One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 223: Tóc hay đuôi? (2)

Chương 223: Tóc hay đuôi? (2)
Tom ngoẹo đầu suy nghĩ một thoáng, sau đó gật đầu một cái rồi lại lắc đầu, bày tỏ có thể có nhưng nó không nhớ.
"Không nhớ thì thôi. Nói chuyện này cho mọi người cái đã." Trương Đạt Dã từ bỏ. Tom luôn có thời gian không đáng tin cậy gián đoạn. Thỉnh thoảng nó bị chặt đuôi còn chẳng phát hiện nữa là, nói chi chỉ sờ một cái
...
"Cái gì? Bị hắn ký hiệu không phải Shirahoshi mà là mèo con à?" Neptune lộ vẻ vui mừng ra mặt, nhưng rất nhanh ý thức được như thế không hay lắm:
"Khụ khụ, nhưng thư tình và ảnh đều là hướng về phía Shirahoshi. Tả đại thần, lập tức in lại hình này, truy nã hắn trong phạm vi toàn quốc!"
Tả đại thần lĩnh mệnh rời đi, hữu đại thần nói: "Quốc vương bệ hạ, cuộc lùng bắt hôm qua không thu được đầu mối gì. Dù hôm nay có thêm hình… Sợ là người này đã chạy ra khỏi đảo Người Cá rồi."
"Tạm thời cũng chỉ có thể tìm như vậy, ngoài ra lại phái ra đội tuần tra lục soát ở ngoài đảo nữa." Neptune cũng không có cách nào khác, người ta chui rúc vào hang cùng ngõ hẻm nào đó trong biển sâu thì đúng là muốn tìm cũng không được.
Hôm nay nữ hoàng Otohime không có mặt, bởi vì lo lắng Vander Decken ném tới vật phẩm nguy hiểm gì nên Neptune để nữ hoàng Otohime đưa Shirahoshi trốn tạm vào tháp Ngạnh Xác.
Đó là kiến trúc kiên cố nhất thành phố Long Cung, bản thân Neptune cũng không phá nổi… Đừng cho là Neptune quá gà, chỉ bằng cơ thể tương đương với tộc người khổng lồ của hắn là đã mạnh lắm rồi, chưa kể hắn còn tinh thông nhu thuật của nhân ngư.
Vào thời điểm bắt đầu hoạt hình hắn biểu hiện không tốt là vì khi đó đã lớn tuổi, phát một đại chiêu xong là không nhúc nhích nổi nữa.
Nếu bây giờ biết Shirahoshi cũng không bị ký hiệu thành bia ngắm thì có thể để bé con ra ngoài chơi.
Sau khi bố trí công việc lùng bắt, Neptune hiền lành tiến tới trước mặt Tom: "Mèo con, à không… Cậu Tom có muốn ăn cái gì không?
Tôi sẽ ra lệnh cho phòng bếp nấu ngay lập tức... À đúng rồi, hôm qua Shirahoshi bắt cá cùng cậu đúng không? Từ bây giờ trở đi, cậu thích bắt cá nào ở Long Cung này cũng được. Có cần tôi giúp cậu bắt một con cá kình không?"
Đây chính là ân nhân giúp Shirahoshi cản một kiếp đấy, nhất định phải báo đáp cho tốt. Ngoài ra, hôm qua cô gái tên Artoria kia cũng giúp Otohime cản một viên đạn, cũng là ân cứu mạng, Neptune cảm giác mình mang ơn người ta càng ngày càng lớn.
Trương Đạt Dã ôm Tom lui về sau hai bước, gương mặt to như thế này ghé lại gần rất mất tự nhiên có được không hả? Với cả… ông chú Neptune này, trông ngài như vậy chẳng khác nào muốn cho Tom ăn bữa trưa cuối cùng.
Tom không thèm để ý những thứ ấy, ánh mắt lâng lâng như đi trên mây, xoa tay hầm hè, trong đầu trồi lên hình ảnh đủ loại cá biển hấp hoặc kho và vân vân, khóe miệng nhỏ nước miếng.
"Không thành vấn đề!" Neptune vung tay lên, gọi một phụ tá tới: "Ra lệnh xuống dưới, lập tức chuẩn bị những thức ăn này."
Mấy giây sau Neptune chợt rơi vào trầm tư, tại sao mình có thể xem hiểu ý nghĩ của cậu Tom nhỉ? Lại còn vô cùng tỉ mỉ nữa chứ!
Chẳng lẽ mình nhận được Haki quan sát đáng gờm hơn cả Otohime à?
Đầu bếp Long Cung hiệu suất rất cao, mới chốc lát đã bày cho Tom nguyên một bàn cá.
Tuy cả gia đình vương tộc Neptune đều là nhân ngư không ăn cá, cho nên đầu bếp vương cung cũng không giỏi làm cá, nhưng có thể bảo bên ngoài chứ sao.
Có vương quyền rất chi là tiện, Neptune ra lệnh một tiếng là có thể triệu tập đến đầu bếp tốt nhất toàn đảo, đầu bếp còn tự mình coi chuyện này thành vinh dự.
Đương nhiên, Neptune cũng sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, đủ loại đồ ăn khác cũng được bưng lên không dứt.
Trải qua mấy ngày chung đụng, Neptune cũng đã hiểu được sức ăn của mấy vị khách nhà họ rất kinh người. Hắn to như tộc người khổng lồ mà còn chịu thua, thẹn mình không bằng.
Nhưng Neptune cũng xem như người có kiến thức rộng rãi, cường giả mà, ăn nhiều hơn người ta là bình thường thôi. Mấy thứ này Long Cung vẫn chi được, có là gì so với ân huệ to lớn của bọn họ đâu.
Chẳng qua là vất vả cho các đầu bếp rồi, chờ về sau tăng lương cho bọn họ.
Jinbe không tới Long Cung, sáng sớm hôm nay hắn đã dẫn người chạy thẳng tới phố Người Cá bắt người rồi. Hắn nói bắt mấy tên hung ác nhất trước, thăm dò phản ứng của phố Người Cá, sau đó thuận tiện hỏi dò xem có tin tức của Vander Decken hay không.
Neptune và Otohime đều có công việc riêng, không phải bữa cơm nào cũng ăn chung với đám Trương Đạt Dã.
Đám Trương Đạt Dã không thèm để ý mấy thứ ấy, mọi người cũng thân lắm rồi, cần gì khách sáo như thế. Bởi vậy, cuối cùng chỉ có mấy người một mèo vây quanh bàn, ăn đến sung sướng.
Chỉ có Tom ăn một lúc thì bắt đầu đắc ý quên mình, gặm cái này một miếng rồi để xuống, sau đó cắn cái kia một miếng rồi vứt sang một bên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận