One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 570: Khởi đầu một năm mới (1)

Chương 570: Khởi đầu một năm mới (1)
Trương Đạt Dã không thèm để ý: "Cái đấy hả? Thriller Bark đã sửa đâu. Với cả chúng ta ít người quá, không vận hành được. Với cả còn lâu tôi mới về hưu, có khi tôi lại trì hoãn rồi lại trì hoãn mãi. Thôi thì cứ tính toán trước một chút."
"Tôi cứ cảm thấy anh vừa nói cái gì kinh khủng lắm."
"Ảo giác."
Trong lâu đài thật sự không giữ lại cái gì, kho báu càng miễn bàn.
Mọi người lại vào rừng rậm tìm chút động vật nhỏ trông như bị cảm nắng, giúp chúng nó chấm dứt đau đớn, thuận tiện giải quyết cơm chiều.
...
"Vậy ư? Cô cậu... tìm được Woonan à?" Ganzo vừa xử lý nguyên liệu nấu ăn vừa nghe Trương Đạt Dã kể đầu đuôi câu chuyện, vẻ mặt phức tạp nhìn cờ hải tặc, công thức oden và một miếng vàng nhỏ Trương Đạt Dã mang ra.
Trương Đạt Dã hỏi: "Cho nên ‘người đàn ông’ trong lời trăn trối của Woonan là chú ạ?"
Artoria và Tom ở cạnh đó đang ăn oden sồn sột, những người còn lại thì vểnh tai chờ nghe kể chuyện.
"Đúng vậy, cục vàng nhỏ kia là Woonan tìm được lúc nhỏ, từ đó về sau bắt đầu say mê loại đá sáng lấp lánh này, quyết định muốn cướp toàn bộ vàng trong tay người xấu. Sau đó hắn một lòng muốn ra khơi, hoàn toàn không có hứng thú gì với công việc kinh doanh oden của gia đình mình.
Nhưng cha của Woonan dạy tôi làm oden và rất nhiều điều khác. Bắt đầu từ đó, tôi quyết định dù có đánh cược tính mạng cũng phải để cho khách hàng được ăn oden tuyệt vời nhất thế giới.
Sau đó tôi bị Woonan cười nhạo rất tàn nhẫn: 'Tính mạng của nam nhi tồn tại vì dã tâm, sao có thể đánh cược tính mạng trong chuyện như vậy được?' Hắn đã nói như thế đấy, còn nằng nặc muốn lôi tôi ra biển cùng, cũng không chịu nếm thử oden tôi làm chút nào.
Chúng tôi nổi lên tranh chấp, vô tình ngã xuống vách đá. Lần đó miễn cưỡng tính là tôi cứu hắn đi, nhưng lá cờ hải tặc vất vả lắm mới làm xong lại bị hỏng."
"Yohohoho~. Đúng là câu chuyện tuyệt vời." Brook có vẻ rất thích phong cách 'Lãng mạn' này, thoáng tiếc nuối nói: "Tiếc là ngài Woonan đã qua đời, nếu không chắc chắn lúc này ngài ấy sẽ muốn nếm thử oden ngài nấu."
Ganzo cầm lá cờ hải tặc Trương Đạt Dã đưa cho mình lên, nhẹ nhàng vuốt ve vết khâu vá: "Không phải tên kia nói không oán, không hối hận cuộc đời mạo hiểm của mình à? Thế là tốt rồi..."
Brook hỏi: "Vậy ngài có ý định làm gì tiếp theo chưa?"
"Đương nhiên là tiếp tục nấu oden. Woonan đã thực hiện giấc mộng của hắn, tôi cũng phải nỗ lực mới được." Ganzo rặn ra một nụ cười: " Chờ đến khi oden của tôi trở thành món ngon nhất thế giới, tôi sẽ mang tới cho Woonan nếm thử."
Artoria hỏi: "Vậy phương pháp chế biến Woonan để lại chính là cách làm ‘oden tuyệt vời nhất thế giới’ à?"
"Cái đấy à? Đó là cách làm ban đầu cha Woonan dạy cho tôi. Tôi đã cải tiến rất nhiều lần rồi." Ganzo vui mừng cười: "Tên kia cũng thật là… miệng nói không có hứng thú, rõ ràng là nhớ kỹ hơn so với bất cứ ai còn gì."
Chỏm tóc ngố trên đỉnh đầu Artoria xìu xuống: "Không phải tuyệt nhất thế giới à..."
Ganzo thấy vậy thì nói: "Nếu các vị thích thì tôi có thể dạy lại toàn bộ kinh nghiệm của tôi cho các vị, coi như cảm ơn các vị chuyển lời trăn trối của Woonan tới tôi."
"Cảm ơn chú lắm ạ!" Artoria vui mừng một cái là tăng tốc càn quét đĩa oden của mình ngay được.
Thế là ghi chép đồ ăn ngon của Artoria lại tăng lên một trang, còn mức buôn bán của Ganzo hôm nay tăng lên 50 Belly.
Ông chú này đúng là không quan tâm đến tiền, chắc vì ông ấy chỉ muốn rèn luyện tay nghề không ngừng mà thôi.
Sau khi ăn no, mọi người tạm biệt Ganzo. Trước khi đi, Trương Đạt Dã dặn dò: "Nếu lần sau chú lại gặp người nào tới tìm kho báu gì đó thì cứ bảo với họ là đoàn du lịch Hope chúng cháu đã mang toàn bộ vàng của Woonan đi rồi."
Ganzo chần chờ: "Thế có được không?"
"Làm thế sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức cho làng của các chú. " Vì để cho ông yên tâm, Trương Đạt Dã rất vênh váo nói: "Không khiêm tốn mà nói, hiện tại chẳng có băng hải tặc nào ở biển Đông này có thể đánh được chúng cháu cả."
"Nếu đã thế..." Ganzo lấy cục vàng Trương Đạt Dã đưa mình ra: "Xin hãy nhận lấy cái này."
"Không cần đâu ạ." Trương Đạt Dã từ chối: "Đây chính là di vật của Woonan, để chú giữ là hợp lý."
Ganzo cười nói: "Không sao đâu, chẳng phải Woonan cũng đã nói vàng không quan trọng đấy ư? Hơn nữa, cậu cầm rồi là tôi có thể thẳng thắn với người khác rằng cô cậu cầm hết vàng của Woonan đi thật rồi."
"Khì!" Trương Đạt Dã bật cười: "Vậy tôi không khách sáo nhé."
...
Hope lại khởi hành, kết thúc hành trình tìm kho báu của hải tặc vàng vĩ đại Woonan. Tính đến cùng, đoàn du lịch Hope thu hoạch thành công tiền tài của Tên Hề Buggy, thật đáng mừng.
Ngoài ra thì thu hoạch lớn nhất chính là cách nấu oden. Giờ Artoria đang lôi kéo Tom bận việc trong phòng bếp… Rõ ràng vừa cơm nước xong đấy nhé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận