One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 298: Khu vực Tam giác Quỷ (2)

Chương 298: Khu vực Tam giác Quỷ (2)
“Anh biết à?”
“Lần trước chẳng phải cái người bán rượu tên Gragas kia đã kể sơ qua với chúng ta về việc này hay sao? Vùng này có rất nhiều tàu thuyền mất tích, cũng có đủ loại truyền thuyết kinh khủng.” Sharkler đặc biệt quan tâm về những tin đồn liên quan đến hàng hải hơn bình thường.
Trương Đạt Dã gật đầu: “Chính là khu vực Tam giác Quỷ ấy đấy. Thật ra nó là địa bàn của Thất Vũ Hải Gecko Moria. Những con thuyền mất tích đều do hắn giở trò quỷ, mục đích là cướp đoạt cái bóng của người khác và tạo ra xác sống.”
“Xác sống?” Cái này thì Diệp Ngôn biết: “Nơi này cũng có người tu tập thuật Luyện Thi à?”
Trương Đạt Dã bất đắc dĩ giải thích: “Thế nên tôi mới bảo cậu phải học hành cho tử tế mà. Đây là năng lực của Trái Ác Quỷ, có thể nhét cái bóng của một người vào trong thi thể của một người khác, tạo ra những con zombie biết nghe lời răm rắp, hơn nữa còn đánh không chết cơ. Chẳng qua tôi vẫn luôn cảm thấy năng lực này sử dụng như vậy là do phương hướng khai thác của hắn có vấn đề.”
Nhắc đến học, Diệp Ngôn lập tức ỉu xìu, Thụy Manh Manh hỏi tiếp: “Thế những người bị cướp mất cái bóng sẽ ra sao?”
Trương Đạt Dã đáp: “Sẽ trở thành những người gặp phải ánh sáng là chết, bị ánh nắng chiếu vào sẽ hóa thành tro bụi.”
“Cạch cạch cạch cạch…” Hai hàm răng của Tom bắt đầu đánh vào nhau, nó bất giác ôm chặt lấy đùi Trương Đạt Dã.
Cái bóng của Tom cũng giật nảy mình, quái dị rời khỏi dưới chân Tom. chạy tới chạy lui hai vòng, cuối cùng ôm lấy một cái chân khác của Trương Đạt Dã, tư thế giống hệt như Tom.
Trương Đạt Dã giơ tay ra sờ soạng, đầu của cả hai con mèo đều là thực thể, hơn nữa cảm giác cũng khá giống nhau. Cậu cười ha hả và nói: “À, xin chào cái bóng của Tom, Moria nhất định sẽ cực kỳ thích những cái bóng không cần cắt cũng có thể tự mình rơi ra như mày vậy.”
Tom nhìn thoáng qua boong thuyền, quả nhiên chủ nhân của cái bóng rõ ràng chính là nó. Cái bóng của nó đã chạy mất rồi, Tom hoảng sợ há to miệng.
Cái bóng của Tom giật thót, bày ra tư thế nhảy cầu, đầu cắm xuống boong thuyền. Lúc này cái bóng của Tom mới hiện lên chỗ đùi của Trương Đạt Dã.
Đồng thời Trương Đạt Dã cũng hơi hoa mắt, hình như cậu nhìn thấy cái bóng của mình nắm tay bóng của Tom.
Lúc này Tom mới nhảy xuống. Giơ tay, cúi người, xoay vòng, làm mấy động tác để xác định cái bóng của mình không có vấn đề gì rồi mới thở phào nhẹ nhõm.
Mọi người nhìn Tom như vậy thì âm thầm gật đầu, lần này đã xác định được, cái bóng thật sự có thể bị cắt rời.
Artoria nhíu mày: “Nói cách khác, người này là một kẻ xấu xa hoàn toàn đúng không? Cướp cái bóng khiến người khác không thể lộ ra dưới ánh mặt trời, hơn nữa còn cần xác chết để chế tạo xác sống. Nơi kiếm được xác chết… Chẳng lẽ hắn tự mình ra tay giết người hoặc là trộm mộ?”
Trương Đạt Dã gật đầu: “Ừ, dù sao thì cũng không phải là tự nguyện hiến xác.”
Artoria hỏi: “Hải quân và Chính Phủ Thế Giới có biết chuyện này không?”
“Có lẽ họ biết đấy, bọn họ hiểu rõ năng lực của Moria mà. Chuyện nơi này thường xuyên có thuyền mất tích chắc chắn bọn họ cũng biết. Có thể là bởi vì hơn phân nửa đều là hải tặc nên họ dứt khoát ngó lơ. Hơn nữa, Thất Vũ Hải có quyền cướp bóc hợp pháp.”
Theo Trương Đạt Dã được biết, chỉ có Jinbe và Mắt Diều Hâu của Thất Vũ Hải là coi thường việc tấn công dân thường, Kuma thì giả vờ tuân theo mệnh lệnh của Chính Phủ Thế Giới, còn lại chẳng ai quan tâm đến dân thường hay không dân thường.
“Thế thì Đạt Dã định làm thế nào bây giờ?”
“Tôi định làm thế nào ấy hả? Tất nhiên là xử lý hắn rồi.” Trương Đạt Dã không thích cách làm việc của Moria, có lẽ những người ở đây đều như thế, Moria cũng chẳng phải người khó chiến thắng gì cho cam.
“Trông anh giống như đang lo lắng vậy?” Diệp Ngôn hỏi: “Chẳng lẽ cái tên Moria kia rất mạnh, chúng ta không phải là đối thủ của hắn ư?”
“Cũng không phải như thế, tôi cảm thấy hắn là tên cùi bắp nhất trong Thất Vũ Hải.” Trương Đạt Dã đáp: “Nhưng nếu trắng trợn giết chết một Thất Vũ Hải sẽ rất rắc rối, nên tôi đang nghĩ xem tiêu diệt hắn thế nào để thần không biết quỷ không hay.”
Nếu bảo là chúng tôi đi ra ngoài du lịch, tình cờ ngang qua khu vực Tam giác Quỷ, lại gặp đúng lúc Moria bị bệnh chết bất đắc kỳ tử… chắc không ai tin đâu nhỉ?
Lúc này, Kim Nhị Bằng ra ngoài dò đường đã bay trở về, báo cáo: “Phạm vi của sương mù cực kỳ lớn, với tốc độ của chiếc thuyền này thì ước chừng phải mất hai đến ba ngày mới có thể xuyên qua. Tôi đã bay trên trời quan sát rất lâu, cho dù thời tiết sáng sủa thì sương mù cũng hoàn toàn không có dấu hiệu tiêu tan.”
“Xem ra thật sự là vùng biển ấy rồi.” Sharkler nói, đối với một hàng hải sư tân thủ như hắn mà nói, khu vực sương mù dày đặc có phạm vi lớn như vậy là một thử thách hết sức nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận