Manh Manh không hứng thú gì với máy poker, thậm chí còn theo bản năng cảm thấy thứ này không tốt lành gì.
"Hào phóng ghê, thắng trả cô gấp 10 nha!" Diệp Ngôn nhận tiền, nghiêm túc nhét tiền, kéo cần gạt.
Nhưng mà…
“Tạch, tạch, tạch!”
"Ha... Ha ha." Diệp Ngôn cười xấu hổ: "Thật ra thì tôi chỉ muốn đích thân biểu diễn cái tai hại của đánh bạc thôi. Thua tiền cũng rất dễ bị cuốn theo, dù vay mượn cũng muốn lấy lại vốn. Thế nên tuyệt đối đừng dính vào cờ bạc là thế!"
Thụy Manh Manh phỉ nhổ: "Đã bảo trẻ con cần được dạy dỗ đều không có mặt ở đây mà lại."
Diệp Ngôn cười không nổi: "Được rồi, tôi thua, học nghệ không tinh."
"Còn nợ tôi 2000." Thụy Manh Manh bồi thêm một nhát. Cô cảm thấy vừa rồi Diệp Ngôn có hiềm nghi nghiện bài bạc, nên bị dạy dỗ một chút.
Bả vai Diệp Ngôn tiu nghỉu xuống, 2000 Belly là tiền lẻ, vấn đề là hơi mất mặt. Cậu ta nói lảng sang chuyện khác: "Cờ Yêu nói muốn thám thính tốt tình huống nơi này còn cần thêm chút thời gian, muốn đi đổi thẻ không?"
"Không vội, chúng ta còn có vũ khí hạng nặng mà." Trương Đạt Dã đẩy Artoria về phía trước: "Cố lên."
"Ừ." Artoria còn chưa biết loại máy này có gì vui, chỉ cần thắng là được ấy gì?
Cô nhét một đồng xu vào, học Trương Đạt Dã kéo cần điều khiển, hình vẽ trong ba cái khung nhanh chóng thay đổi…
“Tạch, tạch, tạch!” Chuyển động dừng lại, nhưng cũng không trúng giải.
"Úi~" Trương Đạt Dã hít hà một hơi, ngay cả Artoria mà còn không trúng thì rốt cuộc xác suất trúng của cái máy quỷ này thấp đến nhường nào? Lão Cát tham lam quá phận đi chứ?
"Một lần nữa!" Artoria nắm tiền xu, nghiêm túc bỏ vào máy, vẻ mặt cực trang trọng: "Chính là bây giờ!"
“Keng, keng, keng!” Chuyển động dừng lại, ba hình vẽ cá sấu chuối tiêu giống hệt nhau dừng ở ô hiển thị, cái máy trước mặt phát ra tiếng nhạc tính tang, vô số tiền xu chảy ào ra như nước lấp đầy ô chứa tiền bên dưới, thậm chí còn tràn cả ra ngoài.
Cùng lúc đó, loa phóng thanh cũng vang lên: "Chúc mừng máy số 4 trúng hạng nhất!"
"Hạng nhất! Có người trúng hạng nhất kìa!"
"Lần đầu tiên thấy luôn!"
Vài khách đánh bạc gần đó vây lại, có người thán phục, có người vỗ tay chúc mừng, cũng có người lập tức chiếm lấy hai máy gần đó, muốn dính chút vận may.
Artoria thân là người trúng giải nở nụ cười tủm tỉm, không phải vì thắng tiền, chỉ vì đã thắng mà thôi: "Thế đã được chưa?"
"Đỉnh quá trời luôn!" Trương Đạt Dã, Thụy Manh Manh và Diệp Ngôn đều giơ ngón cái với cô, sau đó bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm.
Đồng thời, Trương Đạt Dã quyết định lúc đi sòng bạc dạy mấy nhóc loli thì không nên dẫn Artoria theo cùng, nếu không sẽ có tác dụng ngược.
Nhân viên sòng bạc vô cùng kinh ngạc. Thật ra họ làm việc ở đây lâu vậy rồi cũng chưa từng thấy ai trúng phần thưởng lớn nhất bao giờ. Nói đúng hơn thì chơi cái này không lỗ là may mắn lắm rồi. Vận may không tốt lắm thì người nào chẳng thua sạch tiền lẻ trong túi, ảo não rời đi cơ chứ?
Để đề phòng, hai nhân viên quyết định tới xem thử.
“Rẹt rẹt… Tách…”
Hai người còn chưa kịp chào hỏi đám Trương Đạt Dã đã thấy cái máy nọ lóe ra hai tia lửa điện, ba khung hình xoay tít mù.
Nhân viên làm việc thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là máy hỏng nên mới trúng giải, không phải hôm nay họ điều chỉnh sai xác suất trúng giải: "Xin lỗi quý khách, chiếc máy này bị hỏng rồi, chúng tôi sẽ tiến hành kiểm tra và sửa chữa ngay. Mời ngài đổi máy khác chơi được chứ? Vô cùng xin lỗi."
"Thế phần thưởng vừa trúng thì sao?" Thụy Manh Manh bưng khay tiền hỏi: "Máy có phải chúng tôi làm hỏng đâu?"
Nhân viên làm việc cảm nhận được ánh mắt của các khách đánh bạc khác, vội vàng nói: "Không không không, thoạt nhìn là hỏng bộ phận bên trong, đương nhiên phải để sòng bạc chúng tôi phụ trách. Tiền thưởng vẫn hữu hiệu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận