One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 762: Là vịt siêu tốc chứ không phải siêu vịt quay (2)

Chương 762: Là vịt siêu tốc chứ không phải siêu vịt quay (2)
Sharkler xoay người: "Ôi xin lỗi, hình như vỏ ngoài của tôi dễ bị nóng lắm."
Trương Đạt Dã nhìn tay phải của mình, năm đầu ngón tay sưng như bóng đèn quả nhót. Cậu khóc không ra nước mắt: "Không phải bên trong cơ thể anh có hệ thống điều chỉnh nhiệt độ à?"
"Cái đấy hả..." Sharkler áy náy nói: "Thật ra thì hệ thống điều chỉnh nhiệt độ của tôi chủ yếu nhằm vào nhiệt độ thấp dưới biển sâu, hiệu quả ở đây hơi kém một chút nhưng nhiệt độ trong cơ thể thì không cao lắm."
"Được rồi, coi như tôi xui xẻo." Trương Đạt Dã nghiêng đầu: "Wendy..."
"Vâng~" Wendy giao cây kem vừa liếm một chút cho Perona cầm hộ, tới giúp Trương Đạt Dã chữa bỏng.
Cảm ơn trời đất, không phải vết thương đặc thù không thể chữa bằng ma pháp.
“Rào!” Một cái con cá da trơn to hơn cả thuyền chợt nhô ra khỏi mặt nước, hàm răng sắc bén cắn thẳng về phía Hope.
"Oa a~ Con cá da trơn to thế!" Thành Long đang định đặt đồ uống lạnh xuống chơi một phát Long bạo phá, tay phải lại bị đè lại.
Artoria nháy mắt biến mất khỏi vị trí, một giây sau cá da trơn to lớn đã bị bổ làm đôi. Artoria đứng trên mặt nước, hưng phấn bừng bừng chọn xem thịt ở vị trí nào ngon lành nhất.
Chờ đến khi Pell trở lại, hắn nhận một cốc đồ uống lạnh Thụy Manh Manh đưa cho mình, sau đó ngây người nhìn Tom đặt từng miếng thịt cá cắt sẵn lên đầu Sharkler nướng chín.
Hắn thấy người ta nướng thịt trên tảng đá và bàn sắt phơi nóng rồi, thế mà lần đầu tiên thấy nướng thịt trên đầu đồng bạn đấy. Quan trọng nhất là dụng cụ làm bếp mang tên Sharkler còn không giận tí nào.
"Đây… đây là cá da trơn Sandora à?" Pell nhìn mấy miếng cá còn nguyên da chưa thái thành lát mỏng, nhận ra loại cá này.
"Ăn loại cá này sẽ không có kiêng kị gì chứ?" Trương Đạt Dã cảm thấy nên tôn trọng tập tục của người khác.
Pell nói: "Không có đâu. Tuy cá da trơn Sandora rất hiếm nhưng cũng không phải động vật cần được bảo vệ. Ngược lại là khác, chúng nó rất dữ, thường xuyên tấn công người ta."
"Vậy thì tốt rồi." Sau khi hỏi, Trương Đạt Dã chợt nghĩ tới Alabasta có kha khá động vật vô nghĩa. Ví dụ như chim lọc lừa, hoặc là cua chuyển nhà (Moving Crab) kích cỡ vô cùng lớn.
Ngoài ra hình như Vua Cát còn là trại nuôi cá sấu chuyên nghiệp. Xem ra việc ghé thăm đại bản doanh của Vua Cát một chuyến là rất cần thiết.
Pell ôm tâm trạng vi diệu nếm thử thịt nướng trên đầu Sharkler, ngoài ý liệu là mùi vị không tồi chút nào, lại thử một ngụm nước quả, có vẻ là loại quả chưa từng ăn.
Hắn nhìn đoàn du lịch Hope mải mê ăn uống chơi đùa, lần nữa xác nhận mấy người này chắc chắn là người tốt, sau này phải chiêu đãi bọn họ chu đáo mới được.
Thời gian đã đến buổi chiều, Pell xác nhận lại vị trí rồi nhắc nhở: "Sắp tới nơi rồi, đằng trước có một bến tàu bí ẩn, quân hạm hải quân neo tại đó. Chúng ta cũng tới neo ở nơi đó."
Đám Trương Đạt Dã không tỏ ý kiến, nghe chỉ dẫn của Pell tiến vào một nhánh sông nho nhỏ, thấy được chiếc quân hạm hải quân cỡ trung đậu bên bờ, trên thuyền có vài lính hải quân đứng gác và trên bờ thì có một đội lính Alabasta đang canh chừng.
Các binh lính thấy thuyền lạ tới gần thì lập tức đề cao cảnh giác định tiến lên vặn hỏi, nhưng thấy Pell lộ mặt thì lại yên tâm trở lại. Binh lính hải quân đương nhiên nhận ra Pell nên cũng thả lỏng phòng bị.
"Đại nhân Pell!" Đội trưởng lính canh tiến lên chào hỏi.
"Vất vả rồi." Pell rất ôn hòa: "Đây là khách mà quốc vương bệ hạ muốn gặp, tôi sẽ đưa họ tới Alubarna, nhờ các anh chăm nom thuyền dùm."
"Rõ!" Tiểu đội trưởng cung kính đáp lời.
Trương Đạt Dã không tin tưởng đám lính này cho lắm, vẫn để Diệp Ngôn chừa vài Cờ Yêu lại canh thuyền như cũ, sau đó mọi người đi cùng Pell tới Alubarna.
Ngoại trừ Perona thì những người khác đều khoác thêm áo dài để ngăn cản ánh mặt trời gay gắt. Tuy Thụy Manh Manh không sợ phơi nắng nhưng cô nghĩ mặc như vậy cho hòa hợp với tập thể.
Tom và Carla chia nhau treo trên người Trương Đạt Dã và Wendy, cát dưới đất quá nóng, hai mèo không hạ chân được, càng không muốn đi giày.
"Nóng quá đi~" Vừa xuống khỏi thuyền thì Perona mới phát hiện cái ô che nắng nhỏ của mình chỉ che được nắng mà thôi, không ngăn được hơi nắng đập vào mặt. Cô nhóc nhón chân nhìn quanh ngó quất một hồi rồi hỏi: "Alubarna mà anh bảo ở đâu thế? Sao chẳng thấy gì cả."
Pell nói: "Nơi này cách Alubarna mấy chục cây số nữa cơ, đi bộ thì ước chừng đến tối mới tới nơi."
"Mấy chục cây số?" Thế chẳng phải còn chịu nóng rất lâu à? Perona có khuynh hướng bay màu… Cô nhóc nảy ra ‘sáng’ ý, ôm chầm lấy Wendy: "Wendy ơi, dùng ma pháp của cậu thổi chút gió cho tớ được không?"
"Dính sát như thế này càng nóng nha!" Wendy nhẹ nhàng đẩy Perona ra, thử chế tạo gió nhẹ giúp mọi người quạt mát.
Vài giây sau, Wendy ngừng lại, dù có gió cũng là gió nóng, hiệu quả quá kém.
Pell nói: "Xin hãy kiên trì thêm chốc lát, tôi đã liên lạc với vương cung, quốc vương bệ hạ sẽ phái người tới đón chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận