One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 617: Anh đang dẫn sói vào nhà đấy! (2)

Chương 617: Anh đang dẫn sói vào nhà đấy! (2)
Thương binh ngồi bật tưng dậy, khó tin nhìn cơ thể của mình: "Tôi cảm thấy còn có thể đánh 8, 10 tên hải tặc nữa!"
Trương Đạt Dã ấn hắn nằm lại, lôi băng vải và nước khử trùng trong thanh vật phẩm ra: "Ảo giác đấy, anh chỉ bị kéo từ trạng thái hấp hối về trạng thái trọng thương thôi. Ngoan ngoãn nằm yên đi. Hai người còn ngẩn ra đấy làm gì? Băng bó cho anh ta đi chứ!"
"Rõ!" Hai hải quân vô thức muốn kính lễ, còn suýt ném luôn cáng cứu thương xuống đất.
Chờ Trương Đạt Dã đuổi kịp Wendy, ba người mới trợn tròn mắt nhìn nhau. Vị này là ai vậy?
Nhưng bọn họ không có thời gian suy nghĩ nhiều, thương binh thoáng cái đã hét rầm lên: "Đau đau đau quá! Vết thương lại bắt đầu đau rồi, tôi cần băng bó!"
Hai chiến hữu luống cuống tay chân giúp hắn khử trùng và băng bó vết thương, đồng thời còn không quên cười nhạo:
"Mặc dù không biết chuyện là thế nào nhưng hình như cậu vừa nhặt lại một cái mạng rồi… Chúng tôi sẽ nhớ kỹ di ngôn của cậu."
"Giúp tôi nói với Lyly... Tôi đã thương cô ấy từ rất lâu rồi... Ha ha ha..."
Hai tên bạn xấu học giọng điệu vừa rồi của hắn giống như đúc, làm thương binh tức đỏ cả mặt: "Chờ tôi khỏi hẳn tôi sẽ đánh chết hai tên khốn các cậu!"
"Ha ha ha ha..." Hai bạn xấu cười một lát lại rơi nước mắt, mỗi người cho một bên vai hắn một đấm: "Thằng ranh nhà cậu. Cậu sống sót… cmn tốt quá!"
Thương binh cũng chảy nước mắt: "Khóc thì khóc đi, đánh tôi làm gì? Ông đây gãy xương bả vai đấy đám khốn này!"
...
Ồn ào thì ồn ào, đùa giỡn thì đùa giỡn, sau khi phát tiết tâm trạng một chút thì bọn họ vẫn khiêng cáng chiến hữu về phòng cứu thương của căn cứ. Đúng như Trương Đạt Dã đã nói, người này chỉ thoát trạng thái hấp hối, trở về trạng thái trọng thương thôi. Nếu không cứu chữa kịp thời là sẽ thành vấn đề lắm.
Lúc này Wendy đã đang chữa cho thương binh kế tiếp. Có lẽ ma pháp chữa thương của Wendy có tác dụng giảm đau tạm thời nên mỗi lính hải quân được cô bé kéo từ quỷ môn quan về đều ngồi bật tưng dậy, đúng kiểu hấp hối vùng dậy nghĩa đen luôn.
Trương Đạt Dã chỉ đành ấn từng người nằm lại như cũ, giải thích đôi câu, cho người ta băng vải và thuốc sát trùng.
Trong quá trình Wendy điều trị, Trương Đạt Dã cũng học tư thế của Wendy để vươn tay ra, thử bí quyết Wendy từng hướng dẫn để sử dụng ma pháp chữa trị. Tiếc là tay của cậu mãi không tỏa ra ánh sáng xanh lục. Nhưng cậu cũng không giận, tập nhiều là học được ấy mà, đằng nào cậu cũng rảnh.
Trung úy Ripper ban nãy chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên là không thấy Trương Đạt Dã và Wendy đâu nữa, quay đầu lại thì hai người kia đã đứng ở cạnh cáng cứu thương.
Bởi vì lo lắng cho các chiến hữu, Ripper đang muốn quát Trương Đạt Dã đừng thêm loạn thì phát hiện các chiến hữu vừa rồi chỉ còn thoi thóp đều lần lượt bật tưng lên như xác chết vùng dậy. Hắn kinh ngạc há hốc miệng.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là trái ác quỷ trong truyền thuyết à?" Trung úy Ripper không dám quấy rầy Trương Đạt Dã và Wendy, chỉ có thể quay sang hỏi Artoria… Tuy cô gái này trông còn nhỏ tuổi nhưng rất giống người lãnh đạo.
Artoria suy nghĩ một chút, đây không phải lần đầu Wendy biểu diễn năng lực trước mặt người ngoài, chứng tỏ để lộ ra ngoài cũng không sao. Thế nên cô đáp: "Là ma pháp chữa trị, có thể chữa khỏi vết thương cho người khác. Anh hiểu thành năng lực của trái ác quỷ cũng được."
Trung úy Ripper cái hiểu cái không. Ma pháp là gì? Vẫn là năng lực của trái ác quỷ càng dễ hiểu hơn: "Có cả năng lực đáng gờm như thế cơ à? Rõ ràng chỉ là một cô bé nhỏ tuổi…"
Carla giương cánh bay tới trước mặt Ripper, kiêu ngạo nói: "Đừng xem thường cô bé ấy. Wendy giỏi lắm, cô ấy được xưng là 'Tiên nữ bầu trời' ở chỗ chúng tôi cơ mà."
"Tiên nữ à? Giỏi thật đấy..." Ripper nhìn từng chiến hữu thoát khỏi nguy nan thì vừa ngạc nhiên lại mừng rỡ đến không nói ra lời, chỉ có thể thuận theo lời Carla khen giỏi.
Lính hải quân đi theo phải mất một lúc lâu mới kịp phản ứng, vội vàng chạy vào phòng cứu thương tìm quân y xác nhận tình huống.
Wendy dùng mu bàn tay gạt mồ hôi trên trán, hướng cả hai tay về phía thương binh cuối cùng đang hấp hối, hai binh lính khiêng cáng đã chứng kiến kỳ tích, rất mong đợi nhìn Wendy.
"Không sao chứ?" Trương Đạt Dã lo lắng hỏi. Ma pháp chữa thương của Wendy thuộc về ‘ma pháp tiêu hao’ trong Fairy Tail, hiệu quả thì rất mạnh nhưng cũng tiêu hao cực nhiều ma lực. Dù Wendy không chữa cho các thương binh khỏi hẳn thì vẫn phải chịu gánh nặng rất lớn.
Trương Đạt Dã không rõ tình trạng ma lực của Wendy hiện tại, sợ cô bé miễn cưỡng bản thân, rút ra càng nhiều ma lực cứu người.
"Cỡ này thì không sao đâu ạ." Giọng Wendy thoáng vẻ mệt mỏi nhưng cũng rất tự tin: "Thời gian này em đã cố gắng rất nhiều mà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận