One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 836: Liên minh hải tặc (2)

Chương 836: Liên minh hải tặc (2)
Trong lòng chủ quán rượu biết hòn đảo này đã bị Chính Phủ Thế Giới từ bỏ, đương nhiên mà thành chốn nhạc viên của đám hải tặc. Châm chọc ở chỗ, kinh tế của thị trấn Mock đều dựa vào hải tặc tiêu phí mà gánh lên.
Từ khi băng hải tặc AM tới nơi này, tuy trên đường phố thị trấn Mock vẫn thường xuyên xảy ra đánh nhau và giết người vân vân, nhưng đa số thời gian đều là chuyện giữa các hải tặc, bình dân và thương gia ở thị trấn đều rất ít khi chịu quấy rầy, thậm chí có thể tiến hành sản xuất, làm việc và phát triển bình thường!
Mượn lời Anne và Mary để nói, tuy nhìn đám nhãi nhép không dám phản kháng này khá là ngứa mắt nhưng nếu giết sạch người rồi thì dù có tiền cũng không ai tiếp đãi mình cả, vậy thì vui đùa, hưởng thụ thế nào được?
Nhờ lý do rất đỗi cà chớn như vậy, cư dân thị trấn Mock may mắn sống sót, ngoại trừ thỉnh thoảng bị mắng, đụng đến hải tặc sẽ bị đánh ra thì trái lại còn không có nguy hiểm tới tính mạng cơ, cũng không cần lo bị cướp tiền. Bầu không khí thị trấn này vô cùng kỳ lạ, thậm chí có thể xưng là bệnh hoạn.
Dưới tình huống như vậy, khắc tinh của hải tặc là đoàn du lịch Hope bất chợt đi tới nơi này, ông chủ quán rượu cảm thấy không biết làm sao. Bởi vì sợ hãi sinh hoạt ổn định hiện tại sắp phát sinh thay đổi nên ông chủ thậm chí hy vọng chúng hải tặc có thể bình an vô sự.
Ông chủ bị suy nghĩ của mình dọa sợ hết hồn, hải tặc nên bị ghét mới đúng chứ? Cũng tại hải tặc ở thị trấn khá là an phận nhưng dù gì cũng sẽ cướp bóc khắp nơi. Chẳng qua… Cướp của người khác thì liên quan gì ông ta đâu? Ông ta sinh hoạt an ổn thế này không tốt à? Cùng lắm thì bị mắng mà thôi, chẳng sao cả. Sao cái đoàn du lịch kia cứ phải tới đây mới được!
"Ồ... Một đám người khó giải quyết tới đây à." Anne nốc ừng ực một cốc rượu, rất nhiều rượu tràn ra khỏi khóe miệng nhưng cô ta chỉ hào sảng dùng cánh tay lau đi, sau đó đặt cốc đánh rầm xuống bàn.
Mọi người bị âm thanh cốc rượu va chạm với mặt bàn gọi tỉnh, lộn xộn rối loạn bắt đầu bàn tán, có người nhắc đến kết quả thê thảm của Crocodile, có người nhắc đến sự tích của Hope ở biển Đông, có người còn nói bọn họ từng đắc tội Doflamingo, từng chém Mắt Diều Hâu, còn từng đánh Jinbe...
Ban đầu Morgans tốn cực nhiều công sức điều tra đoàn du lịch Hope, ngay cả chuyện năm ngoái Trương Đạt Dã gặp tai nạn trên biển phiêu dạt đến quần đảo Sabaody cũng bới ra được. Nhưng dù ông cố gắng thêm cỡ nào cũng không tra được chuyện sớm hơn, còn tài liệu những người khác còn ít ỏi hơn cả Trương Đạt Dã, cảm giác như thể những người này xuất hiện từ hư không vậy.
Phương diện này thì Chính Phủ Thế Giới cũng có chung cảm giác với Morgans, chỉ là bọn họ cũng không có cách nào, chỉ đành cho rằng những người này đều xuất thân từ đảo nhỏ không biết tên. Dù sao biển khơi rộng lớn vậy cơ mà, nhiều đảo chưa nằm trong lòng bàn tay của họ.
Mà chuyện ấy không phải là chuyện mà hải tặc bình thường có thể biết đến, chúng chỉ biết đoàn du lịch Hope rất mạnh, mạnh vô cùng. Dù chúng có 500 người cũng chưa chắc đã đánh lại 8 người 2 mèo nhà người ta… Tin tức về Vivi và Karoo tạm thời chưa ai biết.
"Đủ rồi!" Mary, chị đại cầm đầu thứ 2 của băng hải tặc AM rút một khẩu súng kíp vỗ lên bàn, tiếng huyên náo trong quán rượu dần an tĩnh lại: "Có mạnh hay không phải đánh mới biết được, xông lên chiến đấu như đàn ông cho ông đây!"
Anne toét miệng cười, rút kiếm cong cắm trên bàn: "Sợ chết thì cút mau, nếu là đến lúc đánh mới kéo chân sau thì ông đây chém chết tại chỗ đấy!"
Thiếu nữ tóc xanh vừa giúp rót rượu hưởng ứng đầu tiên: "Đúng vậy, cần gì biết là đoàn du lịch khỉ gió gì, các chị đại mới là mạnh nhất!"
Sparrow Wyle lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn đã đoán được sẽ như vậy mà. Nhưng nếu các chị đại đều quyết định rồi thì cũng chỉ đành cắn răng mà lên thôi. Hắn giơ tay: "Đúng vậy, giết chết bọn họ!"
"Aaa!" Tiếng chúng hải tặc kêu thét khiến cả quán rượu như rung theo.
Anne nâng tay đè xuống, ý bảo mọi người an tĩnh rồi gọi: "Precious!"
Cô ta cũng không biết Precious trốn ở đâu nhưng biết rõ rằng hắn chắc chắn sẽ xuất hiện khi mọi người cần.
Precious ôm súng bắn tỉa đứng lên ngay cạnh ông chủ quán rượu, hắn ta vừa chui vào cái góc ở quầy rượu.
Chủ quán rượu giật thót, ông ta không chú ý đến bên chân nhiều ra một người sống từ bao giờ, làm ông ta hốt hoảng đến mức ném cái ly chân dài trong tay ra ngoài.
Precious thuận tay tiếp lấy ly chân dài, nhẹ nhàng đặt lên bàn: "Tôi đây."
Anne hạ lệnh: "Cậu đi trước xem xét tình huống, thuận tiện tìm vị trí thích hợp đánh lén, nếu có cơ hội giết chết 1, 2 tên thì không cần chờ lệnh của tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận