One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 321: Vượt ải đánh boss không bằng hất bàn luôn (1)

Chương 321: Vượt ải đánh boss không bằng hất bàn luôn (1)
Nhưng trong số những Zombie này có một vị đặc biệt đáng giá nhắc tới, hắn có mái tóc dài màu tím, mặc trang phục thuyền trưởng, vừa ra tới đã cầm chai rượu dựa nghiêng vào quan tài, ra sức nốc rượu.
Ngoài ra, trên người hắn còn cắm hai thanh kiếm. Là cắm chứ không phải đeo. Nghe đâu đây là ký hiệu hắn bị đồng bạn phản bội khi còn sống.
Hắn chính là thuyền trưởng John, đại hải tặc đến từ băng hải tặc Rock trong truyền thuyết. Đến giờ tên hề Buggy còn đang tìm kiếm kho báu hắn để lại ở khắp nơi.
"Đi thôi, các tướng zombie, mang hết con mồi về đây!" Absalom giang hai cánh tay. Không cần biết lúc sống đám người này mạnh đến đâu, danh tiếng lẫy lừng cỡ nào, sau khi thành zombie đều phải nghe hiệu lệnh của hắn. Loại cảm giác này quá tuyệt vời, thế nên hắn ta mới ước mơ trở thành ông vua nghĩa địa.
Các zombie nghe theo lệnh của Absalom đi ra ngoài, chỉ có thuyền trưởng John vừa uống rượu vừa rề rà đi ở cuối cùng.
Absalom thúc giục: "Thuyền trưởng John cũng đi nhanh lên, đừng làm nhục tiếng xấu lúc ông còn sống!"
"Dạ, vâng, tôi đi rồi đây. Ha hì hì hì.." Thuyền trưởng John vừa uống ít rượu vừa chậm rãi lượn ra ngoài, trong đầu nghĩ lát nữa phải chọn đối thủ yếu nhất mới được.
...
"Mệt chết tôi rồi!" Diệp Ngôn ném hai cục gạch trong tay đi. Có một lúc thôi mà cậu ta đã cầm gạch nện hơn ba nghìn phát Chùy một giờ, cánh tay sắp không giơ lên nổi nữa rồi.
Trên đầu mỗi người của Hiệp hội người bị hại đều u lên to tướng, ngất xỉu dưới đất. Chờ họ tỉnh lại đã là chuyện của ngày mai rồi.
"Anh Ngôn vất vả rồi! Anh Ngôn giỏi quá đi!" Trương Đạt Dã vô cùng khoa trương: "Muốn nghỉ một lát không?"
"Chẳng có thành ý gì cả. Xin anh đấy, lần sau cổ vũ thì thêm tí tình cảm chân thành được không." Diệp Ngôn bất đắc dĩ: "Nghỉ ngơi thì thôi, vẫn nên đánh xong boss rồi nghỉ cho đã đời luôn."
Mọi người lại lên đường, lúc băng qua rừng rậm thì không gặp nhiều zombie cho lắm, chỉ gặp vài động vật kỳ quái như kiểu sư tử mặt người, gấu và tinh tinh mất cánh tay gì đó.
Artoria rất chú ý tới con sư tử kỳ quái kia, rõ ràng là dã thú đại diện cho sức mạnh mà lại thê thảm như vậy.
Trương Đạt Dã đoán chừng đám này đều là động vật Hogback dùng để làm thí nghiệm, nhất là con sư tử kia có khi chính là con đổi mặt với Absalom.
Những con thú này thấy người thì không dám đến gần chút nào, vừa nhìn thoáng qua đã lẩn mất thật xa.
Quãng đường băng qua cánh rừng bất ngờ không có gì trắc trở, thuận lợi tới trước cửa lâu đài.
Toàn bộ lâu đài không phải là chỉ có một dãy nhà mà là một mảnh kiến trúc xây dựng vây quanh cột buồm của Thriller Bark. Lầu chính lâu đài chính là cột buồm, phòng của Moria ở vị trí nào đó bên trong.
"Muốn xông thẳng vào không?" Artoria đã võ trang đầy đủ.
Tom cũng thay trang phục kiếm khách để tăng can đảm. Nó gặp zombie nhiều thì cảm thấy cũng chẳng sợ mấy, thậm chí còn muốn so chiêu với chúng một phen.
Trương Đạt Dã do dự nói: "Hay chúng ta đừng đi vào, dỡ nhà luôn đi? Bên trong nhiều zombie linh tinh như thế dễ bị đánh lén lắm, không gian nhỏ cũng không tiện phát huy. Dứt khoát hủy luôn tòa lâu đài âm u này cho rồi."
"Làm thế được không?" Artoria hơi ngập ngừng. Lúc cô đánh cuộc chiến Chén Thánh đều là cố gắng khống chế lực lượng không phá hỏng kiến trúc.
Trương Đạt Dã nói: "Đằng nào bên trong cũng không có người bình thường, làm thế bớt chuyện hơn nhiều. Đánh xong cho sớm có khi còn kịp ăn bữa đêm đấy."
Artoria bị thuyết phục.
"Anh nói thật à? Tôi tưởng phải vượt ải rồi mới thấy boss được chứ? Anh lại muốn lật bàn luôn á?" Diệp Ngôn thấy Trương Đạt Dã gật đầu khẳng định thì nói: "Tuyệt vời. Tôi am hiểu dỡ nhà nhất đấy, chờ tôi khôi phục chút thể lực sẽ kêu gọi thú Hỗn Độn cho."
Diệp Ngôn nói mình giỏi dỡ nhà không phải nói điêu. Lúc ba Ngự sử bọn họ làm nhiệm vụ thường xuyên hủy cho kiến trúc thành phố hỏng hóc tơi bời. Lần nào hiệu trưởng trường trung học Hạ Hầu cũng yên lặng rơi lệ bồi thường tiền sửa chữa.
"Hay để tôi làm cho." Sharkler bày tỏ hắn cũng giỏi phá hoại: "Cá mập khổng lồ siêu cấp!"
“Đùng đoàng!” Cá mập khổng lồ xuất hiện phía xa, dựa theo thông lệ lên sân khấu chơi một chiêu lặn sóng dưới nền đất. Vây lưng khổng lồ của nó cũng nhờ đó cắt qua vài kiến trúc cao tầng.
Đá vụn bay tung tóe, cũng có không biết bao nhiêu Zombie kêu thảm bị đánh bay ra khỏi tòa nhà hoặc bị phế tích chôn vùi.
Cá mập khổng lồ lái đến trước cửa lâu đài mới chui từ dưới đất lên, chính thức lộ mặt.
Zombie may mắn còn sống sót nhìn Cá mập khổng lồ cao mười mét, phát ra tiếng hô hoảng sợ: "Cái gì thế! Người khổng lồ à?"
Diệp Ngôn lần đầu thấy Cá mập khổng lồ xúc động: "Oa, lại còn có chiêu này nữa. Phong cách lên sân khấu đẹp trai thật đấy."
"Đây chỉ là bắt đầu." Sharkler được khen rất vui vẻ, nhún người nhảy vào buồng lái: "Sau đó cứ giao cho tôi đi, dù là zombie cũng phải sợ uy lực của Cá mập khổng lồ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận