One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 797: Bá quốc - bản cải tiến (3)

Chương 797: Bá quốc - bản cải tiến (3)
Chúng Siêu Vịt đứng cách rất xa vẫn luôn chú ý chiến trường, thấy quốc vương được cứu thì lập tức chạy về phía bên này, ngàn cân treo sợi tóc đón được quốc vương nhà mình rồi phanh gấp, quay đầu chạy tiếp.
Nguyên một loạt động tác có hệ số độ khó vô cùng cao, không phụ công ngày thường huấn luyện chăm chỉ.
"Đừng hòng trốn!" Crocodile giơ hai tay lên hóa thành 4 thanh đao to gấp mấy lần vừa rồi, chia ra chém về phía Ma Lễ Tra ngã dưới đất, Siêu Vịt cõng quốc vương, Yamakaji chướng mắt và Diệp Ngôn đang chạy trốn.
Diệp Ngôn chạy là có lý của cậu ta, giờ thủ đoạn duy nhất cậu ta có thể dùng để đối phó với hệ Logia chỉ có Chiêng trấn hồn, dùng qua một lần thì phải chờ một lúc sau mới dùng tiếp được, nán lại là vô nghĩa, có khi còn trở thành mục tiêu phát tiết lửa giận ấy chứ. Thế nên cậu ta bỏ chạy không do dự chút nào.
Trước khi chạy, Diệp Ngôn còn không kịp thu hồi Cờ quái vật vàng và Chiêng trấn hồn về, chỉ tập trung cưỡng chế Tùy Phong Nhĩ ngất xỉu hóa thành sương mù quay về Cờ quái vật vàng.
Nhưng dù cậu thức thời lại khiêm tốn đánh bài chuồn rồi đấy, Crocodile trong cơn giận dữ vẫn cho cậu một đòn.
May mà không phải Diệp Ngôn không còn năng lực bảo toàn tính mạng nào: "Triệu hồi - Hỗn Độn thú!"
Hỗn Độn tròn vo vô căn cứ xuất hiện, dùng bốn cái chân ngắn nhỏ chống lên một không gian chật hẹp đến tội để che Diệp Ngôn dưới người mình.
Thanh kiếm sa mạc to lớn lại sắc bén chém trên lưng Hỗn Độn thú mà không lưu lại vết thương nào.
Diệp Ngôn thở phào nhẹ nhõm, Hỗn Độn thú cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng chủ nhân hố cha cũng học được kêu gọi nó ở nơi bình thường một tí. Sa mạc tốt nha, với Hỗn Độn thú mà nói, nơi nào không có nước chính là nơi tuyệt vời.
"Cáp cạp!" Bên kia, Siêu Vịt cõng quốc vương hoảng sợ ra mặt chạy tiếp, mắt thấy sắp bị chém thành hai khúc.
May mà Artoria kịp thời xuất hiện, một luồng trảm kích vàng kim vạch qua, đao cát khổng lồ bị chém làm đôi: "Không cần lo lắng sau lưng, cõng quốc vương chạy xa vào."
"Cạp!" Siêu Vịt kính lễ. Sau đó nó như nhận được khích lệ, hăng hái sải chân chạy.
Thanh kiếm sa mạc bên chỗ Ma Lễ Tra bị Thụy Manh Manh một kiếm đánh nát bấy, Ma Lễ Tra bổ nhào về phía trước ôm lấy bắp chân Thụy Manh Manh, khóc nước mắt nước mũi giàn giụa:
"Cảm ơn ân cứu mạng của chị đại Manh Manh! Chị đại uy vũ khí phách, vô địch thiên hạ! Thằng em sau này chỉ nghe chị sai bảo!"
Thụy Manh Manh ghét bỏ nhấc chân muốn vẩy rơi nó: "Buông tay ra! Đừng bôi nước mũi lên ống quần với giày của tao. Bẩn lắm đấy!"
"Crocodile!" Cuối cùng trung tướng Yamakaji đã không còn mối lo ngại, một kiếm bổ Thanh kiếm sa mạc ra rồi nhào tới: "Bó tay chịu trói đi!"
Crocodile dùng móc câu độc đỡ kiếm của trung tướng Yamakaji, hai người căm tức nhìn nhau.
Cơ thể vạm vỡ ngang nhau, áo choàng dài giống nhau, miệng đều phì phèo xì gà. Hai người đối mặt cách làn khói thuốc, chiến ý hừng hực.
Bên kia, Mr.1 nhảy lên 3 mét rồi hạ cánh xuống mặt cát, che cái mông lại nhảy cà tưng vài cái, cảm thấy thể diện cả đời đều mất sạch rồi. Nếu không giết được 1 người 1 mèo trước mặt, sau này hắn cũng không có mặt mũi gặp ai nữa.
Trương Đạt Dã an ủi: "Chút chuyện nhỏ này đừng để trong lòng, thủ hạ của Thất Vũ Hải Doflamingo, tên Diamante nhỉ, sau khi bị Tom chọc còn nhảy cao hơn anh cơ. Hay mình nói chuyện về sự kiện tôi muốn hỏi đi nhé?"
"Hóa cúc lấp lánh chém!" (Supakuringu Deiji) Lần này Mr.1 đánh thẳng về phía Trương Đạt Dã, hai tay hóa thành đế hoa, mười ngón tay biến thành lưỡi kiếm đẩy về phía Trương Đạt Dã như muốn thi triển Kamejoko.
(Supakuringu Deiji)
Hắn đã không muốn dây dưa với con mèo kia thêm nữa, cảm giác đánh thắng không đáng giá chúc mừng, đánh không thắng thì bị người cười nhạo, vẫn nên giết chết cái tên đứng ngoài nói mát này đi thì hơn.
"Xem ra cứ phải đánh một trận mới dễ nói chuyện." Trương Đạt Dã nâng kiếm đâm thẳng về phía lòng bàn tay của Mr.1: "Hả?"
Lòng bàn tay phải của Mr.1 bị Trương Đạt Dã đâm thủng nhưng mặt hắn lại nở nụ cười, bởi vì từ 10 ngón tay bắn ra 10 trảm kích giống như phóng xạ, mạnh bạo chém trúng Trương Đạt Dã.
“Keng keng keng…” Tiếng sắt thép va chạm vang lên, quần áo trên người Trương Đạt Dã bị chém ra hơn 10 vết rách nhưng làn da bên trong bình yên vô sự, cậu phản xạ dùng cả Haki vũ trang lẫn Tekkai. Nói tóm lại là không cai nổi món Tekkai tệ hại này rồi đấy.
"Mẹ kiếp, lại là khí công thật này, suýt thì bị ám sát!"
Trương Đạt Dã rút mũi kiếm đâm vào lòng bàn tay Mr.1 ra, trường kiếm được thêm ma lực, ám năng lượng, Haki vũ trang chém nghiêng xuống: "Ba lực lượng - nghịch Kesagiri!"
“Phụt!” Ngực Mr.1 tuôn ra một luồng máu tươi, kết hợp với vết sẹo trước ngực từ trước tạo thành hình chữ X, cân đối hoàn hảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận