One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 251: Một năm nhiều chuyện nhức đầu của Kong

Chương 251: Một năm nhiều chuyện nhức đầu của Kong
"Không giống. Chỉ cậy mạnh thì chẳng phải giống với Hody Jones à?" Sharkler nghiêm túc nói: "Tôi muốn bắt đầu tập luyện từ chiêu thức có uy lực cơ sở nhất, muốn nắm bắt Karate người cá từng chút một."
"Có lý." Trương Đạt Dã gật đầu. Sharkler là người óc tư tưởng khá là trưởng thành, loại chuyện này không cần cậu bận tâm.
Nhưng cậu vẫn rất muốn phỉ nhổ ở chỗ thật ra nắm đấm công phá 1000 viên ngói đã là sát chiêu của người cá bình thường rồi, thế mà đến chỗ Sharkler lại thành chiêu thức luyện tập cơ sở. Trời sinh thần lực đúng là muốn gì làm nấy nhỉ.
Sau khi rèn luyện một hồi, rốt cuộc gom đủ năng lượng rút thưởng trước bữa tối. Hôm nay hai món phần thưởng đều có duyên với Sharkler:
[Võ phục màu đen của Sharkler: Mặc trước hoặc sau khi biến hình đều được. Sharkler từng mặc quần áo này tranh tài nhu đạo, đánh bại Kabutack.]
[Gậy sốc điện của Kabutack: Vũ khí nhánh của Kabutack nhưng người bình thường cũng có thể sử dụng. Tiến sĩ Kouenji đã từng dùng nó để giật Sharkler bất tỉnh.]
"Cuối cùng cũng có tí tác dụng." Trương Đạt Dã đưa võ phục màu đen cho Sharkler.
"Ơ? Võ phục à? Vừa hay, mặc nó vào luyện tập chắc sẽ thoải mái hơn." Sharkler rất thành thạo mặc vào cho mình.
Trương Đạt Dã hân hoan ra mặt. Cuối cùng cũng mặc quần áo rồi. Sharkler rất khó khiến người ta cảm thấy hắn là người máy, thấy hắn lúc nào cũng trần trùng trục cứ quái quái thế nào.
Tiếp theo, cậu lấy gậy sốc điện ra, đó là một một cây gậy cỡ 50cm, hình dáng giống sừng bọ hung hơi cải tiến, ấn lên nút trên chuôi cầm sẽ phát ra tiếng phóng điện tành tạch.
Trương Đạt Dã cảm thấy nó là cây gậy sốc điện bình thường, chẳng qua nếu đánh ngã được Sharkler trong chế độ Super Mode thì không đơn giản vậy đâu.
"Oái, sao cậu lại lấy được cái đấy!" Sharkler lùi lại hai bước rất khoa trương.
Trương Đạt Dã đáp: "Cần gì phản ứng mạnh như vậy? Đúng rồi, anh hiểu biết thứ này chứ? Có cần sạc điện không?"
"Không biết. Đừng có hỏi tôi. Có thể đừng chĩa nó về phía tôi không? Tôi vừa thấy loài người cầm nó là tôi thấy vừa đau hông vừa nhức đầu." Sharkler nhớ mình bị tiến sĩ dùng gậy sốc điện dí thẳng eo, vết sẹo trên đầu hắn cũng là từ sau vụ việc lần đó.
Trước kia chiến đấu với Kabutack thì không cảm thấy vấn đề gì, nhưng thấy loài người cầm nó lập tức liên tưởng đến lúc bị tiến sĩ trừng phạt.
"Rồi rồi, tôi tự nghiên cứu." Trương Đạt Dã cất gậy sốc điện đi, định hôm nào tìm con hải thú để thử uy lực.
...
Lúc này người nhức đầu không chỉ có mình Sharkler, nguyên soái Kong tại hải quân Marineford cũng đang nhức đầu vô cùng. Hắn cảm thấy năm nay đúng là sóng gió.
Khó khăn lắm sự kiện Thánh Địa bị tập kích ba năm trước mới lắng xuống, người cá Jinbe cũng gia nhập Thất Vũ Hải, hết thảy đều phát triển theo phương hướng tốt đẹp.
Sau đó Thiên Long Nhân Mjosgard mất tích, nửa tháng ấy người của ông già nhà thánh Mjosgard suýt phiền Kong đến chết.
May mà thánh Mjosgard bình an trở lại Mary Geoise, đảo Người Cá cũng nhân lúc đó lấy lòng Chính Phủ Thế Giới. Sau đó hắn lại biết tin tình báo, băng hải tặc Tóc Đỏ đại náo Tân Thế Giới.
Hắn biết Shanks Tóc Đỏ, từng là thực tập trên thuyền của Roger. Mười năm trôi qua, phần lớn thành viên làm việc trên tàu của Roger đã quy ẩn, chỉ mình Shanks trở thành đại hải tặc vô cùng khét tiếng.
Nếu chỉ là thêm một đại hải tặc thì cũng chẳng phải vấn đề gì. Mấy năm nay ngày càng nhiều hải tặc, thêm hắn cũng chẳng đáng là bao. Quan trọng nhất là thân phận của Tóc Đỏ khá là phiền phức, Kong tạm thời không biết nên xử lý ra sao.
Còn một người khác cũng là hải tặc thực tập cùng thời gian với hắn, không biết là rửa tay gác kiếm rồi hay đang mưu tính gì khủng bố hơn. Có thời gian cũng phải chú ý một chút.
Chuyện này còn chưa có giải quyết đâu, hôm nay lại có tin tức truyền tới, nói là Crocodile và Mắt Diều Hâu Mihawk gặp nhau ở Alabasta.
Hai tên Thất Vũ Hải gặp mặt cũng không phải chuyện nhỏ, nếu hai người bọn họ có ân oán cá nhân, đánh một trận thì đã tốt. Nhưng nếu chỉ gặp nhau nói mấy câu rồi tách ra thì phiền to.
Kong không bao giờ tin tưởng Thất Vũ Hải hoàn toàn. Hắn cảm thấy hai người nọ gặp nhau chắc chắn là vì kế hoạch không thể cho ai biết. Nếu không chẳng lẽ Mắt Diều Hâu rảnh không có việc gì, nhàm chán ngàn dặm xa xôi chạy đến địa bàn của Crocodile chỉ để nói chuyện hai câu rồi đi à?
Cần phải điều tra. Mắt Diều Hâu hành động đơn độc nên không dễ điều tra cũng chẳng sao, tra Crocodile là được. Người nọ ở Alabasta mấy năm rồi, có vẻ trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không đổi vị trí.
Năm nay đúng là năm hạn mà, chuyện phiền phức nối nhau mà tới. Hay là giao công việc cho Sengoku sớm một tí nhỉ?
"Tuy đồ ăn của đảo Người Cá ngon đấy, nhưng đúng là đồ ăn nhà mình vẫn tuyệt hơn." Trương Đạt Dã tựa lưng vào ghế ngồi, cầm tăm xỉa xăng, không giữ chút hình tượng nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận