One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 199: Thiên Long Nhân may mắn và đảo Người Cá

Chương 199: Thiên Long Nhân may mắn và đảo Người Cá
Theo cái nhìn của Trương Đạt Dã, dạy dỗ một Thiên Long Nhân hướng thiện là kỳ tích quá rồi, thậm chí anh còn nghi ngờ nữ hoàng Otohime có năng lực thanh lọc của Nam Cung Vấn Nhã.
Một nhân vật hoạt hình trên kênh địa phương Trung Quốc, có năng lực thanh tẩy quái vật.
*Một nhân vật hoạt hình trên kênh địa phương Trung Quốc, có năng lực thanh tẩy quái vật.
"À thì... Chúng ta có cần tắt đèn không? Chúng ta thế này có phải nổi bật quá không? Cảm giác đám cá lớn bên ngoài sẽ nhào lên bất cứ lúc nào." Thụy Manh Manh chỉ một con cá to đến mức một ngoạm là bay nửa con thuyền, sợ sệt hỏi.
"Ánh đèn nhỏ như vậy không sao đâu, mắt của đa số cá ở nơi này đều bị thoái hóa rồi, chúng không bắt mồi bằng thị lực." Nữ hoàng Otohime nói: "Hơn nữa, tốc độ của Unagi ở đây là số một số hai đấy."
Unagi chính là tên con cá vác thuyền kia. Unagi như hưởng ứng lời của nữ hoàng Otohime vậy, chở bọn họ nhanh chóng xuyên qua biển sâu, tiến vào một cái hang nhỏ bên dưới Lục Địa Đỏ.
Gọi là hang nhỏ chẳng qua là so sánh với Lục Địa Đỏ thôi, đối với người và thuyền bè thì xem như khá lớn rồi.
"Độ sâu của rãnh biển trước mặt tới 10 nghìn mét, đảo Người Cá ngay dưới đó!" Nữ hoàng Otohime rất vui vẻ. Suốt một tuần đơn độc rời đảo Người Cá đã là thời gian rất dài với cô rồi, giờ cô đang rất nhớ mấy đứa nhỏ đáng yêu nhà mình.
Sau khi tiến vào rãnh biển, tầm mắt đằng trước mọi người chợt sáng ngời, rõ ràng là dưới đáy biển mà lại tràn ngập ánh mặt trời.
Điều thu hút sự chú ý của mọi người nhất chính là một tòa đảo nhỏ bồng bềnh trong nước biển và rễ cây khổng lồ, chi chít cạnh nó.
Nữ hoàng Otohime giới thiệu: "Đó là rễ cây đước Yarukiman, có thể truyền ánh mặt trời từ trên mặt biển đến đảo Người Cá. Nhờ vậy mà đảo Người Cá cũng có ngày và đêm như trên mặt đất.
Đồng thời, nó còn có thể cung cấp không khí cho đảo Người Cá. Cũng nhờ có cây Yarukiman nên chúng tôi mới có thể cảm nhận được ánh mặt trời và không khí dù ở sâu dưới đáy biển khơi. Chúng tôi xưng đó là ân huệ của mặt trời."
Sharkler gõ gõ đầu cá mập của mình: "Cảm giác chẳng khoa học gì cả."
Thụy Manh Manh nằm xoài trên lan can nhìn ra ngoài: "Nhưng đúng là rất thần kỳ nhỉ. Hơn nữa nơi này rất giống cảnh tượng trong cổ tích miêu tả."
Artoria đánh giá xung quanh: "Cũng là một tòa đảo thơ mộng như Sabaody vậy. Không, còn thần kỳ hơn Sabaody nhiều."
Đúng vậy, ánh mặt trời trải rộng đáy biển, hòn đảo nằm trong bong bóng, xung quanh là đủ loại cá sặc sỡ sắc màu, các sinh vật đại dương như cá ngựa và vân vân. Rễ cây to lớn, rong biển bồng bềnh lay động theo dòng nước.
Tuy rất phản khoa học, nhưng đúng là đẹp vô cùng.
Tom muốn nhảy ra ngoài bơi lội, chỗ đẹp thế này không bơi một vòng thì tiếc lắm.
Thân là một chiếc mèo có năng lực hành động mạnh, nó muốn đi là đi thôi.
Tom nhảy từ lòng nữ hoàng Otohime ra ngoài với tư thế ‘mèo đói vồ mồi’, ở giữa không trung tạo dáng muốn nhảy vào nước.
Sau đó nó nhắm nghiền mắt vui chơi thỏa thích, bơi ếch, bơi ngửa, bơi bướm, bơi tự do, khoe khoang đủ loại tư thế một lần.
Cuối cùng nó mới hài lòng xoay người nhảy trở lại, rơi lên boong thuyền, nhảy nhót vỗ lỗ tai mình muốn dốc nước bên trong ra ngoài.
Chờ đến khi nó mở mắt ra, toàn bộ người trên thuyền cười nghiêng cười ngả.
Tom không hiểu ra sao nên nhìn về phía bên ngoài ‘màn ảnh’ khẽ nhún vai.
Bởi vì Tom vừa nhảy ra ngoài đã bị Trương Đạt Dã thuận tay tóm lại nên lúc nó nhắm mắt bơi lội là Trương Đạt Dã dùng hai tay nâng nó, phối hợp tư thế bơi của Tom giúp nó thay đổi vị trí.
Thế là mọi người chỉ thấy Tom nhảy lên tay Trương Đạt Dã, nhắm mắt lại tạo dáng bơi lội, sau khi nhảy xuống còn trưng ra bộ mặt thỏa mãn, ngay cả lông trên người khô ráo cũng không chú ý.
Trương Đạt Dã nhịn cười bế Tom lên: "Được, bơi xong rồi, lát nữa đến nơi làm khách thì không được nghịch ngợm đâu đấy."
Tom gật đầu, nó rất biết lễ phép.
Nữ hoàng Otohime ngưng cười: "Nơi này là đằng sau đảo Người Cá, chúng ta đi từ cửa chính vào."
Ngoài đảo Người Cá được bao bởi hai tầng màng bong bóng, giữa hai tầng bong bóng là tầng khí quyển. Nếu không đi cửa chính mà nhập cảnh trái phép sẽ rơi thẳng xuống giữa tầng không khí. Đến lúc đó thì hoặc bị rơi vào biển lần nữa, hoặc rơi thẳng vào đảo Người Cá, cả thuyền lẫn người đều xong phim.
Rơi xuống biển cũng không khá hơn là bao, bởi vì thuyền độ màng chỉ cần tiếp xúc với tầng màng bong bóng bao ngoài đảo Người Cá là lớp màng trên thuyền sẽ bị bóc đi mất. Nói cách khác, nếu rơi vào biển sâu sẽ không có chút phòng hộ nào, sau đó chết vì áp lực nước.
Thế mới nói thánh Mjosgard may mắn, gặp tai nạn biển ở nơi này mà vẫn có thể tiến vào tới đảo Người Cá thành công.
Thuyền của nữ hoàng Otohime vừa tới gần cửa vào, lính phụ trách tuần tra biên giới đã kích động hẳn lên:
"Là nữ hoàng! Nữ hoàng bình an trở về rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận