One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 589: Không sao cả, tôi sẽ ra tay (2)

Chương 589: Không sao cả, tôi sẽ ra tay (2)
“Có chuyện như vậy ư?”
“Sức mạnh ác quỷ à?”
Đám hải tặc đến từ biển Đông ý bảo mình vừa biết thêm kiến thức mới, đồng thời cũng lộ ra biểu cảm sợ hãi. Sức mạnh ác quỷ nghe có vẻ rất đáng sợ.
May mà có người đến từ Đại Hải Trình phổ cập kiến thức cho bọn họ: “Không cần sợ hãi, dù là năng lực giả thì cũng chỉ là người bình thường nắm giữ sức mạnh đặc biệt mà thôi, hơn nữa còn có cái giá của nó. Ai ăn trái ác quỷ đều biến thành vịt lên cạn, nói cách khác, chỉ cần đánh cô ta rơi xuống biển thì cô ta nhất định sẽ chết!”
“Ra là thế!” Đám hải tặc thiếu kiến thức như bừng tỉnh: “Bắn, bắn đi!”
Mấy chục cây súng đồng loạt nhắm vào Artoria sẵn sàng khai hỏa, nhưng Artoria không thèm ngó ngàng tới chúng, bình tĩnh tự nhiên đáp xuống cầu.
Không để ý là vì có một bộ xương khô đáng yêu đang thản nhiên xuyên qua giữa đám người, sau đó nhẹ nhàng tra trượng kiếm lại vào trong vỏ: “Yohohoho~ Chĩa nòng súng vào tiểu thư xinh đẹp như vậy là không lịch lãm tí nào nhé. Chỉ là kẻ hèn này đã chém xong rồi - Ngâm nga 3 câu - chém mũi tên (Three-Verse Humming: Arrow-Notch Slash)!”
Kiếm vào gậy đánh ‘keng’, hàng chục tên hải tặc cầm súng hét lên ngã gục.
“Cái thứ này là… bộ xương khô biết nói và biết cử động!”
“Hắn làm gì vậy? Giết người à? Là ác linh đoạt mạng hả?”
Đám hải tặc xì xào nhốn nháo, còn Brook nghịch ngợm ghé sát mặt mình vào trước mặt người vừa nói: “Ta~ hận~ lắm~ này~”
“Oái a á~” Hai kẻ lực lưỡng bị hắn dọa chạy trối chết, va thẳng vào lòng Don Krieg.
“Thuyền… thuyền trưởng!” Hai người hoảng cực kỳ, trong băng hải tặc bình thường như bọn chúng, xúc phạm thuyền thưởng là tội lớn, có chết cũng không đi đâu kêu oan nổi.
Don Krieg nắm lấy đầu của hai tên nọ: “Nhìn kỹ đi, bộ xương khô đó có bóng, chắc chắn cũng là năng lực giả đã ăn trái ác quỷ. Nếu không dám chiến đấu… thì đi chết nhé?”
“Vâng… vâng! Thuyền trưởng!” Hai người rút đao lao về phía Brook, sau đó bị Brook xử đẹp.
“Yohohoho~ Kẻ hèn này đúng là không phải ác linh nhé.” Brook nhìn đám hải tặc vây quanh mình theo mệnh lệnh của Don Krieg: “Hơn 2000 kẻ địch cơ á? Đúng là một trận chiến chưa từng có.”
Don Krieg khiếp sợ phát hiện mình có thể nhìn ra động tác nhíu mày lẫn vẻ mặt nghiêm túc trên bộ xương khô này. Trái ác quỷ không hổ là kho báu của biển khơi.
Sau khi đưa Brook nhảy dù đến chiến trường, Kim Nhị Bằng lại lần nữa rời đi, bên này không cần nó bận tâm, hỗ trợ Diệp Ngôn chiến đấu mới là chức trách của nó.
Lúc này, toàn bộ lực lượng chiến đấu của đoàn du lịch Hope đều đã tập trung trên cầu, mục tiêu của trận chiến là giữ chân toàn bộ hải tặc trên cầu hoặc đánh ngã hết luôn.
Sharkler, Diệp Ngôn, Perona, Wendy và Carla phụ trách dọn dẹp hải tặc dưới cầu, cướp 15 chiếc thuyền, sau đó mới đi chi viện chiến trường trên cầu.
Hải tặc dưới cầu không nhiều, vì để thể hiện sức mạnh băng hải tặc của mình cho các công nhân thấy nên Don Krieg điều động phần lớn hải tặc lên cầu, chỉ để lại 10 người trên mỗi chiếc thuyền để canh giữ.
Diệp Ngôn và Sharkler phụ trách 5 chiếc, Wendy và Carla phụ trách 5 chiếc, vì thể chất quá nát nên Perona không thích hợp chiến đấu trực diện. Đánh nhau to thế này, chẳng may trúng tên bay đạn lạc thì nguy to.
Vì vậy, cơ thể cô nhóc được giấu trong cabin của Cá mập khổng lồ và canh gác bên cạnh Hope, trong khi linh hồn bay ra ngoài đi theo Wendy để đề phòng vạn nhất.
Lúc đầu khi phân chia nhiệm vụ thì mọi người cũng có ý định muốn chăm sóc đến Wendy nhiều hơn, chỉ là Wendy hy vọng có thể tham gia chiến đấu nhiều để trở nên mạnh mẽ càng sớm càng tốt. Carla cũng tán thành chuyện này, dưới cái nhìn của cô
Mọi người chia nhau hành động, Sharkler nhảy từ dưới biển lên trên boong thuyền của một chiếc thuyền hải tặc.
“Địch tập!” Có hải tặc lập tức phát hiện ra Sharkler, nhưng lại bị dáng vẻ của hắn làm giật mình: “Cá mập… quái vật cá mập?”
“Là Sharkler - người máy số 9 thuộc nhóm B-Robots, nhớ cho kỹ vào.” Sharkler báo danh tính và vung tay tát tên hải tặc này bay ra ngoài. Hắn chỉ dùng vũ lực chứ không áp dụng kỹ xảo gì.
“Ai?” Vài hải tặc giơ súng lên và nhắm vào Sharkler, trong khi những người khác cầm kiếm.
“Yarinami!” Sharkler hơi nhấc tay, mười mấy giọt nước bay lên đánh trúng bụng các hải tặc.
“Đây rốt cuộc là…” Mười mấy tên hải tặc như bị trường thương đâm trúng, đồng loạt ôm bụng quỳ rạp xuống đất, mất ý thức.
Sharkler mặc kệ đám hải tặc trên thuyền, lập tức chạy tới con thuyền tiếp theo.
Diệp Ngôn vẫn ăn mặc như Đường Tăng, được Hoán Triều Giao hỗ trợ nâng hai chân tiến về phía mục tiêu của mình. Chờ cả đám hải tặc nhỏ đều bị dọa cho mất vía thì cậu ta mới lên thuyền, gõ Chiêng trấn hồn trước khi đám hải tặc kịp làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận