One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 505: Garp không đáng tin cậy (3)

Chương 505: Garp không đáng tin cậy (3)
“Đoàn du lịch đó chính là các cô cậu. Sengoku cảm thấy những người có thực lực xử lý Sư Tử Vàng như cô cậu cứ nhất quyết ở lại biển Đông có khi là vì mục đích không đơn giản. Không thể để các cô cậu gây chuyện ở biển Đông được.”
Cứ như vậy, Garp kể tuốt tuồn tuột về nhiệm vụ giám sát cho đối tượng mình cần giám sát biết.
Trương Đạt Dã xấu hổ nói: “Ông cứ nói thẳng chuyện ấy cho chúng tôi như vậy không sao chứ?”
Garp sững sờ: “Ừ nhỉ, tôi nên giữ bí mật chuyện này với cô cậu mới phải. Bowahahahaha, coi như tôi chưa nói gì đi nhé.”
“Sao mà coi như được!” Sharkler, Wendy, Carla và Perona đều khinh bỉ.
Garp xua tay nói: “Không sao, tính tình cái tên Sengoku kia như vậy đấy, hắn luôn cân nhắc tất cả mọi khả năng xảy ra. Rõ ràng Tsuru và Gion đều rất tín nhiệm các cậu.”
Trương Đạt Dã không quan tâm đến việc Garp rút lại lời, chỉ hỏi: “Nguyên soái đương nhiệm là nguyên soái Kong chứ nhỉ? Sao nghe ngài miêu tả cứ giống như là đại tướng Sengoku đang nắm quyền vậy?”
“Bởi vì Sengoku sắp trở thành nguyên soái rồi, còn chưa đầy một tháng nữa. Mặc dù trên danh nghĩa hắn là đại tướng nhưng thật ra hiện giờ mọi việc trong trung tâm đều do hắn quyết định.”
“Không đúng, trước đó trung tướng Gion nói lý do đại tướng Sengoku không tới là do trung tâm cần có một đại tướng canh giữ cơ mà…”
“Nguy rồi, chuyện này cũng cần phải bảo mật, coi như tôi chưa nói gì nhé.”
Đối với việc nguyên soái của hải quân sắp thay đổi cũng không ngoài suy đoán của Trương Đạt Dã. Đến lúc đó Chim Trĩ Xanh và Chó Đỏ chắc sẽ thăng chức lên đại tướng.
Về phần Sengoku muốn Garp chú ý đến bọn họ nhiều hơn, nếu Garp đã có thể hùng hồn nói toạc ra như vậy thì có lẽ việc này không phải chuyện gì quá nghiêm trọng.
Nhìn Garp có vẻ không đáng tin cậy như vậy thôi chứ ông không ngốc, nếu Sengoku nghiêm túc căn dặn ông không thể tiết lộ chuyện gì thì một chữ ông cũng sẽ không nói với người khác.
Sengoku giao cho Garp nhiệm vụ này đoán chừng là vì biển Đông xem như ‘biểu tượng hòa bình’, rất quan trọng với hải quân, cần duy trì sự cảnh giác cần thiết. Nói không chừng còn có một phần nguyên nhân là do Sengoku thấy Garp rảnh rỗi quá nên trong lòng khó chịu, cố ý vẽ việc ra cho ông làm.
Sau đó Garp hỏi một chút về vụ Sư Tử Vàng, Trương Đạt Dã thuật lại đơn giản mục đích và kết cục cuối cùng của Sư Tử Vàng.
Tiếp theo Trương Đạt Dã hỏi: “Những chuyện này đại tướng Sengoku không nói với ngài à?”
“Lúc ấy hình như tôi không cẩn thận ngủ thiếp đi, bowahahahaha.” Garp cười không tim không phổi, sau đó hơi buồn bực nói: “Cái tên Shiki kia, đã vượt ngục rồi thì cứ núp ở chỗ nào đó mà dưỡng lão chẳng phải tốt hơn ư?”
Suy cho cùng thì hắn cũng là người cùng thời đại với Garp, mặc dù chạm mặt là sẽ nhân lập trường khác nhau mà chiến đấu một mất một còn với đối phương, nhưng khi người kia thật sự chết rồi thì ông lại cảm thấy hơi mất mát.
Nhất là lúc nghĩ đến việc người đánh bại Shiki chính là cô bé giành ăn thịt với Luffy, Garp đột nhiên cảm thấy bản thân hình như đã già rồi.
“Sư Tử Vàng Shiki gì đó mà hai người nói rất mạnh à?” Ace ngồi một bên yên lặng lắng nghe câu chuyện giữa Trương Đạt Dã và Garp, sau đó tò mò hỏi.
Trương Đạt Dã thuận miệng nói: “Sư Tử Vàng là đại hải tặc nổi danh ngang với vua hải tặc Roger mười mấy năm trước. Sau đó hắn gây náo loạn tại trung tâm hải quân và bị bắt, tiếp nữa hắn đã chặt đứt hai chân để vượt ngục, sức mạnh chắc hẳn đã thụt lùi đi nhiều so với mười năm trước.”
Ace chỉ nghe được mấy chữ ‘nổi danh ngang với vua hải tặc Roger’, những câu sau không hề lọt vào tai.
“Ace…” Garp nhìn cậu bằng ánh mắt phức tạp. Ông biết hiện tại Ace không muốn nghe đến cái tên Roger nhất. Thậm chí có lần bởi vì người khác căm hận Roger mà cậu từng chất vấn bản thân có nên tồn tại trên thế giới này không.
“Ngài Đạt Dã, ngài có thể so tài với tôi một chút không?” Ace thấy người trò chuyện với Garp chủ yếu là Trương Đạt Dã nên lầm tưởng Trương Đạt Dã là người có vũ lực cao nhất trong đoàn và Sư Tử Vàng do cậu đánh bại.
Trương Đạt Dã hỏi: “Tại sao cậu lại muốn đánh nhau với tôi?”
Ace siết chặt nắm đấm: “Tôi muốn biết phải mạnh đến mức nào mới có thể đánh bại người đàn ông kia.”
Người không biết rõ chân tướng có lẽ sẽ cho rằng người đàn ông kia là chỉ Sư Tử Vàng, nhưng Trương Đạt Dã biết Ace đang nói đến Roger.
Ace biết mình là con trai của Roger, mà Roger thì bị người đời gọi là kẻ cầm đầu mở ra thời đại của hải tặc, vô số người đã bị hải tặc hãm hại nặng nề căm hận Roger đến thấu xương.
Ace đã từng hỏi thử vài người lạ, nếu Roger có con thì đứa bé ấy sẽ như thế nào?
Sau đó cậu nhận được câu trả lời là hàng loạt những từ ngữ chửi rủa ác độc và nguyền rủa, kết quả cậu và đám người đó đánh nhau một trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận