One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 862: Chuẩn tướng Vergo (1)

Chương 862: Chuẩn tướng Vergo (1)
"Thành lập chi bộ hải quân à? Hai người các cô làm chi bộ trưởng luôn hả?"
"Không, lý lịch của hai người chúng tôi còn non lắm, chỉ phụ trách hỗ trợ thành lập chi bộ thôi." Hina nói: "Căn cứ trưởng là chuẩn tướng Vergo, được điều từ chi bộ G5 của Tân Thế Giới tới."
"À..." Trương Đạt Dã cũng cảm thấy để thượng úy làm căn cứ trưởng không đáng tin cho lắm, nhưng chuẩn tướng này nghe quen tai phết, cậu hỏi lại: "Cô vừa nói ai cơ?"
"Chuẩn tướng Vergo." Hina tưởng Trương Đạt Dã cảm thấy để chuẩn tướng làm căn cứ trưởng cũng không đủ cấp bậc, cố ý giới thiệu:
"Tuy chuẩn tướng Vergo mới gia nhập hải quân 4 năm trước nhưng vẫn luôn biểu hiện khá tích cực, sau khi gia nhập 1 năm đã được điều tới chi bộ G5 của Tân Thế Giới, còn lập được rất nhiều công lao tại nơi có hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy nên mới có thể leo lên vị trí chuẩn tướng chỉ trong 4 năm ngắn ngủi."
"Nghe như cô quen vị chuẩn tướng này lắm thì phải." Trương Đạt Dã có thể nghe ra giọng nói Hina bao hàm vài phần kính nể, chẳng qua… tên kia là gián điệp nằm vùng đấy!
"Thật ra thì tôi cũng chưa gặp chuẩn tướng Vergo bao giờ. Nhưng chỉ cần xem lý lịch cũng biết là một vị hải quân rất lợi hại rồi. Nghe nói thực lực của ngài ấy rất mạnh, thái độ làm người lại khiêm tốn, bình dị thân dân, đủ để đảm nhiệm chức căn cứ trưởng rồi. Hina rất mong đợi."
Trương Đạt Dã nói: "Nếu vị chuẩn tướng này là người xuất sắc đến vậy thì tôi cũng mong được gặp ngài ấy lắm đấy."
Tuy Trương Đạt Dã biết Vergo là gián điệp Doflamingo phái đến nằm vùng tại hải quân nhưng không biết nên tố giác kiểu gì. Dù sao cũng không có căn cứ gì cả, lại thêm đối phương đang là chuẩn tướng hải quân, không thể trực tiếp dùng thủ đoạn mạnh mẽ được.
Trương Đạt Dã nghĩ ngợi một thoáng, quyết định tạm thời bỏ qua. Dù sao trước khi Doflamingo ra nhiệm vụ quan trọng thì Vergo cũng sẽ không làm gì. Căng lắm là lén lút báo lại tin tức, tạm thời vẫn không có hại gì cho cư dân hòn đảo này.
Tiếp theo, Trương Đạt Dã lại xác nhận với Hina hành trình của cô ấy, thuận tiện nhờ cô ấy xin giúp vài bộ còng tay Hải Lâu Thạch. Trong tay cậu chỉ có hai chiếc, thời khắc mấu chốt không đủ dùng chút nào.
Trương Đạt Dã cúp điện thoại, nói với Diệp Ngôn và Wendy: "Phải ở chỗ này thêm mấy ngày, vừa hay Sharkler đã hỏi đám hải tặc kia, muốn kim nam châm ghi nhận đầy từ trường của đảo Jaya phải tốn 4 ngày."
4 ngày này đương nhiên vẫn phải dùng để tu luyện, dù cậu đứng trước mặt đám hải tặc rất vênh váo nói rằng Big Mom đến cũng không sợ, nhưng thực ra nếu khai chiến toàn diện vẫn khá là phiền đấy.
Chiến lực cấp cao thì dễ nói, phiền nhất là Big Mom có tới gần trăm người con, tuy không phải ai nấy đều mạnh nhưng chiến lực cấp trung nhiều đến mức làm người ta sởn gai ốc. Nếu hời hợt đối kháng trực diện có lẽ sẽ có nguy cơ giảm nhân số.
Cho nên tuyệt đối không được phép lơ là việc rèn luyện.
Chờ lúc nhóm mua đồ về tới nơi, bờ biển đã nhiều ra vài núi trái cây. Cả đoàn vây quanh núi trái cây, cố gắng chọn lựa, phân loại.
Quả nào dễ cất chứa thì để riêng ra, quả nào khó để lâu thì nhét vào miệng Artoria hoặc giao cho Tom mang đi ép nước quả cho Karoo uống.
Nhưng mãi đến khi sàng lọc xong xuôi, Karoo đã uống nước trái cây đến căng bụng mà mọi người vẫn không tìm được quả nào có hoa văn đặc trưng.
"Ợ~" Karoo nghiêng người nằm xuống đất, nâng một cái cánh lên ý bảo mình không uống nổi nữa đâu.
"Karoo!" Vivi lo lắng sờ bụng Karoo, nhìn về phía Wendy xin giúp đỡ.
"Nó uống no quá thôi, lát nữa là không sao rồi." Wendy nói: "Nếu muốn giảm bớt… Có cần thử thúc nôn không?"
Karoo nhảy cẫng lên kêu 'Các', hoảng sợ dùng cánh che miệng mình, lắc đầu nguây nguẩy. Nước quả ngon thế cơ mà, nó vất vả lắm mới uống được nhiều như thế, sao có thể tùy tiện phun ra!
"Karoo~" Vivi chống nạnh, bó tay không biết làm gì với nó cho phải.
Tom vỗ vỗ sau lưng Karoo, chỉ ra phía biển ý bảo nó đi vận động tiêu cơm.
Karoo gật đầu cái rụp, nhanh chóng chạy đến bên bờ, duỗi thẳng hai cái cánh lên cao trên đỉnh đầu rồi cắm đầu vịt xuống biển, dùng tư thế tiêu chuẩn mà Tom dạy nó để bơi tự do.
Tom hài lòng gật đầu, Vivi bất đắc dĩ thở dài. Thôi vậy, thấy nó hăng hái là biết không sao rồi.
"Sếp ơi, hình như không có rồi." Thụy Manh Manh cất trái cây cuối cùng.
"Xem ra không may mắn đến thế rồi." Nói đến vận may, Trương Đạt Dã nhìn Artoria ăn trái cây đến vui sướng, hài lòng bên kia, cảm giác nói không chừng là do vận may của cô ảnh hưởng cũng nên. Dù sao thì trái cây ăn ngon biến thành trái ác quỷ khó ăn chính là lãng phí còn gì.
Artoria chú ý tới ánh mắt của Trương Đạt Dã thì tưởng cậu thất vọng, lên tiếng an ủi: "Đạt Dã đừng nản chí, ít nhất mua được những quả này ăn rất ngon mà."
Vừa nói, cô còn nhét một quả đào vào tay Trương Đạt Dã: "Nếm thử quả này đi, ngọt lắm đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận