One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 278: Đầu tiên phải đi xin lỗi chú Goodman

Chương 278: Đầu tiên phải đi xin lỗi chú Goodman
Jinbe cứng họng. Cậu rất hiểu biết cô bé. Trên thực tế, khi quốc vương Neptune hỏi tới chi tiết con thuyền, Keimi đau khổ suy nghĩ một phen, cuối cùng nảy ra sáng ý, giơ đầu ngón tay lên nói: 'Anh Đạt Dã muốn một chiếc thuyền rất tuyệt!'
'Kiểu thuyền thế nào?'
'Thuyền rất tuyệt!'
'Tuyệt đến mức nào?'
'Rất tuyệt, rất rất tuyệt!'

May mà còn một chú sao biển nơm nớp lo sợ giải thích rõ ràng giúp Keimi. Tuy rằng Papug không có cảm giác tồn tại gì, nhưng dù sao cũng đáng tin hơn Keimi, nhớ kỹ mọi thứ Trương Đạt Dã nói.
Chỉ là không biết sao thấy quốc vương lại bị dọa sợ thành như vậy, phương diện này thì nó nhát gan hơn người thường nhiều.
"Tóm lại, chuyện này may mà có Papug." Jinbe không cố ý kể lại câu chuyện câm nín của Keimi, chỉ nhấn mạnh công lao của Papug.
"Ra là nó." Trương Đạt Dã bừng tỉnh hiểu ra: "Lại nói, chúng ta thường xuyên đang nói chuyện thì quên mất nó. Giúp tôi cảm ơn nó một câu, cũng cảm ơn ý tốt của quốc vương Neptune và nữ hoàng Otohime."
Jinbe nhảy lên cá nhám voi, cởi dây kéo thuyền ra: "Nếu thế, sứ mạng lần này của lão phu đã hoàn thành. Xin phép không quấy rầy nữa."
"Vội thế sao?" Trương Đạt Dã vô cùng hâm mộ năng lực này của Jinbe, tùy thời có thể triệu hồi cá nhám voi làm xe riêng, tiện miễn bàn.
Jinbe cười đáp: "Lão phu phải chạy về báo tin, hơn nữa chắc mọi người cũng cần chuẩn bị nhiều thứ. Lần sau gặp nhau trên biển có lẽ càng thú vị hơn."
"Vậy cũng tốt, lần sau chúng tôi chiêu đãi anh trên thuyền." Trương Đạt Dã đang định nói tạm biệt, lại bỗng nhiên nghĩ đến cái gì: "Đúng rồi, ngài Den có đặt tên cho con thuyền này chưa vậy?"
Lúc này Jinbe mới nhớ còn chưa nói tên: "À có. Lúc làm thuyền xong, ngài Den mời nữ hoàng Otohime lấy một cái tên cho nó: Hope - Diamond."
"Hope - Diamond." Trương Đạt Dã lặp lại một lần, sau đó thử dùng tiếng Anh chất lượng kém của mình phiên dịch: "Thuyền hy vọng… Kim cương à?"
Bậc thầy ngôn ngữ Tom che mắt lại, bày tỏ năng lực phiên dịch của chủ nhân quá cặn bã, không nỡ nhìn thẳng.
Jinbe giải thích: "Nên gọi là Sao Hy Vọng mới phải, gọi tắt là thuyền Hope, con thuyền Hy Vọng."
Trương Đạt Dã không cảm thấy xấu hổ miếng nào, tiếng Anh cấp 4 chỉ thế thôi, còn muốn gì nữa: "Nghe vậy khá lọt tai, dù sao so với tôi tưởng ‘Tom xông lên’ khá hơn nhiều."
"Meo?" Tom nhìn thoáng qua tượng ở mũi thuyền, lại nhìn thoáng qua chủ nhân. Thật ra nó cảm thấy đặt tên thuyền bằng tên mình cũng đỉnh lắm mà.
Sau khi tiễn Jinbe, mọi người đứng trên thuyền mắt to trừng mắt nhỏ, chỉ có Tom nhảy lên nhảy xuống, lúc thì chạy ra mũi thuyền, lúc lại leo lên đài ngắm.
Đây chính là con thuyền của nhà mình… Của nhà chủ nhân là của nhà nó mà lị. Tom quyết định đi khắp mọi xó xỉnh một lần, thậm chí còn thay đồng phục thủy thủ.
"Sếp này, kế hoạch của cậu lại bị quấy rầy rồi, giờ phải làm sao đây?" Thụy Manh Manh hỏi.
"Còn có thể làm sao nữa. Chuyện đầu tiên cần làm bây giờ là đi xin lỗi chú Goodman." Trương Đạt Dã xoắn xuýt vô cùng. Hôm qua thấy chú Goodman nghiêm túc lắm, không chừng thức thâu đêm thiết kế cho cậu ấy chứ.
Kết quả là người ta vẽ xong thiết kế rồi, bên này thuyền của cậu đã tới tay? Làm thế chẳng phải chọc người ta cho vui hả? Sầu!
Artoria nói: "Loại chuyện này chúng ta cũng không thể làm gì mà. Ai có thể tưởng tượng sẽ nhận được niềm vui bất ngờ cơ chứ."
"Cô nói thế rất giống được hời còn khoe mẽ." Trương Đạt Dã nói xong, thấy Artoria trưng ra vẻ mặt khó hiểu thì bất đắc dĩ: "Thôi được rồi, cô không làm thế."
"Chuyện đến nước này cũng chỉ có thể mang ít quà tới xin lỗi thôi." Sharkler nói: "Tôi nhớ là ông chú kia thích rượu và tất cả những gì có thể khiến chú ta huênh hoang."
Không hổ là Sharkler, chỉ tiếp xúc mấy lần đã hiểu rõ Goodman như vậy. Đương nhiên, khả năng cao là vì Goodman dễ hiểu quá.
Artoria nói: "Tôi thấy trong kho chứa có rượu đấy, với cả có rất nhiều món ngọt và các loại đồ ăn của đảo Người Cá nữa."
Thật ra thì không chỉ thức ăn mà thôi, vừa rồi nhìn thoáng qua, mọi vật dụng cần thiết như chăn ga gối đệm, thậm chí đồ dùng hàng ngày đều được chuẩn bị tươm tất.
Ngay cả ổ mèo còn có hai cái, một cái hình tròn dạng giỏ, một cái hình vuông dạng giường trẻ con, quan tâm tỉ mỉ vô cùng.
"Vậy thì lấy ít rượu và bánh ngọt trong đó đi. Nếu có thể mời bạn cùng uống rượu từ đảo Người Cá chắc cũng đáng tự hào lắm đấy."
Bánh ngọt từ đảo Người Cá càng là sản phẩm nổi tiếng thế giới, Big Mom cũng cực kỳ thèm thuồng, chỉ là số lượng mua được có hạn. Nếu có khả năng, chắc chắn Big Mom sẽ đánh một trận với Râu Trắng để đoạt đảo Người Cá.
Trương Đạt Dã chọn đồ cần mang đi từ kho đồ ăn, gọi Tom đang phấn khích quá liều: "Cần có người trông Hope, ai muốn ở lại nào?"
"Tôi ở lại cho. Đảm bảo không khiến nó bị bất cứ hao tổn nào!" Artoria xung phong nhận việc, chẳng qua ánh mắt luôn liếc về kho đồ ăn làm người ta nhìn là hiểu ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận