One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 520: Làm thợ săn hải tặc đi, Ace (3)

Chương 520: Làm thợ săn hải tặc đi, Ace (3)
Cô đã quá quen với chuyện này, dù sao chỉ cần bọn họ đừng lật tung nồi canh và vỉ nướng lên là được, thích làm ầm ĩ thế nào thì mặc.
“Tom ơi, lát nữa làm hộ tao mấy thứ nhé?” Khi Garp tới là Trương Đạt Dã đã sáng suốt ôm Tom trốn khá xa. Cậu vẫn chưa ăn no, đợi lát nữa lại đi ‘học bù’.
Tom nghe yêu cầu của Trương Đạt Dã thì ngoan ngoãn gật đầu, dù sao cũng không khó.
Sau khi ăn no, Trương Đạt Dã đứng dậy đi về phía ồn ào nhất trong rừng cây: “Wendy, em có thể tự tập luyện, không cần cố ý để giành ma lực lại cho anh đâu.”
Những ngày này Wendy luôn được nhờ chữa trị, Trương Đạt Dã cảm thấy bản thân đã trì hoãn việc luyện tập của cô bé nên cố gắng giảm bớt vết thương của bản thân.
Dù Wendy nói rằng việc luyện tập ma pháp chữa bệnh nhiều sẽ giúp ích nhưng Trương Đạt Dã luôn cảm thấy đứa trẻ này là kiểu người sẽ để bản thân chịu thiệt vì giúp đỡ người khác. Cậu cho rằng mình nên suy nghĩ cho cô bé nhiều hơn.
Đợi đến khi Trương Đạt Dã tìm thấy ba ông cháu thì hai đứa cháu đã trợn trắng mắt nằm trên mặt đất. Đây là lần hạ gục nhanh nhất trong mấy ngày qua, có vẻ Garp thật sự tức giận.
Lúc trước còn tưởng hai đứa nhỏ không hiểu gì nên mới không vâng lời, nhưng giờ xem ra chúng biết mình sẽ trở thành kẻ thù của ông mà vẫn muốn làm hải tặc, nếu còn không dạy dỗ chúng đàng hoàng thì muộn mất!
Trương Đạt Dã không đồng tình với Ace và Luffy, trẻ con quấy nhiễu thì đáng bị đánh, cậu làm bộ nói: “Chiều nay cũng xin chỉ giáo nhiều hơn, trung tướng Garp!”
Garp nện nắm đấm phải vào lòng bàn tay trái, cười toe toét: “Đến đây!”
Giờ ông càng xem Trương Đạt Dã càng thuận mắt rồi, cậu còn khuyên Ace đi làm thợ săn hải tặc gì đó. Tuy không hợp ý của ông cho lắm, nhưng ông có thể nghe ra được Trương Đạt Dã đang suy tính cho Ace, đứa trẻ này chắc cũng tính là người tốt đi.
Garp vừa dứt lời, Trương Đạt Dã sử dụng Soru tiến tới bên cạnh Garp, đấm vào hông ông.
Tốc độ như thế này không hề có tính uy hiếp nào khi Garp không ngủ, ông giơ cánh tay chặn lại xem như giữ thể diện cho cậu, còn tay kia đấm một phát vào lồng ngực Trương Đạt Dã.
“Ầm!” Trương Đạt Dã bị đánh bay, đụng trúng thân cây. Cậu vừa đứng dậy vừa xoa ngực: “Tekkai cộng thêm ma lực, tuy không bị thương nhưng vẫn hơi đau.”
“Khá lắm, nhanh như vậy đã nắm bắt được Tekkai rồi.” Garp khẳng định, dù với cái nhìn xét nét của ông thì năng lực học tập của Trương Đạt Dã cũng rất ưu tú.
“Tôi cũng không muốn đâu…” Trương Đạt Dã nhăn nhó. Cậu chỉ muốn học Haki vũ trang, thứ huyền học như Tekkai, sau này khi đối mặt với chiêu thức của kẻ địch thì chỉ cần cậu có khả năng tránh đòn là sẽ không bao giờ sử dụng nó.
Tình huống hiện tại là ngoại lệ, nếu vừa rồi không sử dụng nó thì có lẽ cậu đã hộc máu rồi.
Trương Đạt Dã xông lên bay trở lại, sau vài vòng tuần hoàn, Trương Đạt Dã lại mặt lấm mày lem như mọi ngày.
“Không khoa học chút nào! Rõ ràng cảm giác đều khớp.”
“Cậu nhóc. Đừng cố nghĩ đến Haki làm gì, có sức mạnh nào thì dùng cái nấy, giải phóng toàn bộ năng lượng kỳ lạ trong cơ thể cậu ra!”
“Được!” Trương Đạt Dã suy nghĩ một lúc, lần nữa siết chặt nắm đấm và xông lên.
“Bốp!” Hai nắm đấm chạm nhau, một làn sóng chấn động như nổ tung giữa 2 nắm đấm, bộ đồ thể dục Trương Đạt Dã mặc và chiếc áo hoa hòe của Garp đều bị thổi phấp phới.
Sau một hồi giằng co, hai người lùi lại một bước và tách ra.
Lần này, Trương Đạt Dã không cảm thấy nắm đấm và cánh tay đau nhiều, mà là cảm nhận được ba lực lượng khác biệt bùng nổ ra ngoài trong một hơi thở, cảm giác… rất sảng khoái!
Cậu nhìn cánh tay mình vẻ mới lạ, nếu không phải cánh tay Kỳ Lân đại thành thì có nghĩa là sức mạnh mới đã sinh ra!
“Ồ?” Garp cũng kinh ngạc nhìn nắm đấm của mình, vừa rồi ông cảm nhận được nhoi nhói, đó là cảm giác lâu rồi không thể nghiệm.
“Ngài có sao không?” Trương Đạt Dã ân cần hỏi, không thể nào là do mình đột nhiên phát huy bất thường làm Garp bị thương đấy chứ?
“Bowahahahaha! Tôi có thể bị gì chứ? Chúc mừng cậu đã học được Haki vũ trang!” Garp cười sảng khoái: “Hãy nhớ kỹ cảm giác vừa rồi, tiếp theo cậu chỉ cần luyện tập thật nhiều, cho đến khi thoải mái điều khiển nó là được!”
“Thật ư?” Trương Đạt Dã mừng ra mặt, sau đó lại bắt đầu buồn rầu: “Tôi có thể phân biệt được ma lực, nhưng lực lượng nào trong hai loại còn lại mới là Haki vũ trang…”
“Trên người cậu lắm sức mạnh quái lạ thật đấy!” Garp cảm thấy thú vị. Ba loại sức mạnh khác nhau, hai trong số đó dường như đều có đặc điểm tương tự với Haki, trước giờ chưa nghe nói chuyện tương tự bao giờ.
Chưa kể một loại trong số đó có thể làm nắm đấm được bao bọc bởi Haki vũ trang cảm thấy đau đớn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận