One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 678: Xuất phát, núi Đảo Nghịch thẳng tiến (1)

Chương 678: Xuất phát, núi Đảo Nghịch thẳng tiến (1)
Trương Đạt Dã cười nói: “Ha ha, cũng giống ra phết đấy.”
“Ai là nhân vật phản diện hả? Rõ ràng là hắn muốn cướp đồ của bọn em.” Perona bất mãn: “Dù sao hải quân cũng nói tên kia không phải người tốt lành gì, sẽ không dễ dàng thả hắn ra đâu.”
“Bị hải quân giam lại rồi à.” Trương Đạt Dã còn đang nghĩ nếu hắn chưa bị bắt thì sẽ tới nhà hắn tặng mấy thứ lặt vặt cơ. Có điều tính cách của Perona đã thay đổi triệt để rồi ư, sau khi bắt được người còn biết giao nộp cho hải quân cơ á?
“Sao trông anh có vẻ thất vọng thế, chẳng lẽ anh còn muốn trả thù hắn à?” Carla nhìn Trương Đạt Dã rồi nói:
“Người kia đã bị Perona đánh thành đầu heo, hơn nữa sau khi Wendy mềm lòng hỗ trợ hắn tiêu sưng một chút thì Perona lập tức lại đánh hắn trận nữa. Dù là dạy dỗ chắc cũng đủ rồi chứ? Nếu không phải vì tóc của tên kia quá đặc biệt thì hải quân cũng chẳng nhận ra được hắn.”
Trương Đạt Dã bừng tỉnh hiểu ra: “Ồ, còn có thể làm như vậy nữa cơ à. Perona đúng là thiên tài, sau này gặp được tên cặn bã nào thì có thể đánh đến gần chết rồi chữa khỏi, sau đó lại đánh đến gần chết, cho đến tận khi ma lực của Wendy cạn kiệt thì tính tiếp ha.”
Wendy khó xử: “Làm thế không hay đâu ạ.”
Trái lại, Perona rất vui vẻ. Hiếm khi nghe được Trương Đạt Dã khen cô nhóc một câu, cô nhóc cảm thấy hôm nay có thể ăn thêm một bát cơm.
Lúc này, Thụy Manh Manh đi từ trong khoang thuyền tới: “Sếp ơi, đã soạn kỹ đồ đạc rồi, chỉ là thiếu mất 10 thanh lạp xưởng, trọng lượng của táo cũng hơi sai.”
Trương Đạt Dã chỉ chỉ sang bên cạnh: “Đoán chừng ngày mai sẽ càng ít hơn, trước khi đi thì mua bổ sung chuyến nữa vậy.”
Thụy Manh Manh quay đầu nhìn theo tay Trương Đạt Dã, chỉ thấy Tom nằm ngửa trên chiếc ghế ở bãi cát, tay cầm một thanh lạp xưởng đặt dưới mũi, nhắm mắt hít sâu một hơi từ đầu này lạp xưởng sang đầu kia. Sau đó nó há miệng, hàm răng giống như dao cầu* gặm từng đoạn lạp xưởng, cuốn vào trong miệng nhai nuốt.
*dao gắn vào đế gỗ chuyên thái thuốc đông y.
“Ừm… Thôi được rồi.” Thụy Manh Manh đã thành thói quen.
Trương Đạt Dã hỏi: “Sharkler vẫn chưa quay lại à?”
Thụy Manh Manh đáp: “Có trở về một lần, dẫn theo vài thợ đóng thuyền đến kiểm tra Hope một lượt từ trong ra ngoài rồi lại đi tiếp rồi. Anh ấy nói muốn mua cái gì đó, lát nữa sẽ về.”
Có lẽ hắn lại đi xem xét các loại kem đánh răng và bàn chải ấy mà, thói quen của Sharkler rồi. Trương Đạt Dã hỏi tiếp: “Vừa nãy mọi người có thấy một đám hải tặc giọng nói rất lớn và cầm theo ba thanh kiếm xịn không?”
“Hải tặc thì có mấy đám cơ nhưng chưa kịp nói chuyện thì đã bị đánh bại. Chúng tôi cũng không biết giọng nói của chúng có lớn hay không.” Thụy Manh Manh chỉ vào một chiếc thuyền: “Đều ở trên con thuyền này cả, nhưng người bị bắt trước đó đã bị hải quân đưa đi, lát nữa họ sẽ tới nhận đám này, thuận tiện kết toán tiền thưởng luôn.”
“Được thôi, để tôi đi xem thử, góp được bao nhiêu thuyền trưởng rồi?” Trương Đạt Dã hỏi. Nơi này có tổng cộng 20 con thuyền hải tặc, chẳng biết bọn họ ôm cây đợi thỏ được mấy thuyền.
Thụy Manh Manh suy nghĩ rồi nói: “18 người, còn 2 người vẫn chưa quay về. Chuyện lớn như vậy, nói không chừng bọn họ đã biết tin rồi.”
“Không sao cả, dù gì thì Diệp Ngôn gác đêm có bật đèn hay không cũng chẳng khác nhau, tối nay đúng lúc câu cá luôn. Tôi cảm thấy có lẽ bọn họ sẽ nhân lúc đêm hôm mà lén lút quay về lái thuyền rời đi, đến lúc đó đương nhiên sẽ tập hợp đủ người.”
Trương Đạt Dã lên thuyền hải tặc và tìm được 3 thanh kiếm, tiền bạc châu báu và Belly gì đó thì đều bị đám Cờ Yêu lục soát và mang về Hope cả rồi. Công việc này bọn chúng càng làm càng thuận tay, Trương Đạt Dã còn hơi lo rằng chúng sẽ lầm đường lạc lối.
“Tôi đi đưa chút đồ, có ai muốn ra ngoài dạo chơi không?” Trương Đạt Dã hỏi. Đầu tiên cậu nhìn Tom, có điều Tom không rảnh, nó đang mân mê máy làm kem với Carla và các bé loli, nguyên liệu cũng đã chuẩn bị xong xuôi cả rồi.
Artoria thì… Tình huống này Artoria nằm trong phần loli luôn.
Brook không muốn ra ngoài, đối với người từng làm hải tặc như hắn thì địa điểm hấp dẫn nhất ở thị trấn Logue có lẽ là đài tử hình. Nhưng hải tặc già đời như Brook không hứng thú lắm với nơi hải tặc thế hệ sau mình bị xử tử.
Nếu thật sự đi xem thì hắn sẽ có cảm giác người đầu bạc đưa tiễn người đầu xanh ấy chứ.
Cuối cùng người đi cùng Trương Đạt Dã là Diệp Ngôn và Thụy Manh Manh. Diệp Ngôn muốn đi thăm thú thêm một chút để tìm kiếm cảm hứng, Thụy Manh Manh muốn mua hàng bổ sung, dù sao Tom cũng sẽ ăn vụng, vậy thì chẳng thà mua nhiều hơn để chuẩn bị bù lại phần nó ăn vụng.
Khi Trương Đạt Dã đúng hẹn đưa 3 thanh kiếm tới tiệm vũ khí của Ippon Matsu, Ippon Matsu nở hoa trong bụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận