One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 698: Chú Long: Có vũ khí thích hợp với tôi không (1)

Chương 698: Chú Long: Có vũ khí thích hợp với tôi không (1)
"Tin tưởng bản thân đi, chú rất mạnh." Trương Đạt Dã nói xong thì Tom đã bưng đồ uống và đồ tráng miệng tới, đặt trước mặt Thành Long một phần.
"Cảm ơn." Thành Long lịch sự cảm ơn Tom. "Mèo của thế giới này cũng đều thần kỳ như vậy à?"
"Tom là đặc biệt." Trương Đạt Dã nói: "Chú có thể xem tài liệu về mọi người ở gần cuối trước." Thành Long thành thật xem kỹ tài liệu mỗi người, nhanh chóng nhớ kỹ tên mọi người rồi lại xem tới năng lực của họ, ngạc nhiên không thôi.
Nhưng với anh bây giờ mà nói, năng lực đặc biệt gì đó cứ thấy không chân thực thế nào ấy, anh càng bận tâm đến chức vụ của mọi người hơn.
Chức vụ các thành viên:
Trương Đạt Dã: Chủ quán, thuyền trưởng, kho hàng di động, máy kìm hãm Tom;
Tom: Thú cưng, đầu bếp, pháo thủ, thợ đóng thuyền, kiếm sĩ, âm nhạc gia và mọi nghề nó muốn làm;
Artoria: Bảo vệ, kiếm sĩ, lái thuyền, rada dò đồ ăn ngon;
Thụy Manh Manh: Nhân viên phục vụ, bếp phó, kiếm sĩ, thực tập sinh lái thuyền, nhân viên giữ kho;
Sharkler: Nhân viên tình báo, hàng hải sĩ, nhân viên chiến đấu, nhân viên cứu sinh, điều tra viên dưới nước;
Diệp Ngôn: Nhân viên gác đêm, nghệ thuật gia hành vi nghệ thuật, nhân viên chiến đấu, thủy thủ trưởng… chủ yếu phụ trách chèn ép 8 Cờ Yêu làm việc vặt;
Brook: Âm nhạc gia, kiếm sĩ;
Perona: Điều tra viên, bậc thầy thẩm vấn;
Wendy: Bác sĩ thuyền, nhân viên khí tượng, chuyên viên chạy trốn khẩn cấp và phanh gấp;
Carla: Điều tra viên, cánh của Wendy, thời khắc nguy cấp cũng có thể làm cánh cho mọi người;
"Mỗi một người đều phải một mình kiêm mấy chức à? Hóa ra thuyền công làm việc trên thuyền đều bận rộn như vậy hả?" Tuy chức vụ của vài người khá quái đản nhưng Thành Long tạm thời không để ý. Anh hỏi: "Vậy tôi nên phụ trách gì bây giờ? Dù gì cũng phải làm việc gì đó phụ mọi người chứ?"
"Thật ra cũng không bận đến thế đâu. Chúng ta ra ngoài du lịch mà, mục đích chủ yếu là vui chơi giải trí, điểm này là quan trọng nhất. Những công việc kia thuộc về số ít trong sinh hoạt thôi, mỗi người đều làm việc mình am hiểu, bảo đảm chuyến du lịch của chúng ta thuận lợi."
Perona chen miệng: "Nói nhiều như thế nhưng thật ra là không muốn phát tiền lương cho mọi người ấy gì."
"Nghe mất lương tâm ghê chưa. Anh không đòi tiền học phí của em thì thôi chứ! Lần nào tới đảo mà cắt xén tiền tiêu vặt của em không hả?" Trương Đạt Dã trợn mắt trừng Perona.
Perona làm mặt quỷ, kéo Wendy đi đánh cờ. Dù sao nơi này toàn người mình, cô bé chỉ muốn hạ bệ Trương Đạt Dã xíu thôi.
"Không cần để ý, Perona là bé hư của thuyền, cần dạy dỗ." Trương Đạt Dã nói: "Muốn làm việc gì thì phải xem chú giỏi cái gì mới được."
Thành Long suy nghĩ một chút: "Tôi là nhà khảo cổ học, chắc là mỗi lần tới nơi nào đó đều có thể khảo sát một phen, sau đó nói chuyện lịch sử cho mọi người nghe?"
Trương Đạt Dã gật đầu cái rụp: "Vâng, ý tưởng rất hay, nhưng nghiên cứu lịch sử là phạm pháp."
"Hả? Tại sao?" Thành Long ngẩn ngơ.
Trương Đạt Dã lắc đầu: "Không biết nữa, cháu đoán chắc là tại người thống trị đương thời có bí mật gì đó, một khi bị công bố sẽ bị lật đổ vân vân. 11 năm trước còn có một hòn đảo bị pháo binh phá hủy vì chuyện này cơ mà."
"Chuyện này… nói thế nào thì phá hủy luôn một hòn đảo cũng quá đáng mà nhỉ? Nghĩa là tôi vừa tới nơi này đã thành tội phạm rồi à?" Thành Long ngơ ngác.
"Không đến mức ấy, chú còn chưa bắt đầu nghiên cứu mà. Tóm lại là không nên tuyên bố chú là nhà khảo cổ học với người ngoài. Khá phiền toái đấy." Trương Đạt Dã nhỏ giọng thì thầm: "Thật ra thì nếu chú tò mò cứ trộm nghiên cứu cũng không ai biết, đừng ghi chép cũng đừng công khai là được. Đặc biệt là chuyện 100 năm trống kia."
"Cậu nói thế làm tôi càng tò mò hơn. Thôi vậy, đừng gây phiền phức thì hơn." Thành Long lắc đầu, thân là một nhà khảo cổ học, anh có đầy đủ lòng hiếu kỳ nhưng đã có đồng bạn thì anh không muốn thêm phiền cho mọi người.
"Trừ kỹ năng ở mặt này, bởi vì thường xuyên đi dã ngoại làm việc nên tôi còn có chút kinh nghiệm thám hiểm cũng như sinh tồn dã ngoại, chắc sẽ có tác dụng." Thành Long suy nghĩ một chút, khiêm tốn nói: "Ngoài ra tôi còn biết chút công phu, nhưng không là gì so với năng lực của mọi người đâu."
"Không không không. Biết công phu rất giỏi mà. Cháu cực muốn học cái này!" Trương Đạt Dã nói.
"Chú Long, chú làm huấn luyện viên võ thuật đi!" Mặc dù cậu học rất nhiều kỹ xảo chiến đấu từ Artoria nhưng đa số là kỹ thuật giết người trên chiến trường. Mà công phu của Thành Long càng tinh xảo, linh hoạt, đa số thời điểm có thể giúp Thành Long lấy yếu thắng mạnh, thậm chí sáng tạo kỳ tích.
Đặc biệt là khả năng tùy tay vớ được cái gì cũng dùng làm vũ khí được, quá phù hợp với thanh chứa đồ của Trương Đạt Dã.
"À... Được thôi, nếu có thể giúp được cho cậu." Thành Long không do dự chút nào, chỉ mỗi xưng hô của Trương Đạt Dã làm anh hơi gượng gạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận