One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 723: Gió và khói (1)

Chương 723: Gió và khói (1)
Zephyr dẫn đội đi ra ngoài thực tập sẽ dẫn theo quân y cực kỳ giỏi, quân y vừa kiểm tra cho Smoker vừa lần lượt báo vết thương.
Từng triệu chứng nghe mơ hồ không hiểu làm mí mắt Trương Đạt Dã giật tưng tưng. Nhiều vết thương như thế sẽ không đánh hỏng Smoker chứ hả? Cậu vội kéo Wendy tới muốn giúp một tay.
Thụy Manh Manh như đứa nhỏ làm sai chuyện, cúi gằm mặt đi theo.
Quân y vẫn còn đang báo vết thương, nói tóm lại chiêu này của Thụy Manh Manh khống chế sức mạnh vô cùng tốt, y như cảm nhận của Smoker vậy, giống một cây búa nện lên người anh, vết thương cũng rải rác đều đặn khắp cơ thể luôn.
Sau khi báo xong một chuỗi dài vết thương làm người ta nghe mà tuyệt vọng, quân y kết luận: "Bị thương không nặng lắm, xử lý qua rồi chờ mấy ngày là lành hẳn thôi."
"Hả?" Trương Đạt Dã suýt trẹo hông: "Ngài chắc chứ ạ? Vừa nãy nói nhiều như vậy mà chỉ cần mấy ngày là có thể bình phục?"
"Chắc mà, tôi xử lý qua từng loại vết thương rồi." Quân y cực tự tin với năng lực của mình, cũng hơi nghi hoặc: "Nhưng nhiều vết thương khác nhau cùng lúc xuất hiện trên người của một người thế này cũng hiếm lắm. Chiêu thức tiểu thư dùng thật đáng gờm."
"Xin lỗi ạ!" Lời khen của quân y làm Thụy Manh Manh cảm thấy đối phương đang trách cứ.
"Không phải lỗi của cô, là tôi không bằng người." Smoker rít xì gà, nhả ra một ngụm khói.
Năng lực giả trái khói đúng là ngông nghênh, bị đánh thảm như thế mà xì gà dứt khoát không rơi, chưa kể bị thương nặng mà nên hút thuốc vẫn hút thuốc, không ai thèm quản.
"Nhưng trạng thái này của tôi chắc không thể so đấu với những người khác được nữa rồi." Smoker còn nhớ Trương Đạt Dã nói mọi người của Hope đều muốn thử đấu với hệ Logia xem thế nào.
"Cái này thì chưa chắc." Trương Đạt Dã nhẹ nhàng đẩy Wendy về phía trước: "Cho anh xem thử 'Tiên nữ bầu trời' là như thế nào."
Zephyr hứng thú, ngăn cản những binh lính không rõ tình huống đang muốn tha Smoker đi: "Để cô bé thử xem."
Wendy tiến lên vài bước, bàn tay tản ra ánh sáng xanh lục. Smoker lập tức cảm thấy cơn đau nhức khắp người đều dịu dần: "Năng lực chữa trị à? Hiệu quả khoa trương thật đấy."
Chỉ lát sau Smoker lại đứng lên, siết chặt nắm tay, cảm giác chẳng những vết thương khỏi gần hết rồi mà ngay cả thể lực cũng khôi phục rất nhiều.
Quân y nhìn Wendy đầy hâm mộ. Hắn cũng rất muốn có năng lực thần kỳ vượt qua y thuật cấp độ thông thường như thế.
Zephyr coi như đã hiểu rõ tâm trạng của Garp. Ví dụ khi Garp đánh nhau với Râu Trắng đi, đánh 3 ngày 3 đêm chắc cũng khó phân thắng bại, đến lúc đó tìm Wendy giúp tranh thủ mấy phút là có thể khiến Garp trở lại trạng thái tốt nhất để đánh tiếp, sau đó Râu Trắng nhất định phải chết.
Ánh mắt Zephyr nhìn Wendy trở nên lấp lánh: "Cô bé ơi, cháu..."
"Không, em ấy không muốn ạ." Trương Đạt Dã cướp lời: "Trung tướng Garp đã hỏi chuyện ngài đang định hỏi rồi."
"Ha ha, vẫn muốn tiếp tục du lịch à? Cũng tốt." Zephyr biết Garp, Trusu, Gion và đủ người đều đã từng thử mời chào, chẳng qua câu trả lời đều không sai biệt lắm. Loại chuyện này cũng khó mà cưỡng ép được.
Hina mời quân y kiểm tra lại vết thương cho Smoker, xác nhận anh gần như khôi phục hoàn toàn. Cô nhìn Zephyr, lại nhìn Wendy, trong lòng dâng lên một ý tưởng.
Trương Đạt Dã thấy Zephyr ngừng tấn công thì tiếp tục lăm le Smoker: "Được rồi, anh Smoker còn có thể tiếp tục chứ ạ?"
Cậu thừa nhận mình thèm cái xác hệ Logia của Smoker, muốn cho các đồng bạn đều thử một lần.
"Không thành vấn đề, tôi cảm thấy trạng thái rất tốt!" Smoker nghĩ có thể giao đấu với nhiều đối thủ kỳ quái như vậy là kinh nghiệm khó có: "Tiếp theo đến lượt ai?"
Wendy bị sự nhiệt tình của Zephyr dọa sợ trốn ra sau lưng Trương Đạt Dã, nghe vậy thì đứng dậy, nhỏ giọng nói: "Là em, anh Smoker."
"Wendy? Không hay lắm đâu..." Smoker cực kỳ khó xử. Mấy người vừa rồi đều ổn, Diệp Ngôn nhỏ nhất trông cũng như 16 - 17 gì đấy. Nhưng nhìn Wendy mới 12 - 13 tuổi thôi, lại còn vừa chữa thương cho anh nữa chứ. Smoker cảm thấy mình không đánh nổi.
Điểm chính là, chẳng may thua thì mất mặt lắm, nếu thắng... hình như còn mất mặt hơn thua.
'Đánh cả một cô bé 12 tuổi, Hina xem thường cậu.' Smoker đã có thể nghĩ đến ngày mai mình sẽ phải chịu giễu cợt thế nào.
"Xin anh Smoker cứ chiến đấu với em hết sức ạ. Em có lý do nhất định phải mạnh lên!" Ở những chuyện thế này, Wendy rất kiên định: "Nhờ anh ạ!"
"Nếu em đã nói thế thì được rồi." Smoker nhìn ánh mắt kiên định của Wendy, cảm thấy mình không cách nào từ chối được. Cùng lắm thì lát nữa nhường cô bé.
"Nắm đấm trắng!" Smoker sử dụng chiêu thức thông thường nhất của mình, cảm thấy như vậy không tính là bắt nạt người ta, cũng không coi thường người ta.
"Thiên Long trảo!" Cánh tay Wendy được gió quấn quanh như móng vuốt rồng, chụp vào nắm tay của Smoker.
“Xèo!” Nắm đấm của Smoker vỡ thành cụm khói, chỉ là bản thể không bị thương chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận