One Piece: Đồng Bọn Đầu Tiên Là Mèo Tom

Chương 133: Lần đầu nghe nói đến thế lực ngầm (2)

Chương 133: Lần đầu nghe nói đến thế lực ngầm (2)
Những vị khách trong quán rượu cũng đều cảm thấy như thế, nhưng sau đó vội lắc đầu nguầy nguậy. Ảo giác thôi, ảo giác là cái chắc rồi. Tiểu thư Artoria có thể hạ gục vài người cao to dễ dàng chỉ bằng một cây chổi. Yếu đuối cái của khỉ ấy, chúng ta uống nhiều quá rồi.
Cũng có người to gan bước tới và chế giễu… Nhưng không phải là trêu Artoria mà là trêu chọc Trương Đạt Dã.
“Cậu chủ quán, trời còn chưa tối mà đã tắm rửa rồi à? Ban ngày ban mặt mà đã thế rồi. Không tốt đâu nhỉ?”
Người đến bắt chuyện tên là Hersse, thích nhất là tung tin đồn thất thiệt. Tuy rằng hắn luôn đến đây uống rượu một mình nhưng có vẻ là một tên giỏi giao tiếp, dễ dàng hòa đồng với những người xa lạ và thường xuyên sử dụng “Tin tức độc quyền” của mình trao đổi với người khác để họ mời hắn uống rượu.
Trương Đạt Dã liếc hắn, cảm thấy những lời người này định nói tiếp sẽ không có gì hay ho cả: “Ban ngày tắm rửa thì có vấn đề gì không?”
Hersse cười bỉ ổi: “Khà khà khà, tôi thấy ngoài cậu và tiểu thư Artoria thì tóc của cô hầu bàn kia cũng chưa kịp khô. Không biết ai trong số hai cô gái là người của cậu vậy?”
Trương Đạt Dã thở dài: “Tôi nghĩ rằng chi tiêu của anh hôm nay có thể được giảm giá 12%.”
“Ha ha, tha cho tôi đi, lương tháng này của tôi không còn nhiều đâu.” Hersse vẫn cười đùa cợt nhả: “Cậu chủ quán này, để tôi kể cho cậu nghe một tin tức thú vị, cậu giảm giá 20% cho tôi nhé?”
Trương Đạt Dã thầm nghĩ đúng là người tới không có ý tốt, còn đòi mình giảm giá nữa chứ. Cậu trả lời qua loa lấy lệ: “Vậy thì phải xem tin tức đó có đáng giá hay không, anh nói ra trước tôi nghe thử?”
“Tin tức này chắc chắn đáng giá. Tôi nói cậu nghe, việc kinh doanh của quán rượu mấy ngày tới sẽ tốt lắm đấy.” Hersse ra vẻ thần bí, đúng kiểu cậu hời lắm mới nghe tin đấy.
“Ổ? Vì sao?” Trương Đạt Dã rất hứng thú với tin tức có thể ảnh hưởng đến mình: “Nếu nói đúng thì lần sau anh đến tôi sẽ giảm giá cho anh.”
“Quyết định thế nhé.” Hersse uống nốt chỗ rượu còn lại rồi đặt cốc lên quầy bar, sau đó dùng tay che miệng thì thầm: “Mấy hôm trước, đại hải tặc Donquixote Doflamingo của biển Bắc đã lặng lẽ đến hòn đảo này.”
“Tôi còn biết người tới truy lùng hắn chính là trung tướng Hạc cơ mà.” Trương Đạt Dã nhìn hắn như nhìn tên hề, mắc công tạo ra bầu không khí thần bí như vậy, kết quả có thế thôi à?
“Đừng vội mà, để tôi nói hết đã.” Hersse tiếp tục nói: “Mấy ngày này, Doflamingo đã xử rất nhiều thủ lĩnh của các băng đảng tội phạm và khuấy đảo vùng đất trái phép lanh tanh bành.”
Lời này nghe quái thật sự. Một đại hải tặc chạy đến vùng đất trái phép và xử lý rất nhiều lão đại của các băng nhóm tội phạm, sao cảm giác như kiểu siêu anh hùng ẩn dật thế?
“Anh nói tiếp đi.”
“Đương nhiên, chắc chắn là hắn ta làm vậy không phải vì làm việc tốt, mà là có mục đích gì khác. Có khi hắn ta muốn dùng cách này để tiếp xúc với thế lực ngầm sau lưng các băng đảng cũng nên. Điều này không liên quan gì nhiều đến những người bình thường như chúng ta.
Nhưng có thể khẳng định rằng, vì sự quấy phá của hắn ta, nhiều băng đảng sẽ nhân lúc lão đại của đối thủ đã bị giết chết để chiếm lấy địa bàn, vùng đất trái phép sẽ rối loạn một thời gian.
Tiếp đó, nhiều người không muốn dây vào phiền phức sẽ chạy ra ngoài tránh đầu sóng ngọn gió. Mấy nơi gần trụ sở hải quân như GR59 chính là vùng đất vàng rồi còn gì. Cậu chủ quán nói nghe xem, có phải đến lúc đó việc kinh doanh sẽ trở nên rất tốt không hả?”
Trương Đạt Dã gật gù, người này chắc là nhân tài kinh doanh rồi, có tí xíu thông tin như vậy mà có thể phân tích cơ hội kinh doanh vô cùng thuyết phục và hợp lý. Nhưng năng lực tốt như vậy mà lại phí hoài chỉ để đổi lấy đồ ăn đồ uống…
“Nói rất có lý, chắc là như vậy.” Trương Đạt Dã mở một chai rượu rồi rót vào ly cho hắn: “Đây, tôi mời anh cốc này. Thế lực ngầm mà anh vừa nhắc đến là gì?”
Trong hoạt hình không nhắc đến thế lực ngầm nhiều lắm. Trương Đạt Dã cũng chỉ nhớ rằng có vài đại ca của mấy thế lực ngầm lộ mặt trong tiệc trà của Big Mom.
Ấn tượng sâu nhất đương nhiên là nữ hoàng Phố Đèn Đỏ Stussy. Không phải ấn tượng vì cô nàng đẹp, mà vì cô ta là gián điệp của CP0.
Còn mấy đại ca khác thì không nhiều đất diễn lắm nên đều bị cậu coi như vai quần chúng, đến tên còn chẳng nhớ nổi chứ đừng nói là biết đối phương có dây mơ rễ má gì với vùng đất trái phép của Sabaody hay không.
Hersse thỏa mãn uống một ngụm rượu Trương Đạt Dã rót cho mình. Cảm giác được uống rượu miễn phí rất sung sướng, làm hắn muốn ngừng cũng không được.
Còn việc tiết lộ tình báo gì đó… Tính ra cũng chỉ là hắn dùng kiến thức của mình chém gió mà thôi. Đổi được ít rượu là lãi lắm rồi:
"Nếu nói có thế lực ngầm nào… Có thể khẳng định là có phần của Phố Đèn Đỏ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận