One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 644: Mạnh thêm tí xem nào, chẳng bõ bèn gì (1)

Chương 644: Mạnh thêm tí xem nào, chẳng bõ bèn gì (1)
Đúng như dự đoán, toàn bộ người cá tính cả Arlong vốn còn đang cười gằn chuẩn bị thưởng thức tiết mục nhân loại sinh ly tử biệt hoặc là liều chết đánh cược một phen cơ, nghe được giọng nói bỉ ổi này thì lập tức đỏ cả mắt, quên béng Genzo và một nhà Bellemere ở trung tâm, chỉ muốn xử tử cái tên nhóc mang theo mèo kia.
Arlong và những người cá khác đồng loạt nhìn về phía nhóm Trương Đạt Dã ở bên ngoài: một chiếc nam, hai chiếc nữ, một con mèo, một… người cá à? Hình như không phải, trông giống người máy hơn, còn có... một thi thể?
Đám Arlong rất nghiêm khắc trong việc sử dụng lượng từ, toàn dùng ‘chiếc’ để xưng hô loài người. Khác với Trương Đạt Dã dùng ‘chiếc’ để thể hiện sự yêu thích với cô bé lolita, đám Arlong chỉ đơn thuần thể hiện sự miệt thị và căm ghét.
Thấy đội hình cỡ này, Arlong nhướng mày, cảm giác tình huống không đơn giản. Sau khi bị Khỉ Vàng và Jinbe hành ra bã, lại bị Issho dọa cho khiếp vía, Arlong đã trưởng thành rất nhiều so với trước kia. Ít nhất thì khi đối mặt với tình huống bất chợt sẽ ép buộc bản thân bình tĩnh suy nghĩ.
Đầu tiên, có thể biết ‘giá khởi điểm’ của người cá chứng tỏ có khả năng tên nhóc này từng đi qua Đại Hải Trình, thậm chí hành nghề buôn người tại quần đảo Sabaody. Vậy thì những người này chắc chắn rất hiểu tộc người cá, sẽ không sợ cái gọi là ‘sức mạnh bắp thịt gấp 10 lần’, có khi còn sở hữu kỹ xảo đặc biệt để đối phó người cá ấy chứ.
Tiếp theo là người máy và bộ xương di động kia, vừa nhìn đã biết không đơn giản, có lẽ là người có năng lực đặc thù nào đó. Nếu không nhầm thì hai tên này là kẻ mạnh nhất trong cả đám, còn cái tên nhóc đang khoa môi múa mép mới là kẻ yếu nhất.
Để người yếu nhất đứng chính giữa làm mồi nhử chọc giận bọn họ, còn 2 người mạnh nhất đứng ở 2 bên chuẩn bị đánh lén. Không hổ là nhân loại âm hiểm xảo trá!
Đáng tiếc nơi này cách bờ biển quá xa, không có cách nào mượn nhờ nước biển để phát huy lực lượng mạnh nhất cũng như khắc chế năng lực giả. Chiến thuật tác chiến trên mặt đất của người cá không chiếm ưu thế, vậy thì biện pháp tốt nhất chính là mọi người cùng nhau xông lên, đồng tâm hiệp lực xử lý bọn chúng.
Arlong cảm thấy mình đã trưởng thành hơn rất nhiều, chỉ mới vừa gặp mặt nói một câu là có thể phân tích thấu triệt kẻ địch, thuận tiện còn vạch ra kế hoạch tác chiến tốt nhất.
Những người cá khác không giữ được bình tĩnh như Arlong, bọn họ đã sớm lên tiếng mắng chửi: ‘Nhân loại ghê tởm’, ‘Nhân loại ngu xuẩn’, ‘Nhân loại yếu đuối’... Lượng từ ngữ rất đáng lo ngại.
Chỉ có các thành viên cốt cán coi như đáng tin cậy, người cá Chew họ cá hường trầm giọng hỏi: “Các người là ai?”
“Có thể coi tụi này là thợ săn tiền thưởng, tới đây để lấy đầu Arlong. Nếu tao nhớ không lầm thì tiền thưởng là 2000 vạn Belly nhỉ?” Trương Đạt Dã vừa nói chuyện vừa tiến thẳng vào giữa đám người, Genzo và một nhà Bellemere bị đám người cá bao vây chính giữa, cậu phải cố tới thật gần để đảm bảo an toàn cho bọn họ.
Bởi vì số lượng người hơi đông đảo nên khi Trương Đạt Dã mở đường tiến vào bên trong còn vỗ cánh tay của người cá ở hai bên, lễ phép nói: “Vui lòng nhường đường nào.”
“Hả? À, được.” Nhóm người cá vô thức nhường đường, sau khi Trương Đạt Dã đi ngang qua thì chúng mới hoài nghi đời cá, sao mình lại phải nhường đường cho đám người kia?
Bellemere vừa nãy còn chìm trong bi thương để lại di ngôn cho Nojiko và Nami, thế nhưng cảnh xuất hiện hoành tráng của nhóm Trương Đạt Dã làm cho cô không biết làm sao.
Những giọt nước mắt trên mặt Nojiko và Nami vẫn chưa khô, 2 cô bé ngước nhìn mấy người đột nhiên xuất hiện. Nhìn họ có vẻ rất lợi hại, hay là mình sắp được cứu rồi?
“Này, cô cậu điên rồi à? Chúng là người cá đến từ Đại Hải Trình đấy, chỉ xét đến sức mạnh cơ bắp đã gấp 10 lần con người rồi! Hơn nữa đối phương đông như vậy, cô cậu còn không mau rời khỏi đây!”
Genzo là người hiền lành, dù hiện tại chính hắn đang lâm vào hiểm cảnh nhưng cũng không hi vọng có thêm người vô tội bỏ mạng. Toàn bộ nhóm Trương Đạt Dã cộng cả con mèo mới chỉ có 6 thành viên, còn bên người cá có hơn trăm tên cơ mà.
Tom nghiêng đầu tò mò nhìn cái chong chóng trên đầu Genzo, nó ngẫm nghĩ rồi hít sâu một hơi thổi qua, cái chong chóng từ từ xoay tròn. Tom cảm thấy rất thú vị, một tay nắm cổ áo Trương Đạt Dã, một tay chỉ vào cái chong chóng và cười ngả nghiêng, chia sẻ niềm vui của nó với Trương Đạt Dã.
Genzo thì xui xẻo bị Tom phun nước bọt đầy mặt, cũng không thèm đoái hoài tới đây là trường hợp nào mà gào lên: “Đã lúc nào rồi hả, có thể có cảm giác khẩn trương một chút được không, khốn nạn!”
“Đã nói ra câu muốn lấy đầu đại ca Arlong mà còn muốn rời đi ư?” Kuroobi tiến về trước mấy bước, bày ra tư thế chiến đấu: “Xem như vì đánh giá cao dũng khí của tụi mày nên tao sẽ đích thân ra tay. Nói trước nhé, tao đạt Karate người cá cấp 40 đấy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận