One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 261: Trương Đạt Dã dẫn đường cho người hướng thiện (2)

Chương 261: Trương Đạt Dã dẫn đường cho người hướng thiện (2)
Gion đương nhiên nghe ra Trương Đạt Dã đang chỉ trích mình. Cô ấy chỉ Artoria đang lau miệng gần đó và Tom dang nằm trên bàn ngáy khò khò, cười nói: "Đây là ăn không ngon ngủ không yên của cậu à?"
"Khụ... Cũng tại ăn không ngon nên ngày thường dễ đói, cần ăn đồ ăn vặt. Tối ngủ không yên nên ban ngày mới cần ngủ bù mà. Hợp tình hợp lý." Trương Đạt Dã hơi nghẹn, nói xong chính mình cũng không tin.
"Được rồi được rồi. Coi như cậu vượt qua kiểm tra." Thật ra thì trung tướng Gion nghe Trương Đạt Dã nhắc tới chuyện của Doflamingo là đã đồng ý rồi. Hải quân không bắt được băng Donquixote thật sự sẽ mang tới phiền toái cho đám Trương Đạt Dã, coi như đền bù bọn họ là được.
"Tôi sẽ cho người đưa đồ tới. Nhưng nếu thật sự gặp người của gia tộc Donquixote thì xin đừng manh động, tùy thời liên lạc với chúng tôi."
"Vâng, được." Trương Đạt Dã vui sướng đồng ý liên miệng. Nếu người của gia tộc Donquixote tới gây chuyện, tôi chắc chắn sẽ khuyên bọn chúng đừng manh động.
"Vậy thì… Artoria -chan~" Gion để lộ thanh kiếm Konpira: "Nhân lúc rảnh rỗi, hay là đấu một trận nhé?"
"Được thôi. Đấu ở đâu?" Artoria không có ý kiến.
Trung tướng Gion nói: "Lát nữa tôi còn phải về trung tâm, đấu trong sân được không?"
Artoria gật đầu: " Được."
Trương Đạt Dã nhớ lại trận đấu tay đôi của Artoria và Mắt Diều Hâu lần trước, toàn trường đều là trảm kích bay tứ tán: "Này, hai cô muốn phá hủy quán rượu à?"
"Đạt Dã -chan an tâm đi, chẳng qua là tỷ thí thôi, không phải quyết chiến sinh tử. Chúng tôi sẽ kiềm chế mà." Gion nháy mắt với cậu.
Trương Đạt Dã không dính thính, chỉ biết xót quán rượu nhà mình.
Cuối cùng quán rượu vẫn giữ được, chẳng qua là mặt đất nhiều ra vài vết chém. Xem ra trung tướng Gion nói sẽ kiềm chế cũng không phải chỉ nói suông mà thôi.
Cũng bởi vì áp chế lực lượng nên hai người cũng không phân rõ thắng bại. Dù gì sở trường của Gion cũng là kiếm thuật, thực lực cũng thuộc hạng cao siêu trong hàng ngũ trung tướng hải quân.
Nhưng nếu là so đấu thì Artoria càng chiếm ưu thế hơn. Tuy Gion nắm giữ Haki quan sát thành thạo nhưng kém hơn năng lực trực giác có thể nhìn thấy tương lai gần của Artoria.
Trong cuộc so thi đấu lấy chiêu thức làm chủ, dùng năng lực này đúng là chơi xấu.
Có lẽ chờ một thời gian nữa, Haki quan sát của trung tướng Gion tiến bộ một bước, đạt tới trình độ đoán trước tương lai là có thể không bị Artoria lấn lướt.
Hoặc có lẽ chờ Gion phát triển một chiêu kiếm không thể né tránh là chiếm được chút ưu thế… như kiểu phản đòn nuốt* gì đó.
Tsubame gaeshi: Một kỹ thuật trong bộ kỹ thuật ném Judo
Tsubame gaeshi: Một kỹ thuật trong bộ kỹ thuật ném Judo
Sau khi trung tướng Gion rời đi không lâu, có hai lính hải quân bình thường đưa hai chiếc còng tay và chìa khóa cùng bộ tới. Hai người họ mặt mày nghiêm túc cực kỳ, ai không biết nhìn vào còn tưởng đám Trương Đạt Dã phạm tội gì.
Hai bộ còng tay nặng trĩu, toàn thân màu đen, dùng đao kiếm bình thường chém vào còn khó lưu lại dấu vết. Trên còng tay còn có số thứ tự, trông có vẻ đúng là vật liệu chiến lược nội bộ của chính phủ.
"Tóm lại chất lượng cực kỳ tốt, giống với mô tả của người bán. Tôi rất hài lòng, thích vô cùng, hoàn toàn vượt qua giá trị mong đợi. Tốc độ gửi hàng siêu nhanh, tốc độ chuyển phát cũng tuyệt vời. Nếu nhất định phải tìm ra khuyết điểm thì chính là bao bì, hoặc nên nói là chẳng có bao bì. Thái độ nhân viên chuyển phát cũng bình thường. Nhưng nói chung là một lần mua sắm vừa ý."
Trương Đạt Dã lầm bà lầm bầm cất còng tay đi.
Thụy Manh Manh hết chỗ nói rồi: "Sếp đang viết đánh giá mua sắm online đấy à?"
"Mỗi tội không cho trả hàng hoàn tiền."
...
Sáng hôm sau, Trương Đạt Dã lâu lắm rồi mới nhận được điện thoại của Keimi.
Den Den Mushi phát ra giọng nói vui sướng: "Anh Đạt Dã, em đến tìm anh chơi này!"
Trương Đạt Dã lo lắng: "Em lại trốn đi à?"
Keimi giải thích: "Không phải. Lần này có lão đại Jinbe đi cùng, em còn đưa bạn mới theo nữa!"
Đi cùng Jinbe thì còn được, không cần lo lắng cô nhóc bị hải thú ăn nữa. Nhưng bạn mới cái gì: "Chắc không phải em lừa Shirahoshi ra ngoài đấy chứ?"
Keimi chối bay chối biến: "Làm gì có chuyện đấy. Tóm lại, chờ lát nữa em giới thiệu cho mọi người làm quen."
"Được rồi, anh đi đâu đón mọi người?"
"Đi chỗ tôi đưa các cậu lên bờ lần trước đi!" Keimi bỗng nhiên lớn tiếng nói, sau đó khôi phục giọng bình thường: "Lão đại Jinbe bảo thế."
Trương Đạt Dã cúp điện thoại: "Ai muốn đi đón Keimi với tôi?"
"Tôi muốn đi." Thụy Manh Manh giơ tay, cô khá thân với Keimi.
"Nếu thầy Jinbe cũng tới thì tôi phải theo chào hỏi." Sharkler nói.
Tom lắc đầu, ý bảo sáng nay mới theo mọi người đi một chuyến đường dài, giờ nó lười nhúc nhích rồi. Tuy rằng đa số thời gian nó đều đóng vai vật nặng cho Trương Đạt Dã vác.
Artoria nói: "Vậy tôi ở lại trông nhà."
Trương Đạt Dã cưỡi xe bong bóng, cân nhắc đến lúc về sẽ tiện đường bổ sung một ít nguyên liệu nấu ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận