One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 748: Ma pháp tiên đoán của Carla (3)

Chương 748: Ma pháp tiên đoán của Carla (3)
Chờ khi Trương Đạt Dã về tới doanh trại, những người khác cũng đều đã bị Cờ Yêu tìm trở về nhưng vẻ mặt mọi người đều khá là nghiêm trọng, tất cả đều đổ dồn ánh mắt về vị trí chính giữa, cũng chính là Diệp Ngôn và Carla.
Diệp Ngôn cau mày như là đang suy nghĩ cái gì, hai lỗ tai của Carla tiu nghỉu xìu xuống, trông rất tội nghiệp.
Trương Đạt Dã giật thót, lại không thể hiện ra mà nửa đùa nửa thật hỏi: "Có chuyện gì vậy? Tom nướng cháy thịt à?"
Nơi này chỉ có mình Tom cảm thấy Trương Đạt Dã đang nói nghiêm túc, nó vô tội lắc đầu.
Wendy nhỏ giọng nói: "Là Carla ạ, Carla có một loại Ma pháp tiên đoán, nhiều khi sẽ không thể khống chế thấy được vài hình ảnh trong tương lai. Vừa nãy Carla thấy tương lai không hay lắm, có liên quan tới Diệp Ngôn."
Trương Đạt Dã thở phào nhẹ nhõm, là tiên đoán của Carla thì không sao rồi. Carla có Ma pháp tiên đoán nhưng chính cô mèo không khống chế được, hơn nữa chỉ xem được vài hình ảnh mờ nhòe không rõ.
Nếu theo đó suy đoán sẽ thường lệch khá xa so với sự thật… Phương diện này khá giống với quý bà thầy bói Shyarly ở đảo Người Cá. Chê cô ấy không chuẩn thì vấn đề là cô ấy đoán rất chuẩn, bởi vì tương lai thật sự có hình ảnh giống hệt hình ảnh cô ấy nhìn thấy. Nhưng bảo cô ấy nói đúng thì càng không chuẩn, bởi vì cô ấy không đoán được chân tướng thực hư thế nào.
Thôi thì đã biết Carla tiên đoán là không cần phải cuống nữa. Trương Đạt Dã hỏi: "Đừng vội tự dọa mình, nói anh nghe xem cụ thể em thấy gì nào? Biết đâu không phải như em lý giải thì sao?"
Lời này của Trương Đạt Dã không có bao nhiêu tác dụng, bởi vì trước khi cậu về mọi người cũng an ủi thế rồi.
Chỉ là Carla vẫn lên tinh thần trả lời: "Là một buổi tối, anh Diệp Ngôn đấu một mình với một người đàn ông rất mạnh, các Cờ Yêu đều đã bị đánh ngã, mọi người không ở cạnh anh ấy. Quần áo trên người Diệp Ngôn rách rưới, trạng thái rất không tốt."
"Có khả năng là Diệp Ngôn đang chơi hành vi nghệ thuật không? Trạng thái tinh thần của cậu ấy như thế mà mặc đồ ăn mày cũng hợp tình hợp lý thôi." Trương Đạt Dã cảm thấy bảo Diệp Ngôn bị người ta đánh ngã vào buổi tối đúng là bậy bạ.
Cậu chàng này phụ trách gác đêm đấy nhé, chỉ cần tiếng chiêng vang lên, dù kẻ địch không bị đông cứng cũng sẽ lơ là một phen, đúng dịp cho 8 con Cờ Yêu nhào lên, chưa kể tới Hỗn Độn thú lực phòng ngự vật lý gần như vô địch nữa chứ. Kiểu gì chẳng kiên trì được đến lúc mọi người chạy tới tiếp viện.
"Ơ sếp Dã hay nhỉ. Xin đừng dùng từ 'chơi' để hình dung hành vi nghệ thuật của tôi." Diệp Ngôn bày tỏ kháng nghị, hoàn toàn không đếm xỉa gì đến việc sau này sẽ phải đối mặt với hiểm cảnh gì đó.
Trương Đạt Dã nhét chân khủng long kho vào miệng Diệp Ngôn: "Đây là trọng điểm à? Trọng điểm là Carla đang lo lắng cậu bị người đánh chết đấy... Chú ý một tí xem nào!"
Diệp Ngôn thoáng mất chút sức mới rút được cái móng khủng long ra, lại gặm một miếng, lúng búng nói: "Tôi cảm thấy sếp Dã nói đúng lắm. Có thể ngày nào đó tôi bỗng nhiên nảy ra cảm hứng, mặc một bộ trang phục rách rưới thì sao? Với cả, nếu thật sự gặp nguy hiểm, tôi tin mọi người sẽ đến cứu tôi mà."
Chúng Cờ Yêu không lạc quan như Diệp Ngôn, cho dù nghe nói đến mình sắp chịu một trận đòn đều không vui nổi? Nghe ý tứ của Carla là mấy anh em tụi này còn bị đánh rất thảm đúng không?
Trương Đạt Dã nhìn Diệp Ngôn hì hụi gặm móng khủng long như thể không có việc gì, quay sang nói với Carla: "Đừng suy nghĩ nhiều quá, bản thân tên kia còn chẳng thèm để ý nữa là. Anh cảm thấy để cậu ta bị đòn một trận cũng tốt lắm. Anh còn biết một thầy bói khác từng tiên đoán Tom sẽ bị đâm xuyên tim, chết ở Thriller Bark cơ. Nhưng em nhìn xem, không phải nó vẫn tung tăng nhảy nhót đấy à?"
Tom phối hợp nhảy mấy cái, tỏ ý mình đúng là tung tăng nhảy nhót.
Carla nhìn Tom rồi lại ôm đầu mình, cảm giác nghe Trương Đạt Dã nói chẳng có sức thuyết phục gì sất.
Thụy Manh Manh không nhịn được xen vào: "Sếp ơi, kỹ năng an ủi người khác của sếp cũng tệ hại như kỹ năng đặt tên ấy."
Trương Đạt Dã trợn mắt nhìn cô ấy: "Cô giỏi thì cô lên đi!"
"Được." Thụy Manh Manh đứng trước mặt Carla, thử nói: "Carla, không phải Wendy đã nói Ma pháp tiên đoán của em không chịu khống chế à? Chắc tại em học ma pháp tệ như sếp nên mới không chính xác đấy? Em cảm thấy Diệp Ngôn chịu thiệt nhưng thật ra là kẻ địch bị Diệp Ngôn đánh gục thì sao?"
Trương Đạt Dã không ngờ mình nằm cũng trúng đạn, nhưng nể mặt Carla, cậu quyết định tha thứ cho Thụy Manh Manh.
Carla cảm nhận được một xíu xiu an ủi, đi kèm một xíu xiu đả kích. Tuy cô mèo cũng hi vọng tiên đoán của mình sai lầm, nhưng bị người ta nói thẳng là ma pháp học không tới nơi tới chốn cũng mất mặt lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận