One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 449: Ngọc thiêng Yasakani (Yasakani no Magatama), danh bất hư truyền (1)

Chương 449: Ngọc thiêng Yasakani (Yasakani no Magatama), danh bất hư truyền (1)
(Yasakani no Magatama)
Thái độ Issho với đám Trương Đạt Dã cũng không tồi. Ngoài con động vật gì không rõ hơi quậy kia ra, thiếu nữ và thiếu niên trước mặt đều mang cho hắn ấn tượng tốt. Không phải ai cũng can đảm để đối đầu trực diện đại hải tặc như Sư Tử Vàng.
Đồng thời, nghe Tokikake nói vì muốn hải quân tới cứu những người thường kia nên họ mới cố ý nán lại kéo dài thời gian và cung cấp tin tức định vị. Cách làm này rất phù hợp ‘nhân nghĩa’ trong lòng Issho.
"Chú Issho, nếu chú cũng đang du lịch khắp nơi thì có muốn kết bạn cùng đi với chúng tôi không? Mọi người đi chung cũng tiện chăm sóc lẫn nhau."
Trương Đạt Dã mời. Tuy cậu không hứng thú gì với việc cướp địa bàn, tranh bá vân vân, nhưng lúc đi du lịch thì càng nhiều cao thủ càng an toàn mà. Huống chi bọn họ với Issho rất hợp rơ.
"Ha ha, kẻ hèn này chỉ là tên mù lòa, vô cùng cảm kích với lời mời của cậu. Nhưng kẻ hèn này còn có con đường mình cần phải đi, sau này nếu có cơ hội tới thuyền của chú em xin một tách trà thì mong mọi người đừng chê."
Khá lắm, lại còn ‘tên mù lòa’, trình độ khiêm tốn có thể liều mạng với Jinbe ‘tiểu bối vô danh’.
"Lúc nào cũng hoan nghênh." Trương Đạt Dã thầm nghĩ đừng nói đòi tách trà nhâm nhi, cược với chú hai ván cũng được nữa là. Có thượng tướng Artoria, đảm bảo đánh cược thắng Issho.
Chỉ cần không dùng năng lực ăn gian, thắng sạch quần lót của chú luôn.
"Issho, những lời này để sau rồi nói, trước mắt còn có chuyện phải làm." Trung tướng Tokikake kéo đề tài trở lại. Thay vì để Issho tiếp tục du lịch, Tokikake càng hy vọng bạn cũ có thể gia nhập hải quân hơn.
"Được." Issho rút kiếm trượng ra múa may mấy cái, sau đó tra kiếm vào vỏ: "Được rồi."
Chuyện gì xảy ra? Trương Đạt Dã ngơ ngác ra mặt. Tuy cậu đoán được Issho vừa vận dụng năng lực, nhưng chẳng có miếng cảm giác nào cả. Trái Trọng Lực tiết kiệm hiệu ứng đặc biệt ghê nhỉ?
Khỉ Vàng gật đầu ý bảo, Strawberry lập tức dẫn binh lính chạy về phía thôn Merveille trấn an dân thường.
Sau đó Khỉ Vàng vừa đi về phía rìa đảo vừa nói: "Tiếp theo đến lượt tôi hoạt động một chút rồi."
Ánh sáng vàng nở rộ, Khỉ Vàng xuất hiện giữa không trung. Chỉ thấy hắn bắt chéo hai tay trước ngực, bàn tay làm động tác ok:
"Ngọc thiêng Yasakani!"
Vô số đạn sáng màu vàng bắn ra từ hình tròn giữa ngón cái và ngón trỏ, chỉ là người bên dưới không thấy được chi tiết như thế, bởi vì quá nhiều điểm sáng, quá chói mắt, bọn họ chỉ thấy giữa không trung lơ lửng một ngôi sao chữ thập vàng chóe thôi.
Ngoài Tom ra, nó đeo kính râm lên, chẳng những có thể thấy rõ động tác của Khỉ Vàng, còn có mô phỏng giống y xì kệt.
Trương Đạt Dã cướp kính râm của Tom để quan sát. Rõ ràng là động tác giống nhau, Tom làm thì rõ đáng yêu, Khỉ Vàng làm thì trông bỉ ổi chết đi được.
Trương Đạt Dã vỗ nhẹ đầu Tom, dặn dò: "Tom, hứa với tao, học động tác thì được chứ tuyệt đối đừng học vẻ mặt của ông chú đấy nhé."
Tom cái hiểu cái không gật đầu phát một.
“Chíu chíu chíu…”
“Ầm ầm ầm!”
Vô số đạn sáng bắn lên mặt băng và trụ băng bên dưới, trụ băng vỡ vụn, có vài viên băng bị nổ đến bốc hơi, có viên băng thì rơi xuống biển, biến thành miếng băng trôi nhỏ.
Sau khi đạn ánh sáng của Khỉ Vàng càn quét một vòng, mặt băng và trụ băng Chim Trĩ Xanh tạo dựng để đón đỡ mười mấy đảo đều bị bắn vỡ, gần như không chừa lại tảng băng nào có đường kính hơn một mét. Theo khí hậu ở nơi này, chắc sẽ hòa tan nhanh thôi.
Thú vị chính là cả quá trình Chim Trĩ Xanh chỉ bình tĩnh dựa vào xe đạp của mình quan sát. Đòn tấn công của Khỉ Vàng chẳng những không ảnh hưởng đến hắn, trái lại còn giữ cho hắn một khối băng trôi đủ để đỗ xe và nằm xuống ngủ.
Ngọc thiêng Yasakani danh bất hư truyền.
Sau khi trụ băng đổ sụp, mười mấy tòa đảo trên trời vẫn đang lơ lửng.
Khỉ Vàng phóng kỹ năng xong quay lại, đút hai tay vào túi quần nhìn Issho thao túng năng lực, điệu bộ đúng kiểu 'Ông đây hoàn thành nhiệm vụ hôm nay rồi, có thể tan tầm bất cứ lúc nào'.
Issho khống chế các đảo chậm rãi hạ xuống, cuối cùng hạ xuống trên mặt biển.
Không cần lo lắng đảo chìm nghỉm vì đáy biển nơi này sâu quá, có Chim Trĩ Xanh ở đây, lúc nào cũng có thể làm cho bọn họ một cái móng tạm thời.
Trương Đạt Dã nói: "Mạnh thật đấy, mà cũng rất giống năng lực của Sư Tử Vàng."
"Chỉ là kỹ xảo nhỏ, chẳng qua vừa vặn có đất dụng võ." Issho lên tiếng là tuôn ra lời khiêm nhường kiểu xưa.
Trương Đạt Dã hỏi: "Nhưng không phải muốn bay về Đại Hải Trình à? Sao lại hạ xuống đây?"
Trung tướng Tokikake đáp: "Bởi vì phải nhân lúc còn sớm đưa Merveille đến thị trấn Shells của biển Đông để thu xếp ổn thỏa, sau đó sẽ trở lại đưa đảo khác về Đại Hải Trình."
"Thị trấn Shells?" Trương Đạt Dã nghe thấy rất quen tai, có phải hay chính là thị trấn nơi Morgan Tay Rìu ở không nhỉ? Nhưng giờ hắn chắc hẳn chưa trở thành thượng tá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận