One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 860: Băng hải tặc Big Mom (2)

Chương 860: Băng hải tặc Big Mom (2)
"Thì tới đi, đúng lúc kiếm thêm một khoản tiền thưởng chứ sao." Trương Đạt Dã còn lâu mới lo chuyện này. Big Mom vừa lên làm Tứ Hoàng, chắc bây giờ đang bận lắm chứ hơi đâu mà làm ầm lên vì nhân vật nhỏ bé như này. Có thể phái một ‘bộ trưởng xx’ tới điều tra là coi như tận tình tận nghĩa lắm rồi.
Đấy là chưa kể Diệp Ngôn vừa giải khóa hình thái Chúa tể đấy nhá, chờ cậu ấy nghiên cứu cẩn thận một thời gian đến mức thu phát tự nhiên thì trái ác quỷ linh hồn (Soru Soru) là cái đinh gỉ gì chứ?
(Soru Soru)
"Được rồi nhé, mấy người nói chuyện tiếp đi, tôi bận lắm." Trương Đạt Dã vác anh em Alifu và Aliphant rời khỏi chỗ nhốt người. Nơi này không thích hợp để dạy học.
Wendy đi theo Trương Đạt Dã, cúi đầu suy nghĩ vẩn vơ. Một lúc sau cô bé hỏi: "Anh Đạt Dã ơi. Có phải chúng ta không nên bắt mấy chị ấy không? Cảm giác phá hoại gia đình của người khác như thể làm chuyện xấu đấy ạ."
Trương Đạt Dã ước lượng vai trái, ném Aliphant sang chung bên vai phải, trống ra tay để xoa đầu Wendy:
"Đừng để bọn họ nắm mũi dắt đi. Điều kiện tiên quyết để 'gia đình' của họ tồn tại là phá hoại rất nhiều gia đình vô tội khác. Đã vậy đến giờ phút này họ còn không cảm thấy mình làm sai cái gì. Nếu cứ mặc kệ bọn họ không quản mới là làm chuyện xấu đấy."
"Vâng ạ." Wendy gật đầu.
Đạo lý là thế này, chỉ là chính Wendy cũng có một đám đồng bạn có thể giao phó tính mạng lẫn nhau, thế nên cứ gặp người không màng tính mạng bản thân mà vẫn lo lắng cho đồng bạn thế này là cô bé vẫn bị cảm động lây.
...
"Linh hồn cũng liên quan tới khí tức và tinh thần nên phương pháp chữa trị linh hồn cũng có thể tham khảo ma pháp chữa trị tinh thần. Ví dụ như thế này..."
Wendy vừa biểu thị vừa giảng giải cho Trương Đạt Dã.
Trương Đạt Dã ở một bên bắt chước làm theo, lòng bàn tay cả hai sáng lên ánh sáng xanh lá giống nhau, vẻ mặt Alifu và Aliphant đang ngủ mê man dịu hẳn lại.
Lúc này, 4 con Cờ Yêu vội vàng chạy tới, lúc ngang qua cửa phòng thì chen lấn lẫn nhau, mồm miệng hùng hổ: "Để tao qua!"
"Đừng đẩy tao!"
"Tao đi trước!"
Trương Đạt Dã hỏi: "Chuyện gì? Nói mau."
"Ái ôi!" 4 cá Cờ Yêu chen cho khung cửa biến dạng, ngã đánh rầm xuống đất rồi vội vàng nói: "Tiểu thư Wendy ơi, chủ nhân tỉnh rồi, mời ngài tới xem chủ nhân một chút ạ!"
"Diệp Ngôn tỉnh à?" Trương Đạt Dã lập tức ngưng ma pháp chữa trị: "Đi thôi, chúng ta đi xem thử!"
"Vâng." Wendy ngoan ngoãn đáp lời, sau đó chậm rãi ngừng ma pháp.
Trương Đạt Dã đi được mấy bước mới quay đầu giao việc: "À đúng rồi, tụi mày trông coi hai tên này một lát, tiện thể sửa lại khung cửa đi."
"Rõ!" Chúng Cờ Yêu đồng thanh đáp lời.
Alifu và Aliphant nằm trong phòng, một người mặt cau mày có, một người thoải mái thư thái.
Khi Trương Đạt Dã và Wendy tới cửa phòng của Diệp Ngôn, Tùy Phong Nhĩ đang giảng giải cho Diệp Ngôn nghe chuyện xảy ra lúc trước, sinh động như thật.
Diệp Ngôn mê mang: "Tao á? Chúa tể Bóng Đêm?"
Tùy Phong Nhĩ gật đầu lia lịa: "Vâng vâng. Lúc ấy chủ nhân đẹp trai ngút ngát! Dáng vẻ uy phong đường đường. Mấy anh em tụi tôi nhìn ngài mà mềm cả chân!"
Wendy giúp Diệp Ngôn kiểm tra rồi nói: "Không vấn đề gì ạ. Anh không nhớ chuyện đã xảy ra à?"
Diệp Ngôn suy nghĩ: "Anh chỉ nhớ Midnight thả ra đại chiêu. Anh đang định lên châm chọc hắn ta thì ngất luôn."
"Chúng tôi đoán là bóng tối do trái Yami Yami của tên kia tạo ra kích thích lực lượng trong cơ thể cậu, sau đó giúp cậu lộ ra hình thái kia." Trương Đạt Dã nói: "Có sao nói vậy, đúng là ngầu khủng khiếp nhé. Mau chóng nghiên cứu đi, khi nào học được thì nhớ dạy tôi với."
Diệp Ngôn gãi đầu: "Mọi người có nói thế nào thì tôi cũng chẳng có ấn tượng gì, sao biết được nên nghiên cứu cái gì chứ."
"Không nghiên cứu được cũng phải nghiên cứu, hình thái Chúa tể Bóng Đêm là mấu chốt để Người Cầm Canh các cậu trở thành vương bài ngự sử dạ bộ." Trương Đạt Dã còn nhớ mục đích Diệp Ngôn tới nơi này: "Tuy dạo này cậu tiến bộ rất nhiều trong phương diện tố chất cơ thể, cứ thế cũng sẽ mạnh lên được nhưng hình thái Chúa tể có thể tính vào trạng thái buff, khiến cậu mạnh lên từ cơ sở luôn. Cố lên thiếu niên."
"Được rồi." Diệp Ngôn thở dài, "Tôi thử xem xét lại."
"À quên." Trương Đạt Dã hỏi: "Nếu tìm được trái ác quỷ Yami Yami kia thì cậu có ăn không?"
"Trái ác quỷ Yami Yami á?" Diệp Ngôn nhớ lại trải nghiệm Vivi ăn trái Suna Suna: "Ý anh là giống như Vivi à?"
Trương Đạt Dã gật đầu: "Ừ, tôi bảo mấy người Manh Manh đi mua trái cây rồi, không chừng lại để chúng ta tìm được thì sao?"
"Ăn trái ác quỷ sẽ biến thành vịt lên cạn à? Phiền lắm." Diệp Ngôn nói, "Mặc dù có lẽ về thế giới của bọn tôi sẽ không chịu ảnh hưởng nữa, nhưng tôi cảm thấy năng lực kia rõ cùu bắp luôn ý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận