One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 310: Ông cụ già bị thương nặng (1)

Chương 310: Ông cụ già bị thương nặng (1)
Tom giấu gậy đánh bóng chày ra sau lưng, đứng cạnh Trương Đạt Dã cười làm lành.
"Không sao, tôi quen rồi. Tôi tên là Spoil, bởi vì trông rất giống zombie nên thường xuyên bị người đánh bị thương nặng, sau đó thành ông già bị trọng thương." Ông già tội nghiệp ngồi tự giới thiệu bản thân, loại trải nghiệm này đúng là khiến người nghe thương tâm.
"Ông thật vất vả." Thấy ông ta như vậy, Trương Đạt Dã rất tự nhiên nhớ tới trung tá T-Bone, vị hải quân mặt ngoài khủng bố nội tâm dịu dàng kia. Nếu thả T-Bone vào đảo này, chắc cũng bị người coi thành zombie mất, đã thế còn là zombie cấp tướng quân nữa chứ.
Ông cụ này có thể sống đến hiện tại đúng là không dễ dàng. Ánh mắt Artoria và Sharkler nhìn về phía ông ta tràn đầy đồng tình.
Diệp Ngôn không rảnh, cậu ta đang chăm chỉ nện cho mấy chục zombie bên kia Chùy định giờ.
"Chúng tôi là nhóm du lịch, tình cờ đi qua chỗ này, đang định tới lâu đài giữa đảo ‘thăm hỏi’ một phen." Trương Đạt Dã nhấn mạnh hai chữ thăm hỏi.
"Tuyệt đối đừng đi chỗ đó!" Spoil lại nhấc đèn lên nhìn dưới chân đám Trương Đạt Dã: "Đúng là bóng của cô cậu vẫn ở đây. Cô cậu nhìn thử đi, bóng của tôi đã bị chủ nhân lâu đài kia cướp mất rồi."
Mọi người nhìn dưới chân ông ta, tuy ánh đèn gần sát nhưng đúng là không thấy cái bóng nào.
Spoil nói tiếp: "Tôi có thấy cô cậu chiến đấu rồi. Tuy cô cậu mạnh đấy, nhưng chỗ này chỉ toàn zombie lính quèn, loại bình thường nhất thôi. Trong lâu đài có tướng zombie càng khủng bố hơn nhiều. Chưa kể… dù cô cậu đánh thắng được tướng zombie thì cũng không phải đối thủ của người kia. Bởi vì chủ nhân của lâu đài là Thất Vũ Hải Gecko Moria!"
Không khí an tĩnh 3 giây, Spoil thấy vẻ mặt mấy người đối diện không thay đổi gì nhiều thì lặp lại: "Người ta là Thất Vũ Hải đấy! Các cô cậu không sợ à?"
"À, Thất Vũ Hải cơ à." Trương Đạt Dã và Diệp Ngôn vừa gõ chùy zombie về tới phối hợp ông ta, lộ ra vẻ kinh ngạc qua loa hết đỗi.
"A a a, hoan nghênh các vị khách đáng kính lên đảo." Một con zombie đầu người may với mình dơi bay đến trước mặt cả đám: "Bác sĩ Hogback mời các vị đến lâu đài làm khách, xe ngựa sắp tới rồi."
Spoil vội vàng nói: "Nguy rồi, là Hildon, bị hắn phát hiện sẽ rất khó rời đi, mau theo tôi!"
"Hử? Mày đang nói gì? Chẳng lẽ không phải... Mày không phải zombie à?" Hildon còn đang buồn bực sao con lính zombie này không phối hợp mình, kết quả phát hiện đây là một người bị cướp mất cái bóng.
"À, tôi là ông già bị trọng thương." Spoil trả lời theo phản xạ, sau đó xoay người muốn chạy: "Mau theo tôi, vào đến rừng rậm là chúng sẽ khó tìm được cô cậu!"
"Con người kia, đừng hòng chạy!" Hildon đập cánh đánh về phía Spoil.
"Chùy trấn hồn!" Diệp Ngôn vung tay ném Chùy trấn hồn ra ngoài, chính giữa gáy Hildon. Nhà họ Diệp có huấn luyện đặc biệt về đòn tấn công ném, Diệp Ngôn là người có thành tích ưu tú nhất, chút khoảng cách này có thể nói là chỉ đâu đánh đó.
Nhìn bình thường thì ném Chùy trấn hồn ra ngoài chẳng khác nào công kích vật lý đơn thuần, chỉ khi nào biến thân hình thái chúa tể mới có thể đánh ra sát chiêu làm người hồn phi phách tán. Tiếc là Diệp Ngôn hoàn toàn không nhớ mình từng biến thân thành Chúa tể Bóng Đêm, tạm thời cũng không tìm được cách nào tiến vào loại trạng thái đó.
Hildon bị chùy bay gõ trúng gáy rơi xuống, Diệp Ngôn chạy tới bồi thêm 10 liên kích Chùy một giờ.
"Phù... Xong rồi, hôm nay gõ nhiều đến mức mỏi cả cổ tay."
"Mệt cô cậu có thể làm được đến mức này, nhưng vẫn đừng dừng lại ở đây thì hơn, chẳng mấy chốc nữa sẽ có nhiều zombie mạnh hơn đuổi tới. Trước đó..." Spoil ngừng lại, nâng đèn lồng lên, hướng về phía rừng rậm vẽ mấy vòng.
Từ trong rừng có hai mấy người quần áo lam lũ chạy ra: "Hội trưởng!"
Spoil chỉ huy: "Mau, lôi đám zombie kia đi, đều do mấy vị khách này đánh ngã. Cùng mời bọn họ đến trụ sở của chúng ta tránh một chút, truy binh sắp tới rồi!"
"Vâng, hội trưởng!" Hai mươi mấy người lôi cánh tay hoặc chân đám zombie, kéo từng con đi vào rừng.
"Hội trưởng?" Diệp Ngôn khá là dị ứng với từ hội trưởng này, người có thể làm tới chức hội trưởng đều phải có mặt mày hoặc khí chất kinh dị thế à?
Nếu Sharkler biết ý tưởng này của cậu ta chắc sẽ không phục ra mặt, bởi vì hắn quen một hội trưởng là người rất bình thường.
Spoil nói: "Tôi là hội trưởng hiệp hội người bị hại, chi tiết xin hãy để tới lúc rời khỏi đây rồi giải thích."
"Được rồi." Trương Đạt Dã gật đầu, tìm được những người bị cướp đoạt cái bóng cũng là một bước trong kế hoạch của bọn họ.
Mấy người đi theo Spoil băng qua rừng rậm, chẳng mấy chốc đã tới một căn cứ đơn sơ.
Nói là căn cứ, thật ra thì chính là chỗ ở bình thường của bọn họ, xây dựng rất nhiều nhà lá chi chít, nhiều chỗ còn có dấu vết nổi lửa nấu cơm.
"Có zombie vừa bắt đến này, tới nhận đi!" Người kéo zombie kêu một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận