One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 716: Smoker nhả ra một dấu hỏi chấm (1)

Chương 716: Smoker nhả ra một dấu hỏi chấm (1)
Quân hạm chậm rãi neo cạnh bờ, một người đàn ông cao lớn vạm vỡ bước xuống khỏi thuyền. Ông có mái tóc ngắn, mặt mày cương nghị, chỉ là khí chất cứ như ngược hẳn với ông già gân Garp tràn đầy sức sống kia, giữa hai hàng mày vị này gần như để lộ vẻ héo rũ.
Sau lưng người này là một nam một nữ, nam tóc ngắn màu xám bạc, miệng phì phèo 2 điếu xì gà, thoạt nhìn vạm vỡ và lưu manh. Nữ có mái tóc dài màu hồng, miệng cũng ngậm một điếu thuốc thơm, xinh đẹp không thua gì Thỏ Hồng, khí chất thì lại khác hẳn.
Trương Đạt Dã cứ cảm thấy cái tổ hợp này sai sai nhưng vẫn đón tới: "Ngài là đại tướng Zephyr ạ?"
Cậu nhớ người đi theo Zephyr phải là Ain và Binz chứ nhỉ. Nhưng nghĩ lại thì lúc Zephyr đưa hai người họ ra ngoài thực tập chắc là ông đã bị chặt đứt tay rồi. Hiện tại Zephyr đi cùng những người khác cũng hợp lý thôi, chỉ là hai người này cũng rất quen mắt.
"Không cần xưng hô như vậy, tôi đã không phải là đại tướng từ lâu rồi, giờ tôi chỉ còn là huấn luyện viên thôi." Zephyr không ngạc nhiên khi đối phương nhận ra mình, lẳng lặng đánh giá đội ngũ trẻ tuổi quá mức trước mặt.
Nếu không phải ông xem tài liệu do trung tâm cung cấp thì khó mà tưởng tượng được đây là những người đã đánh bại Sư Tử Vàng. Ông cười hỏi: "Cô cậu chính là đoàn du lịch Hope khá sôi nổi thời gian này đấy hửm?"
"Vâng. Vì bắt hơn 400 tên tội phạm Baroque Works nên chúng cháu liên lạc hải quân, chỉ không ngờ người tới lại là đại… là ngài Zephyr tự mình dẫn đội tới." Trương Đạt Dã do dự một chút, quyết định dùng 'ngài' để xưng, chỉ là không hiểu dụng ý của hải quân khi phái Zephyr tới đây.
Zephyr rất hiền lành, kiên nhẫn giải thích: "Vừa hay tôi đang dẫn học sinh thực tập ở gần đây, bởi vì Baroque Works không giống tội phạm bình thường nên hải quân giao cho tôi tới áp giải."
"Thực tập ạ?" Trương Đạt Dã suy nghĩ một thoáng, hình như đúng là chuyện Zephyr thường xuyên thực hiện. Lần cụt tay cũng là lúc ông đang trên đường dẫn tân binh thực tập mới bị hải tặc chém.
"Nói cách khác, trên thuyền đều là tân binh ạ?" Trương Đạt Dã đặc biệt quan sát một nam một nữ theo sát bên người Zephyr, hai vị này chắc là Smoker và Hina nhỉ? Vẫn đang ở trại huấn luyện à?
"Này, đừng có so chúng tôi với tân binh bình thường chứ." Năm nay Smoker 25 tuổi, anh và Hina là hai người có thực lực mạnh nhất đợt huấn luyện này của Zephyr. Đang độ tuổi trẻ nông nổi cỡ này mà bị một người nhỏ hơn mình xem như tân binh làm anh hơi khó chịu.
"Smoker, chú ý lập trường của mình đi, Hina nhớ đoàn du lịch Hope là bạn của hải quân." Hina tỉnh táo hơn Smoker nhiều lắm, hơn nữa trên ý nghĩa nào đó thì đám học viên bọn họ đúng là tân binh mà.
"À, xin lỗi, tôi nói vậy không thỏa đáng, không có ý coi thường anh chị đâu. Tôi nghe nói học trò do ngài Zephyr dạy dỗ đều là tinh anh trong hàng ngũ hải quân." Trương Đạt Dã không hề muốn vừa gặp đã trình diễn tiết mục chọc điên Smoker, đề xuất tỷ thí rồi vả mặt ngay trước toàn thể quần chúng.
Cậu lôi một hộp xì gà từ thanh vật phẩm ra, đưa cho Smoker: "Thứ này xem như để nhận lỗi với anh. Hàng tốt đấy nhé~"
Đối phương đã lễ độ như vậy, Smoker cũng không nói thêm cái gì. Anh mở hộp ra ngửi thử: "Ồ? Đồ tốt đấy. Tôi chưa thấy hãng này bao giờ. Cậu mua ở đâu thế?"
Chưa từng thấy là đương nhiên, đây là xì gà Tom hút khi ngồi trên xế sang lúc vừa thừa kế di sản triệu đô la đấy, tiêu chuẩn chất lượng khỏi phải bàn. Thật ra cậu còn có một loại xì gà có thể nhả ra đủ loại vòng khói cơ, nhưng Smoker người ta là năng lực giả trái Moku Moku (khói mù) đấy, không cần thứ kia.
(khói mù)
Trương Đạt Dã nói: "Chỉ có một nhà này, không có chi nhánh khác. Anh cứ nếm thử hộp này trước đi, muốn mua thì tìm tôi, mỗi điếu chỉ cần 100.000 Belly thôi."
"100.000 Belly á? Sao cậu không đi cướp đi?" Mỗi lần Smoker hút thuốc là phải ngậm hẳn hai điếu, với tốc độ hút thuốc của anh thì mỗi ngày bay luôn cả triệu Belly rồi còn gì. Tiền lương của anh còn chưa cao đến mức có thể thoải mái lãng phí.
"Bản hạn chế mà, sản lượng thấp vô cùng tận." Tuy trong tay Trương Đạt Dã vẫn còn chút hàng tồn nhưng giờ ao thưởng ngày càng lớn rồi, cậu cũng không biết khi nào mới có thể rút được lần nữa.
Smoker trẻ tuổi lún vào xoắn xuýt. Zephyr lên tiếng cắt ngang cuộc đổi chác: "Giao nhận tội phạm trước rồi nói chuyện tiếp nhé."
"Được thôi." Trương Đạt Dã thoáng tiếc nuối kết thúc đề tài, suýt thì lừa được tiền của Smoker: "Đều đang giam trong căn nhà lớn bên kia, tôi dẫn mọi người qua đó."
Phần lớn tội phạm đều đã tỉnh lại, chỉ là trạng thái không tốt cho lắm. Một nguyên nhân là bị thương, nguyên nhân còn lại là không được ăn cơm nguyên ngày rồi.
Đối với Trương Đạt Dã mà nói, lương thực vô cùng đáng quý, không thể lãng phí cho mấy người thế này được. Dù sao con người ta đói một, hai bữa cũng chẳng chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận